Mỹ Ngu Chi Bình Hoa Ảnh Đế

Mỹ Ngu Chi Bình Hoa Ảnh Đế - Chương 58: Vô danh nam tử (length: 8276)

Kiếp trước, ta thử qua những công việc và vị trí khác nhau, tiếp xúc qua vô vàn kiểu người, những cá tính và sắc thái khác nhau ở những hoàn cảnh không cùng vị trí.
Ta đã từng phạm sai lầm, vì tuổi trẻ và thiếu kinh nghiệm mà đưa ra những phán đoán và hành động sai lầm, nhưng những sai lầm đó đều biến thành một phần của chính mình, theo tuổi tác tăng trưởng, gặp lại những chuyện tương tự, cách hành xử và thái độ tự nhiên có rất nhiều thay đổi.
Trước mắt, cũng là như thế.
Mặc dù Anson không thể hiểu được người đàn ông trước mặt, hắn không có khả năng cảm ứng điện tâm đồ, không cách nào nghe được tiếng lòng của đối phương, nhưng hắn có thể nắm bắt được trọng điểm lời nói.
Hedi - Slimane.
Đây chính là tên của hắn, cho nên hắn đang tự giới thiệu, đồng thời nỗ lực đưa ra một số gợi ý tạo hình cho Anson.
Không phải tất cả mọi người đều thích một người xa lạ xuất hiện trước mặt mình khoa tay múa chân, bao gồm cả Anson, nhưng Hedi cũng không có tự cho mình đúng, ở thái độ trên cao nhìn xuống, chỉ là những gợi ý mà thôi, điều này khiến Anson có thể bình tĩnh mà thản nhiên tiếp nhận những gợi ý đó, thậm chí triển khai thăm dò.
Anson nghĩ, Hedi này là một gã đặc biệt.
"Anson - Wood."
Có qua có lại, Anson tự nhiên hào phóng đưa tay phải ra.
Hedi hơi sững sờ, ngẩng đầu nhìn Anson, chần chờ một lát vẫn nắm chặt tay phải của Anson, nhưng lời nói ra lại tràn đầy hoang mang.
"Ta biết ngươi."
Anson: ? ? ?
Mặc dù "Bạn bè" tuần trước nhận được không ít sự chú ý, nhưng Anson không cho rằng tên mình đã phổ biến để mọi người biết, vậy chuyện gì đang xảy ra?
Chờ một chút, chẳng lẽ là paparazi?
Suy nghĩ trong đầu cuồn cuộn, nhưng còn chưa đợi Anson thả sức tưởng tượng, bên cạnh đã truyền tới một giọng nói quen thuộc gọi một tiếng.
"Hedi!"
"Ngươi đến từ khi nào vậy? Cũng không gọi điện cho ta báo trước một tiếng."
Darren xuất hiện.
Vẻ mặt tươi cười, thần sắc nhẹ nhõm, nhưng giống như rất quen thuộc Hedi, cũng không đến gần hay nắm tay, mà vẫn giữ một khoảng cách.
"Hedi, đây là Anson, xem ra hai người đã gặp nhau trước rồi, vậy ngươi thấy thế nào? Về tạo hình, ngươi có đề nghị gì không?"
"Ngươi là chuyên gia, chúng ta đều nghe theo ngươi."
"Anson cũng có ý tưởng riêng về thời trang, theo mắt ta thấy thì cũng thật sự khiến người thích thú, ngươi mà nhìn thấy bộ đồ hôm nay cậu ấy mặc ra mắt thì biết, à, gây chấn động khắp nơi; nhưng buổi tiệc tiếp theo có chút nhạy cảm, ta nghĩ ý kiến chuyên gia vẫn rất quan trọng."
Vừa xuất hiện, không khí đã trở nên thân thiện hơn.
Nhưng không rõ có phải do Anson ảo giác hay không, hắn cảm thấy Hedi lại rút về cái vỏ của mình, giữ nụ cười, giữ lịch sự và cũng giữ khoảng cách —— không đúng, là kéo dài khoảng cách.
Hình ảnh này có chút buồn cười.
Thấy Hedi không định mở miệng, Anson nhìn Darren chủ động hỏi thăm, "Darren thúc thúc, đây là bạn của chú à?"
Darren vỗ đầu một cái, "Ta sai rồi. Anson, vị này là Hedi - Slimane, hiện tại là giám đốc thiết kế của Saint Laurent, lần này lễ phục chú rể trong đám cưới thế kỷ cũng do đích thân hắn thiết kế."
Đám cưới thế kỷ?
Chờ một chút, vậy chú rể đó cũng là Brad - Pitt sao?
Vậy là, Darren mời nhà thiết kế lễ phục cưới của Brad - Pitt đến để tạo một màn ra mắt hoành tráng cho mình để phản kích Brad - Pitt?
Thế này thì... Đặc sắc đấy.
Hedi có biết không?
Thì ra người đàn ông vô danh này không hề vô danh, Saint Laurent? Vậy là thương hiệu xa xỉ phẩm Yves Saint Laurent (YSL) sao? Hơn nữa còn là giám đốc thiết kế?
Chuyện này, cần huy động nhiều người như vậy sao?
Biểu cảm của Darren hoàn toàn không có thay đổi, dường như không hề ý thức được mối liên hệ quanh co bên trong, "Ta đã bí mật gặp Hedi vài lần, hắn cũng đã đưa ra rất nhiều đề nghị thời trang và phối hợp cho đoàn làm phim chúng ta, nên ta nghĩ, có lẽ ngươi có thể dùng được một số ý kiến chuyên môn."
Trong mắt Anson lóe lên một nụ cười, đầy ẩn ý nhìn Darren.
Vốn Anson chuẩn bị mở miệng, phối hợp Darren hoàn thành màn biểu diễn dàn dựng này, nhưng không ngờ Hedi lại hơi đột ngột mở miệng ngắt mạch câu chuyện.
"Cậu ấy làm rất tốt." Lời nói của Hedi khiến tất cả ánh mắt đều đổ dồn qua, hắn có chút rụt rè.
"Ý ta là, cậu ấy có phong cách và ý kiến riêng, cậu ấy biết mình hợp với cái gì; hơn nữa, điều kiện của cậu ấy rất tốt, tôi cảm thấy cậu ấy có thể thử những phong cách khác nhau. Tôi không nghĩ cậu ấy cần sự giúp đỡ của tôi."
Anson nở một nụ cười —— Giờ thì, tất cả những chuyện kỳ lạ, đều có thể có lời giải thích.
Hắn giơ chiếc quần trên tay lên, "Ta nghĩ, ngươi thế nhưng là giúp một ân huệ lớn đấy, ta sẽ thử xem."
Hedi không cười, một lần nữa đánh giá Anson, "Tôi biết cậu thích phong cách thoải mái dễ chịu, nó rất hợp với cậu, có chút phóng khoáng và gợi cảm kiểu Địa Trung Hải, nhưng thỉnh thoảng cậu có thể thử một vài phong cách sắc sảo (Sharp)."
Anson khẽ nhếch cằm, không thể phủ nhận, hắn đúng là có khuynh hướng trang phục thoải mái thư giãn hơn, "Sắc sảo đến mức nào?"
Một câu có hai ý nghĩa.
Anson trêu đùa một chút.
Darren không phản ứng, nhưng Hedi lại bật cười, "Cũng không cần đến mức chỉ vào tay người ta đâu, chững chạc một chút, ôm sát người một chút, mị cốt và đường nét khuôn mặt của cậu rất đẹp, có thể thể hiện những khí chất khác nhau."
"Tỉ lệ, đường nét. Đó là triết lý thời trang của tôi."
"Về tỉ lệ, bản thân cậu đã làm rất tốt rồi, kiểu French - Tuck này đúng là nét vẽ hoàn hảo."
Theo tầm mắt của Hedi, Anson cúi đầu nhìn chiếc áo phông của mình —— Vạt áo phông được nhét hờ vào trong quần jean.
Anson bừng tỉnh đại ngộ, "Thì ra đây chính là French - Tuck (French - Tuck)."
Hedi nhẹ nhàng nhún vai để khẳng định, "Chi tiết French - Tuck, thứ nhất có thể làm tăng thêm một loại khí chất thoải mái thư giãn, không quá cứng nhắc; thứ hai là cải thiện tỉ lệ, tránh việc mặc áo quá dài tạo ra một hiệu ứng chia năm năm lùn đi."
"Mọi người thường không coi trọng những chi tiết như vậy, nhưng trên thực tế, những chi tiết này hoàn toàn phụ thuộc vào hiệu quả thị giác quan trọng."
"Còn về đường nét."
"Ta nghĩ, tạo hình của cậu có thể dùng một vài đường nét."
Anson đang chuẩn bị mở miệng.
Nhưng lần này, Hedi chú ý thấy tầm mắt Anson đặt trên bộ trang phục trong tay, không để Anson có cơ hội mở miệng, vội vàng giải thích nói, "Không phải lần này."
"Darren nói, lần này không cần quá chính thức, không cần quá gắng sức, cậu cần chút lỏng lẻo. Cho nên, ta mới..."
Những lời sau đó tự động biến mất.
"Nhưng lần sau, có lẽ lần sau chúng ta có thể thử xem. Tôi có vài ý tưởng."
Không khỏi, Hedi lại một lần nữa quan sát Anson từ trên xuống dưới, lộ vẻ trầm tư.
"Tôi có chút cảm hứng, tôi cảm thấy có thể thử xem."
Những lời này, rõ ràng lại một lần nữa đi vào chế độ độc thoại, cũng không mong đợi hồi đáp.
Darren lại nắm lấy cơ hội, "Có lẽ, lần sau khi Anson nhận phỏng vấn của tạp chí, có thể mời anh phụ trách tạo hình."
Hedi ngẩng đầu, "Tôi? Không được, bọn họ không chi nổi phí của tôi, trừ khi là 'Thời Thượng'."
Vậy mà... Dứt khoát từ chối lời đề nghị của Darren như vậy, quả nhiên thuộc tính xã giao là 0, vốn dĩ Darren cũng chỉ tiện miệng nói ra, bây giờ Hedi trịnh trọng từ chối, bầu không khí nhất thời trở nên lúng túng.
Hedi lại hồn nhiên không biết gì, "Nhưng nếu cậu ấy cảm thấy hứng thú, có thể đến Saint Laurent một chuyến, tôi có thể chọn vài trang phục và thiết kế cho cậu ấy."
Chuyên nghiệp. Chuyên chú. Chuyên tâm.
Có lẽ không có thuộc tính xã giao, vô tình đắc tội người khác, nhưng không hề nghi ngờ, hắn có ưu điểm của riêng mình.
Darren cũng không để ý, ngược lại cười phá lên, quay đầu nhìn Anson, nhẹ nhàng nhún vai, "Xin lỗi, con trai, ít nhất ta đã cố gắng hết sức."
Bạn cần đăng nhập để bình luận