Vạn Lần Trả Lại: Đồ Đệ Trúc Cơ Ta Trực Tiếp Thành Tiên

Vạn Lần Trả Lại: Đồ Đệ Trúc Cơ Ta Trực Tiếp Thành Tiên - Chương 967: Có thể ra cái gì đại sự? (length: 7876)

Dù sao đã quyết định rồi, giờ đổi ý rõ ràng không phù hợp với thân phận Tiên Quân của hắn.
Lân Ly đành phải nghĩ đợi sau này mình sẽ giáo dục Tiểu Hắc nhiều hơn, sớm ngày kéo nó về chính đạo.
Nhìn về phía Chung Thanh, Lân Ly mở miệng nói: "Tiểu Hắc đi theo bên cạnh ngươi, cũng không coi là làm uổng phí thiên phú của nó."
"Chỉ là, ngươi cũng biết, Tiểu Hắc dù sao cũng là Kỳ Lân."
"Tuy là Kỳ Lân thuần huyết, đều có thiên phú huyết mạch truyền thừa, nhưng tộc Kỳ Lân ta kéo dài vô số năm này, không chỉ có mỗi huyết mạch truyền thừa."
"Có rất nhiều thần thông pháp môn đặc hữu của tộc Kỳ Lân, là chỗ mà nhân loại sẽ không thể học được và không thể dạy."
"May mà bây giờ ngươi và ta đều ở Tiên Minh, không cách xa nhau."
"Nếu ngươi không phản đối, sau này ta sẽ thường xuyên đến tiên cung của ngươi, dạy Tiểu Hắc một số thứ."
Có người vội vàng đến tận cửa làm thầy cho Tiểu Hắc, thậm chí còn ngược lại trả học phí, chuyện tốt này đi đâu mà tìm, Chung Thanh đương nhiên sẽ không phản đối, gật đầu nói: "Đương nhiên là được."
Lúc này, gà vừa nãy đã bò dậy từ dưới đất, run run rũ lông, hét lớn một tiếng.
"Anh em ơi, xông lên cùng nhau!"
Đã sớm không ưa Tiểu Hắc, đám gà hai vịt ba bốn các loại chim không nói hai lời, gào lên lao tới.
"Ngọa Tào, chơi chiêu này à? Lấy đông hiếp ít? Coi hắc gia ta sợ các ngươi à? ! Lân uy phá thiên!"
Tiểu Hắc hét lớn một tiếng, trong nháy mắt liền biến thành chân thân Kỳ Lân, toàn thân bộc phát ra uy nghiêm vô biên, uy của Kỳ Lân trong giây lát ngưng tụ trên một điểm ở sừng, theo tiếng rống của Tiểu Hắc mà lao tới, tại chỗ hất ngã gà hai xuống đất.
"Ha ha ha, thì ra lũ gà vịt ăn hại các ngươi, coi như cùng nhau xông lên, hắc gia ta cũng có sợ gì?"
Tiểu Hắc giẫm lên người gà hai cười ha ha.
Lân Ly nhìn cảnh này, lộ ra nụ cười hiền lành như người cha.
"Chiêu này là một trong những công phạt thần thông thường dùng và tiêu biểu nhất của tộc Kỳ Lân ta, bình thường Kỳ Lân thuần huyết, để nắm giữ được chiêu này, ít nhất phải mất trên mười năm, Tiểu Hắc chỉ dùng hai lần đã nhập môn, có thể thấy thiên phú của nó không tầm thường."
"Cứ tiếp tục thế này, chắc hẳn không bao nhiêu năm nữa, Tiểu Hắc có thể nắm giữ toàn bộ truyền thừa của tộc Kỳ Lân."
Lân Ly vừa dứt lời, Tiểu Hắc đã bị đám gà ba gà bốn nhảy xổ lên đánh hội đồng.
"Đại ca, em đến giúp anh!"
Tiểu Dát bên cạnh thấy tình thế không ổn, lao lên giúp đỡ, sau đó bị đánh hội đồng luôn.
Tiểu Hắc ra sức dùng lân uy phá thiên hất văng một hai con, nhưng vẫn là bốn vó khó địch lại một đám chân gà chân vịt, bị đánh la oai oái.
Lân Ly: ". . ."
Khóe miệng hắn giật giật, có chút lúng túng cười nói: "Bọn trẻ con đùa thôi, dù sao Tiểu Hắc cũng mới vừa nắm giữ chiêu này, có thể biểu hiện như vậy đã là rất tốt rồi."
Chung Thanh cũng khẽ gật đầu.
Tu vi của Tiểu Hắc và gà hai tương đương, cùng cảnh mà 1 đánh 10 dù sao vẫn là quá khó, có thể thông cảm, nhưng nhanh như vậy từ đánh một còn miễn cưỡng biến thành bị đánh hội đồng vẫn có thể phản công, có thể thấy đồ Lân Ly dạy cũng hữu dụng.
Hắn quay sang nói với Lân Ly: "Nếu Tiểu Hắc là đồng tộc của ngươi, vậy cũng coi như người một nhà, sau này ngươi muốn đến thì cứ đến."
Lân Ly nhìn ánh mắt bình tĩnh của Chung Thanh, cảm thấy giọng điệu này của hắn có chút không đúng.
Sao có chút giống như là trưởng bối đối với vãn bối vậy?
Nghĩ bụng có thể là ảo giác của mình, Lân Ly tạm thời không để ý.
Hắn mở miệng nói: "Ta đã nhận định Tiểu Hắc là thánh tử của tộc Kỳ Lân ta, ngươi đã là chủ nhân của Tiểu Hắc cũng coi như là người của tộc Kỳ Lân ta."
Lân Ly dường như nghĩ đến điều gì, lắc đầu nói: "Tộc Kỳ Lân chúng ta khác với nhân tộc các ngươi, nếu là đồng tộc thì giúp đỡ lẫn nhau, nhất trí đối ngoại là chuyện đương nhiên. Không giống nhân loại các ngươi, ngay cả trong đồng tộc cũng có vô số đấu đá lẫn nhau."
Chung Thanh khẽ gật đầu, lời này hắn không thể phản bác.
Nhân tộc có lẽ là chủng tộc giỏi nội đấu nhất trong tất cả các chủng tộc.
Hắn một đường từ nhất trọng thiên đi lên tới bây giờ, việc gặp nhân loại tính kế, tranh đấu lẫn nhau còn nhiều hơn cả việc ứng phó ngoại tộc.
"Cho nên, nếu có ngày, ngươi gặp phải chuyện gì lớn, nhân tộc không gánh nổi cho ngươi, ngươi có thể mang Tiểu Hắc đến Huyền Lân tiên cung tìm ta."
Hắn thản nhiên nói, trong giọng nói lại lộ ra sự tự tin mạnh mẽ: "Nhân tộc không gánh được, chưa chắc tộc Kỳ Lân ta đã không gánh được."
Chung Thanh cũng mỉm cười: "Nếu đã vậy thì ta xin đa tạ."
Dù Lân Ly nói vậy, thật ra cũng không nghĩ sẽ có tình huống này xảy ra.
Hắn nghĩ, Chung Thanh là tiên chủng được nhân tộc bí mật bồi dưỡng, đương nhiên sẽ có người hộ tống, sao có thể xảy ra chuyện gì lớn được?
Sau đó, ngày hôm sau, thì có chuyện lớn xảy ra.
Huyền Lân Tiên Quân gần như là chân trước vừa về Huyền Lân tiên cung, chân sau đã nhận được tin nhắn khẩn cấp từ trung ương tiên khu, triệu tập thất đại Tiên Quân đến trung ương tiên cung để bàn việc.
Trung ương tiên cung, nơi này là trung tâm của toàn bộ Tiên Minh, có thể gọi là chí cao chi địa của vạn tộc trong cửu trọng thiên.
Trên đỉnh đại điện có mặt trời mặt trăng luân chuyển, các vì sao lấp lánh, ở vào nơi cao nhất của Tiên Minh, tại đây có thể nhìn xuống toàn bộ Tiên Minh cửu thiên.
Bất cứ lúc nào, đều sẽ có một trong thất đại Tiên Quân đến tọa trấn.
Trong 10 vạn năm qua, người tọa trấn ở trung ương tiên cung chính là Chu Tước Tiên Quân của tộc Phượng Hoàng.
Huyền Lân Tiên Quân vừa đến, liền nhìn thấy gương mặt nhìn thoáng qua không phân biệt nam nữ, hoàn mỹ không tì vết lại không chút biểu cảm của Chu Tước Tiên Quân, nàng khẽ gật đầu với hắn.
Lân Ly cũng gật đầu đáp lại.
Tam tộc Long Phượng Kỳ Lân, đều có huyết mạch chí cao thuần khiết nhất, tỉ như Thánh Huyết Kỳ Lân của tộc Kỳ Lân, Tử Kim Thần Long của Long tộc, hai vị Tiên Quân hiện tại của hai tộc, Huyền Lân Tiên Quân và Phúc Hải Tiên Quân đều là người có huyết mạch chí cao.
Duy chỉ có Chu Tước Tiên Quân khác biệt, huyết mạch chí cao của tộc Phượng Hoàng là Thiên Hoàng Thiên Phượng, Chu Tước Tiên Quân như tên của nàng, nguyên thân chính là Chu Tước Thần Thú, thậm chí còn không tính là thuần chính Phượng Hoàng, nhưng lại dùng uy vọng và thực lực không ai tranh cãi được mà vượt lên tất cả các Chân Tiên của tộc Phượng Hoàng, trở thành Tiên Quân.
Nàng và Lang Huyên Tiên Quân, cũng là hai nữ Tiên Quân duy nhất trong thất đại Tiên Quân.
"Chu Tước Tiên Quân, triệu tập chúng ta, là vì chuyện gì?"
Lân Ly mở miệng hỏi.
Chu Tước Tiên Quân lắc đầu, thản nhiên nói: "Người phát lệnh triệu tập không phải ta, mà là Thiên Nguyên."
"Thiên Nguyên sao?"
Lân Ly cau mày.
Thiên Nhân nhất tộc nắm giữ hai vị Tiên Quân, thế lực mạnh nhất là không cần bàn cãi, tính khí cũng kiêu ngạo như nhau, khiến Lân Ly có chút không thích.
Hắn thản nhiên nói: "Vậy người đâu?"
Chu Tước Tiên Quân còn chưa kịp trả lời, một giọng nói lạnh lùng đã vang lên.
"Ta đến rồi."
Lân Ly quay đầu lại, thấy hai bóng người, sóng vai bước vào trong đại điện tiên cung.
Trên đỉnh đầu hai người, đường vân màu vàng nhạt phát ra quang huy, khí chất lộng lẫy, một người thân hình cao lớn, mặc thần giáp, dáng đi oai phong, như một vị thần tướng cái thế.
Một người khác mặc áo trắng, hai tay chắp sau lưng, siêu phàm thoát tục.
Cả hai đều tuấn mỹ không giống người thường.
Chính là nhị đại Tiên Quân của tộc Thiên Nhân, Thiên Nguyên Tiên Quân và Thần Du Tiên Quân...
Bạn cần đăng nhập để bình luận