Mỹ Ngu Chi Bình Hoa Ảnh Đế

Mỹ Ngu Chi Bình Hoa Ảnh Đế - Chương 59: Điểm đến là dừng (length: 8432)

Hedi, cứ việc không phải "Chú oán" bên trong Tuấn Hùng, nhưng hiển nhiên, hắn có triết lý giao tiếp xã hội của riêng mình, một loại triết lý đặc biệt khác xa người bình thường.
Bất quá, Anson cũng không bận tâm.
Ngược lại theo Anson, triết lý của Hedi cũng có nét đặc sắc riêng, trực tiếp, đơn giản, không vòng vo.
Nhưng đối với lão đại như Darren mà nói, toàn bộ cảm giác lại vô cùng quái dị, rốt cuộc, bọn họ đã rất ít khi cần đối mặt với những chuyện đau đầu thế này.
Nhìn biểu cảm quái dị của Darren, Anson thoải mái cười lớn.
Lúc này, Hedi mới ý thức được sự tình có vẻ hơi không thích hợp, cố gắng bổ sung thêm một chút, "Nếu tạp chí muốn quay chụp và xin tài trợ của Saint Laurent thì tạp chí có thể thử xem, chúng ta sẽ tiếp tục cân nhắc, vậy, đó là tạp chí nào đưa tin?"
Chân thành, chất phác.
Đây là một gã thú vị.
Anson nở nụ cười, "Ta chờ đợi ngày tạp chí gọi điện mời ta đưa tin, đến cuối cùng, ta sẽ gọi điện cho ngươi."
Hedi lúc này mới yên tâm.
Anson nhìn Hedi không hề có lời đáp, không khỏi mỉm cười, quả nhiên không thể dùng lễ nghi giao tiếp bình thường để phán xét, vốn dĩ câu nói vừa rồi của hắn là một lần tự giễu, thậm chí còn chưa có lời mời phỏng vấn mà đã tự mình đa tình, kết quả Hedi không trả lời, chuyện cười thất bại, mạch trò chuyện lại gián đoạn.
Xem ra, vẫn cần hắn chủ động hơn, "Xin hỏi ngươi có thể cho ta một tấm danh thiếp được không?"
Không có số điện thoại thì hắn cũng không thể chủ động liên lạc với Hedi được, đúng không?
Hedi lắc đầu, "Không, ta không mang theo danh thiếp."
Anson: ...
Darren đứng bên cạnh suýt chút nữa đã bật cười, vừa nãy là hắn ăn quả đắng, bây giờ là Anson, xem như huề nhau rồi, đúng không?
Hedi lại nói tiếp, "Bởi vì trên danh thiếp số đều là giả, thuộc về văn phòng, thuộc về người đại diện, thuộc về thư ký, không phải của ta. Số điện thoại cá nhân của ta, Darren có."
Anson nhẹ nhàng nhướng cằm, "Được, ta sẽ nhờ Darren gửi cho ta."
Hedi lắc đầu, "Không, ta không nhận cuộc gọi từ số lạ."
Lần này, Anson đã quen, hắn tin Hedi hẳn còn có vế sau.
Quả nhiên — "Ngươi đưa di động cho ta, ta nhập số, rồi gọi cho ta một cuộc, ta sẽ nhớ ngay."
Một chuyện đơn giản như vậy mà lại tốn nhiều công sức quanh co như vậy.
Được thôi, không phải Hedi sai, mà là Anson và Darren theo cách giao tiếp xã hội truyền thống mà đối thoại, nhưng rõ ràng Hedi không hề truyền thống một chút nào.
Anson không nói thêm gì, móc điện thoại ra, "Ta đoán không có nhiều người có số điện thoại cá nhân của ngươi đâu."
Hedi vẻ mặt nghiêm túc, "36 người."
Đáp án này, Anson không ngờ đến, "Ôi chao, xem ra đúng là vinh hạnh của ta."
Hedi nhập số của mình vào, gọi, rồi móc điện thoại của mình ra kết nối, "Ngươi thật sự nên thấy thế. Ta không thích mới gặp lần đầu mà đã cho người khác số điện thoại di động, nhưng ta thấy, ngươi có thể mang lại chút cảm hứng thiết kế, ngươi có gu."
Nửa câu trước, khiến người ta dở khóc dở cười.
Nửa câu sau, lại đặc biệt chân thành.
Anson nhận lại điện thoại từ tay Hedi, "Cảm ơn, đây cũng là lần đầu tiên ta có thể trở thành nguồn cảm hứng của người khác, một trải nghiệm đặc biệt, ta nghĩ, có lẽ ngươi có thể thử vài kiểu tạo hình, xem ta có kiểm soát được không."
Kỳ diệu, nhưng trôi chảy.
Darren còn lo lắng tính cách kỳ quái của Hedi, không chắc có thể cùng Anson giao tiếp, nhưng hiện tại xem ra, hoàn toàn không cần anh, Anson đã nắm quyền kiểm soát tình hình rồi.
Darren càng thêm khẳng định, đối phó với đám phóng viên săn ảnh, đối với Anson không thành vấn đề.
... Thứ hai, lại lại lại là thứ hai.
Sáng sớm, trước cửa phim trường của Warner Bros đã chật kín người, để tránh làm gián đoạn công việc quay phim của đoàn, họ không còn cách nào khác ngoài mở rộng cửa, cho phép giới truyền thông tiến vào phim trường số 24, cố gắng khống chế mớ hỗn độn này trong một phạm vi nhất định.
Không chỉ giới truyền thông, mà những đoàn phim khác trong phim trường cũng đồng loạt hướng mắt về phía đó, ánh mắt nóng bỏng hiếu kỳ không sao che giấu được.
Nguyên nhân?
Brad - Pitt và Jennifer - Aniston, hai từ khóa này đã đủ chưa?
Thứ Bảy, tờ "USA Today" có số lượng phát hành đứng thứ tư trên toàn nước Mỹ đăng một tin tức gây sốc, khiến dư luận ăn dưa náo động, bàn tán xôn xao không ngừng.
"USA Today" ra mắt năm 1982, so với những tờ báo lớn trên thị trường thì đúng là một gã tí hon, tuổi đời và kinh nghiệm không thể so bì; nhưng chỉ chưa đầy mười năm đã trở thành tờ báo tổng hợp được hoan nghênh nhất khu vực Bắc Mỹ.
Nguyên nhân phía sau có rất nhiều, quan trọng nhất là định vị.
Ngay từ những năm tám mươi, tôn chỉ của "USA Today" đã xác định một điều cốt lõi, đó là thích ứng với nhịp sống nhanh của con người hiện đại, lấy tốc độ làm chủ.
Nguyên tắc biên tập tin tức của họ là, cố gắng đơn giản hóa cách đưa tin, cố gắng chiều theo thói quen đọc tin của độc giả thông qua hình ảnh hoặc tiêu đề, theo đuổi tốc độ đưa tin nhanh gọn, hay còn gọi là "thức ăn nhanh".
Xét về phong cách đưa tin, những tờ báo những năm tám mươi và chín mươi thích và am hiểu miêu tả chi tiết, để thỏa mãn tối đa sự hiếu kỳ của độc giả; nhưng "USA Today" nắm bắt được đặc tính của thời đại, đi ngược lại, nổi bật bằng những bài viết ngắn gọn, tinh tế.
Ở một mức độ nào đó, tương đương với video ngắn trong giới báo những năm tám mươi.
Sau đó, "USA Today" nhanh chóng lớn mạnh, hiện tại lượng phát hành đứng thứ tư khu vực Bắc Mỹ, chỉ sau "New York Times", "Los Angeles Times" và "Wall Street Journal", đồng thời nhăm nhe ba vị trí đầu, trung bình mỗi ngày đều bán được hơn 3 triệu tờ.
Sức ảnh hưởng, khỏi cần phải bàn.
Khác với định vị nghiêm túc của ba tờ báo có lượng phát hành hàng đầu, "USA Today" chủ yếu tập trung vào "màu sắc", giống như việc đầu thập niên tám mươi dùng những bức ảnh sặc sỡ trên trang nhất để thu hút sự chú ý, họ có những đặc điểm riêng về tính giải trí và tính đa dạng, nội dung đưa tin cũng phong phú hơn.
Tin tức giải trí, không còn nghi ngờ gì, là một trọng điểm không thể bỏ qua.
Lần này, "USA Today" cũng chớp lấy thời cơ — "Đám cưới sắp diễn ra, Brad - Pitt và Jennifer - Aniston nảy sinh mâu thuẫn vì người thứ ba".
Một cái tiêu đề, đã đủ gây sốc, trong nháy mắt bao phủ cả Bắc Mỹ.
Trong tin ngắn, "USA Today" không hề miêu tả chi tiết cụ thể, chỉ tóm tắt những điểm quan trọng một cách ngắn gọn, rõ ràng: Brad bất mãn với phản ứng hóa học của Jennifer và Anson, vì thế yêu cầu đoàn phim dừng hợp đồng mời Anson đóng vai khách mời.
Không có chi tiết mà chỉ có đại khái, cũng có nghĩa là để lại không gian tưởng tượng vô hạn.
Khi mạng Internet còn chưa phát triển, khả năng tưởng tượng của mọi người cũng không hề thua kém, rõ ràng "USA Today" không hề có bất cứ đưa tin gì thêm, tạp chí cũng chưa có động tĩnh gì, nhưng tin đồn đã bay đầy trời.
Nào là Anson đã cùng Jennifer sớm tối bên nhau.
Nào là Anson cũng do Jennifer giới thiệu vào đoàn phim.
Nào là Brad và Jennifer từ lâu đã bằng mặt mà không bằng lòng.
Nào là đám cưới thế kỷ thực chất chỉ là một âm mưu thương mại.
Nào là Brad từ hận chuyển thành thích, yêu ghét lẫn lộn với Anson.
Bla bla bla.
Những tin đồn hoang đường đủ kiểu, trong một đêm mọc lên như nấm sau mưa, Brad và Jennifer có độ thảo luận cao đến bao nhiêu thì sức ảnh hưởng của lời đồn lúc này mạnh mẽ bấy nhiêu, giống như một tiếng sét, đủ loại phỏng đoán không tưởng lại khẳng định như đinh đóng cột trên khắp đại lục Bắc Mỹ.
Một sự việc ngoài ý muốn, đánh úp mọi người không kịp trở tay.
Thế mà, diễn biến tiếp theo còn nằm ngoài dự đoán hơn nữa…
Bạn cần đăng nhập để bình luận