Mỹ Ngu Chi Bình Hoa Ảnh Đế

Mỹ Ngu Chi Bình Hoa Ảnh Đế - Chương 68: Chủ động xuất kích (length: 8509)

Tỷ lệ người xem, 30 triệu.
Tỷ lệ rating, 16.1.
Con số, vĩnh viễn là bằng chứng khách quan lớn nhất, cũng tỉnh táo nhất, lạnh lùng nhưng trực tiếp, như cùng một tọa độ, rõ ràng đánh dấu vị trí thành tích này.
Thành tích này, không chỉ đơn giản nhìn từ bề ngoài như vậy.
Nó không chỉ mang ý nghĩa tập 23 chính thức trở thành tập có tỷ lệ rating tốt nhất trong mùa thứ sáu.
Đồng thời còn mang ý nghĩa, tập 23 trở thành sau tập 1 của mùa thứ năm vừa lên sóng, số lượng người xem lần đầu đột phá 30 triệu, tỷ lệ rating lần đầu đột phá 16.0, sau gần hai năm thời gian lần nữa chạm đến độ cao như vậy.
Mà lại!
Đây không phải là mới 3 tháng phát sóng, cũng không phải là tập cuối cùng của một mùa phát sóng, vẻn vẹn chỉ là một tập bình thường trong mùa thứ sáu, từ mùa thứ ba tập mười hai trở thành thành tích rating cao nhất toàn mùa, đây là lần đầu tiên xuất hiện tình huống như vậy.
Đương nhiên.
Nói một ngàn lần nói một vạn lần, cái rating vừa thu được này biểu hiện của "Bạn bè" cho đến hiện tại trong lịch sử sáu mùa có thể chen chân vào top 10, tạm thời đứng hạng 8.
Đây, cũng là sự chứng minh mạnh mẽ lớn nhất.
Ai nói "Bạn bè" đang đi xuống dốc, ai nói "Bạn bè" thiếu hụt sức sống đổi mới, ai nói "Bạn bè" lại không còn cách nào phục chế huy hoàng của ba mùa trước?
Ai nói "Bạn bè" đang trở thành viện dưỡng lão, ai nói "Bạn bè" đang trở thành xiềng xích của sáu diễn viên, ai nói "Bạn bè" không còn cách nào bày ra sức bùng nổ?
Tất cả nghi vấn, tất cả tranh luận, tất cả chuyện tầm phào, hiện tại toàn bộ ngoan ngoãn im miệng, David - Kline liên thủ Marta cho một đòn đánh trả mạnh mẽ nhất.
Một lần thành công toàn diện.
Một tổ con số mà thôi, con số lạnh lùng, nhưng ở trong tay người chính xác dùng phương thức chính xác phát huy tác dụng, lại có thể trở thành một loại vũ khí hạng nặng.
Anson thành tựu "Bạn bè" đồng thời "Bạn bè" cũng thành tựu Anson, cả hai cùng tiến.
Cho dù là David - Kline, lúc ấy linh cảm chợt lóe ra ý tưởng đột phát, thuận nước đẩy thuyền, hắn cũng không nghĩ tới sự tình lại thuận lợi như vậy, đồng thời phát triển đến trình độ này, đây là kinh hỉ, hoàn toàn là kinh hỉ.
Hiện tại, tất cả hết thảy đều đang hướng tới mục tiêu cố định với tốc độ cao nhất xông lên, hắn có lòng tin tuyệt đối—— năm nay mùa hè đàm phán tiền lương, bọn họ thắng chắc.
David - Kline cũng tốt, Marta cũng được, bọn họ xưa nay không thiếu tự tin, đồng thời tin tưởng bọn họ có thể thuyết phục NBC phá vỡ trần tiền lương, nhưng bọn họ có thể đạt đến vị trí bây giờ, tình thế một mảnh rất tốt, cũng vẫn là khó tránh khỏi có chút phấn khởi kích động, hết thảy những điều này, rốt cuộc là xảy ra như thế nào?
Nghĩ kỹ lại, quay đầu lại xem xét toàn bộ sự tình, David - Kline có một ý nghĩ táo bạo:
Có lẽ, bước ngoặt chính thức của tất cả, không phải hắn thuận nước đẩy thuyền, cũng không phải Anson diễn xuất xuất sắc, mà chính là ở bãi đỗ xe phim trường số 24 Anson giao phong với ký giả.
Ngoài ý muốn cùng ngoài ý muốn va chạm, tính cách và mị lực được thể hiện, hoàn toàn bùng nổ phản ứng của truyền thông, từ đó dẫn đến làn sóng thảo luận toàn diện, phác họa một hình tượng hoàn toàn mới, từ trên màn ảnh đến đời sống thực tại, bức tường thứ tư bị đánh phá, hình tượng của Anson và Paul trùng lặp đồng thời lại khai quật ra một khía cạnh hoàn toàn mới.
Tiếp theo, làn sóng dâng lên.
Ngay cả David - Kline cũng vì biểu hiện của Anson mà vui mừng khôn xiết, huống chi là người khác chứ?
Ý nghĩ này, không chỉ là táo bạo, hoàn toàn có thể nói là điên cuồng.
Bất quá, những cái đó đã không còn quan trọng nữa, so với nguyên nhân, hiện tại bọn họ cần phải chú ý kết quả.
Đoàn làm phim "Bạn bè" từ trên xuống dưới vui mừng khôn xiết, tập thể lao vào quay chụp hai tập cuối cùng phát sóng liên tục, cả một năm vất vả sắp đến lúc thu hoạch.
Vậy thì, Anson đâu?
Rời khỏi phim trường số 24, cuộc sống hàng ngày tựa hồ cuối cùng đã trở lại quỹ đạo bình thường, từ khi xuyên việt tới giờ, thời gian ngắn ngủi chưa đến một tháng này, chuyện hết món này đến món khác, cao trào hết đợt này đến đợt khác, không có thời gian nghỉ ngơi cũng không có không gian điều chỉnh, trải nghiệm một chuyến tàu lượn siêu tốc cuối cùng cũng kết thúc.
Hắn có thể nghỉ ngơi cho tốt một chút.
Nhưng, cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng—— Leng keng.
Tiếng chuông cửa vang vọng ở đại sảnh tầng một, lại không có ai đáp lại, toàn bộ không gian lộ ra vắng vẻ sâu thẳm, yên tĩnh lắng nghe tiếng bước chân của mùa hè đang từ từ tới gần.
Leng keng.
Chuông cửa lại ấn xuống lần thứ hai.
James - Franco nằm trên ghế salon lăn lộn một chút, tự do rơi xuống đất, lực hút trái đất kéo thân thể xuống đất một cách nặng nề, lực phản tác dụng đập vào mặt khiến hắn không khỏi rên một tiếng, nhưng bộ não mơ màng cuối cùng cũng hơi tỉnh táo lại, nửa mê nửa tỉnh dò dẫm tiến lên, đi về phía cửa lớn.
Kẽo kẹt. James mở cửa lớn, với tư thế con lười dựa vào trên cánh cửa, khó nhọc mở to mắt, "Ai ở đó?"
"Hắc, James, xin hỏi một chút Anson có ở nhà không?"
Bên tai truyền đến một giọng nói, vô cùng lạ lẫm, hơi có vẻ quen thuộc; mà đối phương lại có thể nói chính xác tên của hai vị khách trọ, James rốt cuộc miễn cưỡng hoàn toàn mở to mắt, tiêu điểm ánh mắt tụ tập lại, tỉ mỉ quan sát khuôn mặt trước mắt.
Lạ lẫm.
Vẫn là lạ lẫm.
Nhưng tại sao mơ hồ cảm thấy có chút quen mắt nhỉ?
Bộ não James căn bản không có xoay chuyển, một hình tượng lại thốt ra, "A, là ngươi, người đại diện. William - Morris."
Edgar - Cook lộ ra một nụ cười, "Đúng, Edgar, ngươi vẫn còn nhớ ta."
Trong đầu James toàn dấu chấm hỏi, "Đúng vậy, tại sao ta phải nhớ đến ngươi?"
Không khỏi, James lại liếc nhìn Edgar thêm một cái —— Một khuôn mặt hết sức bình thường, không có gì đặc sắc, liếc vội qua căn bản sẽ không chú ý, nhưng nếu như giữ kiên nhẫn, xem thêm lần nữa, lại có thể bắt gặp khí chất ôn nhuận như ngọc trên trán, thanh nhã mà trầm tĩnh, khóe miệng khẽ nhếch tùy thời thay đổi thái độ nói chuyện.
Trong lúc vô tình, ấn tượng cũng lưu lại trong đầu, sống động như thật.
Đầu James đau như búa bổ, "Trời ạ, sao ngươi tìm tới tận cửa? Chờ một chút, chẳng lẽ ngươi là thất nghiệp, rồi bây giờ đến cửa chào hàng sao?"
"Ta đối với tất cả danh mục hàng hóa đều không có hứng thú."
Vừa nói, vừa định đóng cửa.
Edgar không thể không lên tiếng ngăn cản, "James, ta là vì Anson mà đến."
Động tác đóng cửa của James dừng lại một chút, "Anson không thiếu người đại diện."
Edgar cũng không bận tâm với câu trả lời này, nở một nụ cười hữu hảo, "Ta đoán được, nhưng ta nghĩ, có thêm một lựa chọn cũng không có gì xấu."
Lần này, James không lập tức mở miệng, mà là quan sát Edgar trên dưới một lượt, "Ngươi đã là người đại diện thứ bảy tự mình đến cửa trong tuần này rồi đấy."
"Để ta nói cho ngươi, ta hiểu rất rõ loại hình như các ngươi, như là con rệp vậy, trông thì không đáng chú ý, nhưng nếu không cẩn thận thì sẽ cắm rễ."
"Nhưng mà, các ngươi có thể giúp được gì sao?"
"Không. Các ngươi sẽ chỉ hút máu, ngoài hút máu ra thì chẳng thể giúp gì, rồi các loại đợi đến khi chúng ta không còn giá trị lợi dụng nữa, hoặc là tìm được ký chủ tốt hơn, các ngươi lập tức sẽ chuyển địa bàn, bỏ lại một mớ hỗn độn."
"Nếu như ngươi muốn lừa gạt Anson, ta sẽ không để cho ngươi thành công đâu."
"Ta sẽ nhìn ngươi đấy, hiểu chưa? Ta sẽ nhìn ngươi đấy."
Nói một tràng dài, James dùng hai ngón tay ra hiệu vào mắt mình một chút, sau đó lại chỉ về Edgar, biểu thị sự nghiêm túc của mình.
Edgar cũng không để bụng, dang hai tay ra, tiếp tục giữ nụ cười, phơi bày hai cánh tay của mình, "Ta không mang vũ khí, mang theo thiện ý mà đến."
James bĩu môi, không nói thêm gì nữa, vẫn cứ nhìn chằm chằm vào Edgar, đồng thời cất giọng hô.
"Anson."
"Anson!"
"Ngoài cửa lại có người ngưỡng mộ của ngươi kìa."
Thế nhưng, không có ai trả lời.
James tận chức tận trách lần nữa hô một câu.
Lần này cuối cùng cũng nghe được tiếng đáp, "James, ta xuống ngay đây, ngươi cứ để khách vào phòng khách ngồi trước đi."
James mở cửa bản tránh ra một chỗ, làm một động tác mời, nhưng ánh mắt vẫn cứ như mắt thần Cyclops nhìn chằm chằm vào Edgar, lần nữa dùng ngón tay làm một động tác ra dấu cảnh cáo:
Ta đang nhìn ngươi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận