Mỹ Ngu Chi Bình Hoa Ảnh Đế

Mỹ Ngu Chi Bình Hoa Ảnh Đế - Chương 144: Thử nghe thể nghiệm (length: 8595)

Phần phật —— Kate xuất hiện.
Kate lại rời đi.
Hành lang một lần nữa an tĩnh lại, khôi phục lại bình tĩnh, dường như vừa rồi không có chuyện gì xảy ra; nhưng An tin rằng, tình cảnh như vậy thời thời khắc khắc đều diễn ra tại Hollywood, thậm chí còn khoa trương hơn gấp trăm lần, gấp ngàn lần.
Jake nhìn về phía Anson.
Anson nhìn về phía Jake.
Một cái dừng lại, hai người đồng loạt cười phá lên, tâm tình đặc biệt thoải mái.
Vừa rồi một màn kia, không chỉ không khiến tâm trạng tồi tệ, mà lại giống như đang xem thằng hề biểu diễn, nụ cười bò lên khóe miệng, hai người hiểu ý cười một tiếng.
Sau đó, liền như vậy bỏ lại sau đầu.
Jake, "Vậy nên, ngươi thật sự chuẩn bị thử nghe sao?"
Anson nhẹ nhàng nhún vai, "Ít nhất cũng phải xác nhận một chút xem đây có phải là bán hàng đa cấp không đã."
Jake: . . .
Một giây, hai giây.
"Ha ha," Jake lúc này mới phản ứng được, không nhịn được thoải mái cười ha hả.
Vốn dĩ, Jake còn định về nhà cân nhắc xem sao, một quyển sách quảng cáo cũng đã là đủ, nhưng giờ Anson nói vậy, hắn cũng thấy có lý.
Thấy Anson đi về phía quầy lễ tân, đồng thời hỏi thăm liệu có thể thử nghe buổi học không, Jake thoáng do dự một chút, cũng tiến lên theo, nghe được phần sau cuộc trò chuyện.
" . . Ba buổi học thử. Bất cứ lúc nào đều được, nhưng chỉ giới hạn ở các buổi học sơ cấp và trung cấp, các buổi học cao cấp nhất định phải đăng ký tham gia các lớp học của chúng tôi mới được, đồng thời không cung cấp miễn phí thử nghe."
Anson nhẹ nhàng gật đầu, chú ý đến Jake đang tới gần, sau đó thì ra hiệu với Jake một chút, "Bây giờ bọn ta muốn thử nghe, có những lựa chọn nào?"
Nhân viên lễ tân, "Bây giờ chúng tôi có hai lớp học sơ cấp khác nhau và ba lớp học trung cấp khác nhau để thử nghe, trong đó các lớp học bắt đầu sau năm phút nữa có ba lớp, các ngươi có thể tự do chọn một lớp."
Một phần thời khóa biểu, ngoài ra còn có một phần hồ sơ thông tin cá nhân, được đặt trên quầy.
"Nếu chuẩn bị thử nghe, chúng tôi cần đăng ký thông tin cá nhân của các ngươi, xin đưa bằng lái hoặc thẻ an sinh xã hội, nếu không thì thẻ thành viên hội diễn viên."
Mục đích là, để phòng ngừa có người cọ giờ, không tận dụng triệt để cơ hội thử nghe mà nghe hết các lớp học sơ cấp và trung cấp, dù sao những lớp học này giá cả không ít.
Đương nhiên, độ khó không nhỏ.
Thử nghe ba bốn lần còn có thể trốn tránh giám sát, nhưng số lần thử nghe càng nhiều, nhân viên lễ tân, học viên, lão sư ở giữa sẽ đều nhận ra được.
Anson có chút hiếu kỳ, thuần túy là hiếu kỳ, "Nếu mỗi lần ta đều mang bằng lái giả khác nhau đến đây thử nghe thì sao?"
Những thanh thiếu niên chưa đủ 21 tuổi, luôn dùng bằng lái giả để ra vào quán rượu uống rượu, vậy nên, chưa hẳn đã không có người lợi dụng lỗ hổng.
Jake bởi vì Anson não động mà cười phá lên, "Phí tổn chế tạo bằng lái giả đã có thể đủ để chi trả các chi phí học bình thường rồi đấy?"
Anson: . . .
Thật ra, chế tác một tấm giấy tờ giả cần bao nhiêu tiền, Anson thật sự không có khái niệm, bởi vì chính mình chưa làm, cũng chưa hỏi qua.
Chờ một chút, trong phim truyền hình thì từng thấy, vậy rốt cuộc bao nhiêu tiền?
Anson giơ hai tay lên đầu hàng, vẻ mặt bất đắc dĩ, như người tang đều gặp được vậy, "Ai, vừa tí thì bại lộ việc ta là gà mờ rồi; nhưng, Jake, sao ngươi biết?"
Jake - Gyllenhaal, năm nay cũng chưa đầy 21 tuổi.
Jake sững người, "Khụ khụ. . . Khụ khụ. . ." sau đó ho kịch liệt.
Nhân viên lễ tân trong mắt đều là ý cười, không hề vạch trần sự ngụy trang của Jake, mà nhìn về phía Anson, "Nếu ngươi có thể mang theo các giấy tờ giả khác nhau nhưng là cùng một khuôn mặt đến đây, lại không bị chúng tôi phát hiện vạch mặt, thì chứng tỏ ngươi là bậc thầy ngụy trang, bậc thầy biểu diễn, chúng tôi chỉ có thể chịu thua." "Không, thực tế là, chúng tôi hoan nghênh những học viên như vậy đến học viện lừa gạt."
—— "Thiên tài diễn viên chuyên đến học viện diễn xuất để học lại còn dùng đồ giả lừa gạt tất cả mọi người trong sáu tháng ròng rã", cái tin này đủ sức gây bùng nổ, chắc chắn sẽ trở thành thông tin khuyến mãi tốt nhất của học viện diễn xuất.
Anson nhìn nhân viên lễ tân, sự tinh ranh và thông minh của cô ngược lại gây ấn tượng sâu sắc cho người khác, trong mắt ánh lên một chút ý cười, "Cô cũng là một diễn viên sao?"
Nhân viên lễ tân nghênh tiếp ánh mắt của Anson, "Chẳng lẽ mỗi người chúng ta không đều là diễn viên sao?"
Lời nói đơn giản, nhưng hàm chứa ý nghĩa sâu xa, rõ ràng không trả lời trực tiếp câu hỏi của Anson, lại làm cho một hỏi một đáp lộ ra ý nghĩa càng sâu sắc.
Ánh mắt Anson sáng lên, đưa tay phải ra, "Anson."
Nhân viên lễ tân khựng lại một chút, cũng đưa tay phải ra, "Eva."
Rõ ràng vẫn còn ngây ngô non nớt, trên chóp mũi vẫn còn một chút lấm tấm tàn nhang, nhưng ánh mắt mông lung lại tỏa ra một vẻ mê ly gợi cảm, giữa hàng mày lộ ra sự quyến rũ tự nhiên, mang theo vẻ lười biếng kiểu Pháp.
Nếu Anson không nhầm, thì Eva - Green (Eva - Green) năm nay chắc mới hai mươi tuổi, hiện đang theo học đạo diễn tại một trường nghệ thuật, hiện tại còn chưa xuất hiện trong bất cứ bộ phim điện ảnh hoặc truyền hình nào.
Mặc dù vậy, linh khí trên trán Eva lại gây ấn tượng sâu sắc.
Kate - Bosworth, thì đẹp thì có đẹp đó, nhưng lại thiếu chút sức sống, "Búp bê Barbie" đúng là một ví von vừa vặn; còn Eva - Green cũng mang khí chất Barbie, nhưng lại rõ ràng nhiều hơn một nét phong tình.
Ánh mắt của Eva vô cùng thản nhiên và bình tĩnh, không hề có bất cứ dao động nào, giống như đang đối diện một học viên tiềm năng đến hỏi thăm hết sức bình thường, không hơn không kém, chỉ thế mà thôi.
—— Những người dùng vỏ bọc là đến tư vấn lớp học thực chất là đến làm quen các diễn viên mới mỗi ngày đều có, nhiều khi một ngày có khi tới hai chữ số.
Eva từ đầu đến cuối đều giữ bình tĩnh."Vậy nên, các ngươi định thử nghe sao? Chọn được lớp học nào chưa?"
Anson không cúi đầu xem lịch học nữa, "Ta muốn thử nghe lớp này, sơ cấp 1.3."
Tuy cũng là lớp sơ cấp, nhưng không phải là lớp đầu tiên nhập môn, có thể thấy được một số nội dung, nhưng vẫn giữ được cơ bản, không đến mức quá cao thâm.
Quan trọng hơn là, hôm nay Anson vừa kết thúc công việc "Nhật Ký Công Chúa", lúc này cần thư giãn một chút, không nhất thiết phải quay đầu liền lao vào cường độ, nôn nóng thì không ăn được đậu hũ nóng, cũng giống như bây giờ vội vàng một bước tới ngay thì ngược lại phí sức mà lại không được việc, còn không bằng thả chậm bước chân, bắt đầu tìm tòi.
Rõ ràng, Anson vừa hoàn thành việc xem xét và phán đoán, dễ dàng đưa ra quyết định.
Eva có chút bất ngờ, nàng cứ ngỡ người đàn ông này cũng chỉ đến hóng hớt cho vui thôi, còn nhớ lại khung cảnh ngắn ngủi lộn xộn trong đại sảnh lúc nãy, thì một hình ảnh cũng dần dần hiện lên.
Nhưng Eva không thể hiện ra ngoài, mà nhìn về phía người bên cạnh, "Còn anh?"
Jake nháy nháy mắt, đây là định quyết định sao? Nhanh như vậy à?
"1.3, giống như cậu ấy." Jake nuốt nước bọt một cái, hồi hộp nói.
Eva không nói thêm gì, gật gật đầu, "Thì ở phòng 106, căn thứ ba bên tay phải hành lang, sau khi đăng ký xong, các anh có thể vào, các học viên khác cũng đã đến."
Anson không nói đùa thêm nữa, sau khi đăng ký xong, cùng Jake cùng nhau đi về phía hành lang, không hề dừng lại, cũng không hề nói chuyện với nhau nhiều thêm.
Eva thoáng tìm tòi, nhìn theo bóng lưng Anson và Jake rời đi —— Không hề có ý định đánh một Hồi Mã Thương.
Eva thấy hơi có ý tứ, khóe miệng cong lên nhẹ nhàng.
Anson đẩy cửa phòng, liếc một cái có thể thấy bên trong đã đầy người, hoàn toàn lọt vào tầm mắt, vì không gian bị xếp chồng lên nhau, nên thậm chí không thấy rõ con số cụ thể, thô sơ nhìn qua thì có ít nhất hơn chục người.
Thấy Anson và Jake, bọn họ đều không phản ứng gì, đúng lúc Anson đang do dự xem có cần tự giới thiệu hay không, thì cửa phòng lại bị đẩy ra một lần nữa.
"Rất tốt, bây giờ chúng ta chuẩn bị lên lớp. Trước hết bắt đầu với các động tác khởi động cơ bản."
Chờ đã, bây giờ liền bắt đầu? Chân ga đạp tới hết mức sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận