Vạn Lần Trả Lại: Đồ Đệ Trúc Cơ Ta Trực Tiếp Thành Tiên

Vạn Lần Trả Lại: Đồ Đệ Trúc Cơ Ta Trực Tiếp Thành Tiên - Chương 454: Lưu Vân tới chơi (length: 7457)

"Ngao!"
Kỳ Lân Tiểu Hắc hét lên một tiếng thảm thiết, bị đá đến mức gào thét vang trời!
Gió lạnh dưới núi, hai vị trưởng lão nghe thấy âm thanh này, ngẩng đầu lên nhìn nhau.
"Quả nhiên là Kỳ Lân tôn thượng lại bắt đầu tu luyện!"
"Thật muốn tận mắt nhìn một lần a!"
Thấy đại ca của mình bị đánh thành dạng này, Tiểu Dát trong lồng chim càng run rẩy dữ dội.
"Chủ nhân... Có thể đừng đánh đại ca nữa không..."
Chung Thanh nhìn về phía Tiểu Dát, tên này hiện tại quả thực là đồng phạm với Tiểu Hắc!
Tiểu Hắc giết người hắn đưa dao!
"Cũng đừng đánh ta được không!"
Chung Thanh bước tới mở lồng chim ra, một cái chộp lấy tóm Tiểu Dát ra.
Một phát bóp, Tiểu Dát liền hiện nguyên hình thần điểu ngay lập tức.
Đợi khi hắn trở về nguyên hình, Chung Thanh xác nhận hiện tại hắn không bị một quyền của mình đánh chết, bèn xắn tay áo trực tiếp giáng xuống, lông vũ bay đầy trời!
"Dát!"
Dưới núi, hai vị trưởng lão lại nhìn nhau.
"Đồ Đằng đại nhân cũng bắt đầu rồi!"
Đỉnh núi.
Hôm nay lại dạy dỗ hai tiểu gia hỏa này một trận.
Chung Thanh tâm thần thanh thản ngồi xuống, huyền khí cũng vận chuyển quanh thân.
Nơi này Trung Châu dù sao cũng là Trung Châu, mà Phượng Vũ tông cũng không hổ là tông môn mạnh nhất tại nơi Hỗn Loạn chi địa Trung Châu.
Ở trên ngọn núi linh khí nồng đậm này tu hành.
Tốc độ huyền khí đấu đá vận chuyển đã gấp đôi so với Bắc Vực.
Gấp hai mươi lần tốc độ tu hành tăng phúc đối với Chung Thanh mà nói cũng là một con số cực kỳ khả quan.
Thêm nữa còn có hơn 1 vạn đệ tử ký danh gia trì.
Trong thời gian ngắn, Chung Thanh vẫn thực sự không vội tìm đồ đệ tiếp theo.
Còn Lưu Vân, cứ để hắn đi đi!
Chính khi nhắm mắt tu hành thì bên kia Tiểu Hắc đang co quắp tự kiểm điểm ở một góc đột nhiên gầm một tiếng.
Sau một khắc, lửa giận Tuyệt Hung Kỳ Lân của hắn liền phun ra.
"Chủ nhân! Có người ngoài xâm nhập!"
Kỳ Lân Tiểu Hắc bốn chân đạp hư không, hóa thành Thượng Cổ đại hung dữ tợn, nhìn chằm chằm về phía lối vào sườn núi gió lạnh.
Mà thần điểu Tiểu Dát cũng thi triển chân thân, theo sát Kỳ Lân phía sau.
Chung Thanh ngẩng mắt, ồ một tiếng, sau đó liền thấy tông chủ Phượng Vũ tông Phượng Bất Quần xuất hiện.
Phượng Bất Quần xoa xoa tay, cười tươi rói trong lòng thầm nghĩ sao mình tới gặp sư phụ mà thần điểu lại như lâm vào đại địch vậy!
"Ồ?"
Chung Thanh nhướng mày, khoát tay, hai Hung thú lập tức lùi qua một bên.
"Đã nhiều ngày không gặp, ngươi tới có chuyện gì?"
Chung Thanh nói, liếc Tiểu Hắc và Tiểu Dát một cái, đương nhiên biết hai chó con này nhân cơ hội này phát huy, biểu dương tấm lòng bảo vệ chủ nhân mà thôi!
Phượng Bất Quần xoa xoa tay, nịnh nọt cười hắc hắc.
"Sư phụ có cố nhân của người đến tìm ngài, ta liền đem đến."
Hắn nói, từ sau lưng Phượng Bất Quần, một bóng người màu xanh lam bước ra.
Chung Thanh nhìn kỹ, nhất thời ngẩn người.
Người này, đúng là đồ đệ tương lai mà mình không ưa Lưu Vân sao?
Sao nàng lại tới đây?
Không lẽ là đến để mình làm người hầu cho nàng đấy chứ?
Chung Thanh khoát tay, Phượng Bất Quần rất tự giác lùi xuống, khi rút lui còn nhìn thoáng qua khuôn mặt lạnh lẽo của Lưu Vân, mang vẻ thâm ý.
Tựa như là đang nói, ta cũng chỉ có thể giúp ngươi đến đây.
Sau này đừng quên ta đó nha!
Chỉ thấy Lưu Vân tiến đến với khuôn mặt lạnh lùng, hai mắt vẫn là cái vẻ xa cách ngàn dặm.
Trong con ngươi màu xanh lam, đầu tiên đập vào mắt là một đỏ một vàng hai vệt sáng của Kỳ Lân và Tiểu Dát.
Lúc này Kỳ Lân và Tiểu Dát đang đứng ngoan ngoãn ở sau lưng Chung Thanh.
Con Kỳ Lân kia, lúc trước ở khu mỏ quặng nàng đã từng thấy, chỉ là không nghĩ tới hiện tại nó lại có sự tinh tiến? !
Khí thế tựa hồ đã đạt tới Quy Nhất cảnh? !
Mà con chim bên cạnh Kỳ Lân, hẳn là thần điểu của Phượng Vũ tông!
Con chim này nàng tự nhiên đã thấy rồi và nhận ra.
Chỉ là không ngờ cũng chính là con chim mà Chung Thanh ở mỏ quặng mang theo.
Ánh mắt lướt qua hai con thú rồi nàng mới rốt cục hướng ánh mắt về Chung Thanh trước mắt.
Trên khuôn mặt tinh xảo không kìm được toát ra vẻ phức tạp.
Chung Thanh vẫn không nhìn rõ được, nhưng cái khí thế tự tại và tràn đầy thực lực quanh thân đã nói lên cảnh giới tăng lên không ít.
Có lẽ hắn cũng đã đạt tới Quy Nhất cảnh!
Xem ra thì.
Chung Thanh người này đúng là so với mình tưởng tượng có nhiều nội tình hơn!
Cả Phượng Vũ tông to lớn này lại tôn hắn làm chủ, đúng là có chút khó tin.
Dù sao đi nữa.
Chỉ cần Chung Thanh không chết, Hồng Mông Thánh Thể của mình chữa trị sẽ có lối đi.
"Ngươi dường như so với ta nghĩ lợi hại hơn một chút."
"Phượng Vũ tông lớn như vậy lại tôn ngươi là nhất, thật có chút khó tin."
Lời này vừa nói ra, hai Hung thú mỗi con đều phát ra uy năng, huyền khí bành trướng dâng lên.
"Chủ nhân của ta chính là vầng trăng sáng trên trời, một cái Phượng Vũ tông tính là gì? ! Còn có gì đáng kinh ngạc?"
Tiểu Hắc bốn vó bám đất, tinh hỏa phiêu dao, uy thế Hung thú Kỳ Lân khiến Lưu Vân cũng phải mở mắt không ra.
Tiểu Dát theo sát phía sau mở miệng: "Đúng! Một cái Phượng Vũ tông tính là gì!"
Với việc hạ thấp môn phái của mình, Tiểu Dát chẳng thèm e dè chút nào.
Trong mắt hắn, trời đất bao la đại ca lớn nhất, mà chủ nhân của đại ca đó là tồn tại còn lớn hơn cả trời đất!
Phượng Vũ tông, quả thực không tính là gì!
Lưu Vân cau mày, có chút kinh ngạc trước biểu hiện của hai Hung thú này.
Hai Hung thú này sao mà khinh người vậy, vừa mở miệng ra lại là một bộ dáng chó săn xu nịnh.
Chung Thanh chậm rãi bước ra từ giữa Tiểu Hắc và Tiểu Dát, liếc mắt đánh giá Lưu Vân một lượt.
"Lưu Vân cô nương, từ khi chia tay đến giờ không có gì chứ."
"Lần này đến đây, là có chuyện gì sao?"
Chung Thanh vô cùng lạnh nhạt, tựa như hai người chỉ là giao hảo bình thường.
Dường như mấy lần duyên phận trước kia, sự cầu xin nhận đồ đệ, đều như áng mây trôi thoáng qua.
"Ừm..."
Lần này đến lượt Lưu Vân ngây người, nàng hơi hé môi, trong nhất thời vậy mà không biết nói gì.
Nghĩ lại.
Lúc chia tay, mình đã nói rất tuyệt tình.
Lần này tới trước mặt Chung Thanh.
Nếu như Chung Thanh lại nhắc tới chuyện nhận đồ đệ.
Mình cũng có thể thuận lý thành chương mở lời, đề xuất muốn hợp tác cùng Chung Thanh.
Chỉ cần Chung Thanh nguyện ý cùng mình nghiên cứu cách chữa trị Hồng Mông Thánh Thể, sau này sẽ trả cho hắn hồi báo cực lớn.
Dù sao mình sau khi thành đế.
Có thể cho Chung Thanh, há có thể so sánh với Phượng Vũ tông nhỏ bé hiện tại?
Chỉ là.
Hiện tại Chung Thanh chẳng hề nhắc tới nửa lời, ngược lại vô cùng thoải mái, chủ động hỏi mình...
Bạn cần đăng nhập để bình luận