Vạn Lần Trả Lại: Đồ Đệ Trúc Cơ Ta Trực Tiếp Thành Tiên

Vạn Lần Trả Lại: Đồ Đệ Trúc Cơ Ta Trực Tiếp Thành Tiên - Chương 369: Thiên hạ vô địch da mặt (length: 8202)

Trong thoáng chốc, ánh mắt của Thâm Uyên chi chủ nhìn Chung Thanh cũng thay đổi hẳn.
Đúng như lời hắn nói, người này, tương lai thật sự không thể lường trước.
Hắn nhìn Chung Thanh với ánh mắt phức tạp rồi nói:
“Thiên phú của ngươi quả thực kinh người, ngay cả ta cũng phải chấn động.”
“Nhưng cho dù thiên phú ngươi có kinh người đến đâu, Hỗn Độn chi khí kia đối với ngươi hiện tại mà nói, cũng chẳng có tác dụng gì lớn.”
“Mà thứ đó, đối với ta lại vô cùng quan trọng.”
“Chỉ cần ngươi chịu trả lại nó, ta có thể kết thiện duyên với ngươi.”
Chung Thanh: “Đã các hạ muốn kết thiện duyên với ta, vậy tại sao, không cho duyên phận kết lớn hơn một chút?”
Vì sao Chung Thanh lại không tiếc tự bạo nền tảng?
Để khoe mẽ ư?
Đương nhiên là không phải!
Hắn muốn kéo đầu tư.
Chưa nói đến Hỗn Độn chi khí đã sớm hóa thành lương thực của tiểu thế giới, làm sao hắn có thể lấy ra được.
Mà dù có lấy ra được, thứ đồ này đối với sự tăng trưởng của tiểu thế giới quá lớn.
Hắn cũng không vui giao ra!
Lúc này Thâm Uyên chi chủ, thực sự bị lời của Chung Thanh làm cho ngơ ngác.
“Sao lại nói để duyên phận kết lớn hơn chút?”
Không thể phủ nhận, thiên tư Chung Thanh thể hiện ra quá mức yêu nghiệt.
Hắn quả thực có một thoáng rung động.
Lúc này, Chung Thanh ở bên cạnh nói thêm:
“Ngươi thấy đó, ta có thể dùng một năm, từ không đến có, đến được như bây giờ, thiên phú đáng được khẳng định.”
Thâm Uyên chi chủ gật đầu nhẹ.
Chung Thanh lại nói: “Vậy cho ta thêm một chút thời gian trưởng thành, sẽ là cảnh tượng gì?”
“Ngươi bây giờ đầu tư vào ta, tốc độ phát triển của ta sẽ lại càng nhanh.”
“Không thể nói được tương lai không lâu, ta sẽ giúp được ngươi.”
“Cho dù ngươi không cần ta giúp, thêm bạn bớt thù.”
“Tu hành giới thâm sâu như vậy, ai mà chẳng có vài kẻ địch.”
“Có người giúp, vào thời điểm mấu chốt, luôn có thể có tác dụng, ngươi nói có phải không?”
Thâm Uyên chi chủ nhìn Chung Thanh trước mặt đang từ tốn nói chuyện.
Im lặng.
Thiên phú Chung Thanh mạnh không?
Mạnh!
Ít nhất hắn sống nhiều năm như vậy, chưa từng thấy yêu nghiệt có thiên phú khủng bố đến vậy.
Nói hắn là thiên hạ vô song, thật không có một chút nào là quá lời.
Nhưng trong ấn tượng của hắn.
Kẻ mạnh luôn có cốt cách của kẻ mạnh, thiên kiêu luôn làm theo khí tiết của thiên kiêu.
Còn Chung Thanh, tư duy của hắn lại nhảy nhót quá mạnh.
Căn bản không có nửa bóng dáng thiên kiêu nào.
Người này, đáng tin cậy không?
Bất quá có một điều thiên uyên chi chủ phải thừa nhận, đó là lời Chung Thanh nói rất có đạo lý.
Như năm đó mà có một người cùng cấp bậc trợ giúp hắn, thì đến giờ đã không rơi vào cảnh chỉ có thể co đầu rụt cổ ở Thâm Uyên.
Nghĩ như vậy, thiên uyên chi chủ không khỏi hỏi:
“Ngươi muốn ta… đầu tư ngươi như thế nào?”
Từ “đầu tư”, đối với thiên uyên chi chủ, vẫn còn rất mới lạ.
Nhưng lại rất dễ hiểu.
Hiện tại đầu tư, sau này thu lợi, tổng kết rất đúng chỗ.
Chung Thanh nói ngay:
“Ngươi cho ta hút thêm ba ngày Hỗn Độn chi khí đi!”
“Cái gì?”
Vừa nghe Chung Thanh nói vậy, thiên uyên chi chủ lại lần nữa choáng váng.
“Ngươi nói ngươi còn muốn hấp thụ ba ngày Hỗn Độn chi khí.”
“Không thể nào!”
“Tuyệt đối không thể nào!”
Hỗn Độn chi khí, cũng là tính mạng của hắn.
Chỉ cần thiếu một chút, thiên uyên chi chủ sẽ đau lòng rất lâu.
Còn việc Chung Thanh làm chẳng khác nào đang cắt thịt trên người hắn!
Lại còn cắt trúng chỗ yêu thích.
Chung Thanh cũng không ngờ phản ứng của thiên uyên chi chủ lại lớn như vậy.
Nhưng hắn vẫn giải thích:
“Ta thấy, Hỗn Độn chi khí trong Thâm Uyên rất nhiều.”
“Ba ngày thời gian, lấy thực lực của ta mà nói cũng hấp thụ được số lượng có hạn.”
“Chút Hỗn Độn chi khí này, đối với ngươi mà nói ảnh hưởng cũng không lớn, chí ít sẽ không ảnh hưởng đến căn cơ của ngươi.”
“Ta cũng biết, thêm nữa, ngươi liền phải liều mạng với ta.”
“Dùng chút Hỗn Độn chi khí này, để kết giao một người trong tương lai sẽ giúp được ngươi rất nhiều.”
“Cái này, nhìn thế nào cũng không lỗ a!”
“Dù sao, bảo vật cho dù tốt, đó cũng chỉ là đồ vật chết.”
“Chỉ khi lợi dụng bảo vật hợp lý, giúp cho lợi ích của bản thân đạt đến mức sử dụng tốt nhất, mới là lựa chọn thông minh.”
“Ngươi nói xem, có phải đạo lý này không?”
Đừng nói là, thiên uyên chi chủ thật sự đã bị Chung Thanh thuyết phục.
Trong lòng hắn lại đang nghĩ:
“Xem tốc độ phát triển của tiểu tử này, tương lai đứng đầu cường giả thiên hạ, có lẽ không chừng có một chỗ của hắn.”
Hơn nữa trên người hắn lại có đặc tính có thể xem nhẹ trận pháp cấm chế, lại càng khiến hắn phải nhìn bằng con mắt khác.
“Nếu thực sự có thể nhận được sự giúp đỡ của hắn, tựa hồ, tổn thất chút Hỗn Độn chi khí cũng không phải là không thể chấp nhận.”
“Cùng lắm thì thời gian hồi phục vết thương của ta chậm lại một chút, ở lại thâm uyên lâu thêm chút.”
“Thời gian dài như vậy còn ở lại, xem ra, cũng không cần quan tâm một chút thời gian này.”
Chỉ là điều làm Thâm Uyên chi chủ không nghĩ ra là.
Hắn hỏi Chung Thanh: “Hỗn Độn chi khí, có thể làm tăng tốc thời gian trưởng thành của ngươi?”
Chung Thanh gật đầu: “Không sai!”
“Mong các hạ thành toàn!”
Lần này, Thâm Uyên chi chủ lại càng nhìn không thấu Chung Thanh.
Tiểu gia hỏa này.
Thật sự đã mang đến cho hắn quá nhiều bất ngờ.
Cho dù là tốc độ tăng tu vi khủng bố kia, hay là đặc tính xem nhẹ uy năng của trận pháp.
Hiện tại, ngay cả hắn còn khó khăn luyện hóa Hỗn Độn chi khí, đối phương lại có thể sử dụng được.
Đương nhiên, Chung Thanh càng đặc biệt, thiên uyên chi chủ khẳng định sẽ càng vui vẻ.
Dù sao điều này đại diện cho thành tựu của hắn trong tương lai sẽ càng cao hơn.
Hắn suy nghĩ đi suy nghĩ lại một hồi rồi nói:
“Để ngươi hút thêm ba ngày Hỗn Độn chi khí, cũng không phải là không thể.”
“Nhưng ngươi phải đáp ứng ta một việc.”
Chung Thanh nói thẳng: “Ngươi cứ nói!”
Thâm Uyên chi chủ: “Nếu tương lai có một ngày ngươi thật sự có thể trưởng thành đến độ cao này của ta, ngươi nhất định phải giúp ta một lần, vô điều kiện.”
“Không vấn đề!”
Chung Thanh đáp ứng rất sảng khoái.
Đã đầu tư đều đúng chỗ, nếu mà đến lời hứa hẹn cũng không cho, vậy thì thực sự là không có thành ý.
Thì như vậy, hai bên sau khi trải qua một vòng đàm phán hữu hảo, đã đạt được một ý hướng hợp tác hoàn toàn mới.
“Nếu không còn việc gì, ta đi trước đây.”
Thấy đại khái phương hướng đã định.
Chung Thanh lại chuẩn bị rời đi.
Hỗn Độn chi khí này giúp cho tiểu thế giới tăng trưởng quá lớn.
Thật lãng phí một giây, hắn đều có thể cảm nhận được một sự tổn thất khổng lồ.
“Đi đi! Đừng quên lời ước định của chúng ta.”
Thâm Uyên chi chủ không giữ lại nữa.
Chỉ là nhìn thân ảnh rời đi của Chung Thanh, trong lòng hắn, ít nhiều cũng có chút khó hiểu.
Lúc trước, hắn tìm đối phương tới, chẳng phải muốn đòi lại Hỗn Độn chi khí sao?
Hiện tại, chẳng những không đòi về được bao nhiêu, còn phải đồng ý cho thêm không ít.
Sao tự nhiên cảm thấy, hình như thiệt thòi vậy?
Bất quá Thâm Uyên chi chủ vẫn cố tự an ủi mình.
Những thứ này, chẳng qua là đầu tư mà thôi.
Mà đã đầu tư, ắt có hồi báo.
Lúc này, Chung Thanh vốn đã rời đi, bỗng dưng khựng lại.
Cảm giác mà Thâm Uyên chi chủ mang lại cho hắn, quả là toàn người tốt!
Hơn nữa đối phương bảo vật lại nhiều.
Cứ đi như vậy.
Sao cảm giác có hơi thiệt thòi nhỉ?
Nghĩ tới đây, hắn không khỏi dậm chân, quay lại.
Mặt dày nói: “Ta còn trẻ như vậy, khó tránh khỏi sẽ chết yểu nửa đường, nếu vậy, ngươi chẳng phải là trắng tay đầu tư sao.”
“Hay là thế này, ngươi có bảo bối nào tốt, cho ta thêm vài món.”
“Như vậy, ta sẽ không dễ chết yểu như vậy!”
Nghe vậy, Thanh Quỷ và Hỏa Bạt không ít thì nhiều cũng há hốc mồm.
Bọn hắn lúc này đã hiểu rõ được khoảng cách của bản thân với đối phương.
Cái mặt dày này, quả thật vô địch!
Còn Thâm Uyên chi chủ, thì đã trực tiếp bó tay rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận