Vạn Lần Trả Lại: Đồ Đệ Trúc Cơ Ta Trực Tiếp Thành Tiên

Vạn Lần Trả Lại: Đồ Đệ Trúc Cơ Ta Trực Tiếp Thành Tiên - Chương 431: Gấp bội hoàn lại (length: 8348)

Phượng Vũ tông!
Thần Điểu điện.
Đây là toàn bộ thánh địa của Phượng Vũ tông.
Cũng là nơi toàn bộ Phượng Vũ tông vốn thờ cúng đồ đằng thần điểu.
Trong đại điện dát vàng rực rỡ, các nhân vật cấp cao hội tụ.
Toàn bộ đại điện tràn ngập một sự áp lực khó diễn tả.
Tông chủ Phượng Bất Quần ngồi trên bảo tọa cao của đại điện, nhìn một đám người cấp cao của Phượng Vũ tông.
Trên mặt không biểu lộ rõ vui giận.
Ngón tay nhẹ nhàng gõ xuống mặt bàn dài.
Sau một hồi lâu, hắn mới chậm rãi mở miệng nói: "Các ngươi nói, tên cuồng đồ phá hủy mỏ quặng Huyền cảnh của Phượng Vũ tông ta, dưới trướng có Kỳ Lân và con chim xấu xông vào Phượng Vũ tông ta như chỗ không người, không chỉ phá hoại cơ nghiệp viên thuốc vạn linh của Phượng Vũ tông ta, một đám cao thủ đã ra mặt nhưng vẫn không làm gì được chúng?"
Lúc nói những lời này, mặt hắn bình tĩnh, nhưng trong lòng lại cảm thấy hết sức hoang đường.
Nhưng dù là biểu hiện mặt mày xám xịt của các thủ lĩnh cấp cao hay sự trầm mặc của bọn họ, đều không thể chối cãi được sự thật này.
Trên thực tế không chỉ có tông chủ Nhạc Bất Quần khó tin, mà chính các cao tầng cũng đang hoang mang tột độ.
Chẳng phải nói chủ nhân Kỳ Lân này đang xuất hiện ở Vạn Biên thành, vùng biên giới Hỗn Loạn chi địa sao?
Vì sao dị thú dưới trướng hắn lại đột nhiên xuất hiện tại Phượng Vũ tông?
Nếu như là một ngày trước, bọn họ biết tin này, nhất định sẽ vô cùng vui mừng.
Thậm chí sẽ cảm thấy, tìm mỏi mắt chẳng thấy, không ngờ lại tự đến tận cửa.
Bọn họ đang lo không bắt được Kỳ Lân loại sinh vật trong truyền thuyết này, không ngờ chính nó lại tự mình đến.
Nhưng hiện tại thì sao?
Tất cả mọi người chỉ cảm thấy đau mặt.
Toàn bộ cao thủ của Phượng Vũ tông đã xuất hiện, vậy mà không làm gì được hai dị thú Vạn Pháp cảnh!
Tuy nói lai lịch hai dị thú này không tầm thường, nhưng cuối cùng cũng không thể thay đổi sự thật chúng chỉ là Vạn Pháp cảnh.
Đến bao giờ mà hai tôn Vạn Pháp cảnh lại có thể giương oai ở Phượng Vũ tông.
Trong đại điện, rơi vào một sự trầm mặc khó hiểu.
Tông chủ Phượng Bất Quần xoa xoa mi tâm.
"Thời buổi rối ren!"
Lúc Kỳ Lân và Tiểu Dát đại náo tông môn, hắn đang ở bên ngoài dẫn người tìm kiếm thần điểu.
Thần điểu là hy vọng quật khởi của Phượng Vũ tông.
Phượng Bất Quần chưa từng từ bỏ tìm kiếm tung tích của nó.
Đáng tiếc, đã qua thời gian dài như vậy, tin tức liên quan đến thần điểu lại không có chút dấu vết nào.
Cho đến khi các cao tầng nhắn tin, nói Phượng Vũ tông xảy ra biến cố kinh thiên, hắn mới vội vã quay về để chủ trì đại cục.
Thần điểu thần điểu không tìm được, tên cuồng đồ phá hủy mỏ quặng Huyền Cảnh cũng chưa bị trừng trị.
Ngược lại, Kỳ Lân và một con chim xấu dưới trướng người kia lại gây ra động tĩnh lớn ở đại bản doanh Phượng Vũ tông.
Tất cả điều này khiến hắn cảm thấy thể xác tinh thần mệt mỏi.
Sau khi trầm mặc, một trưởng lão nói khẽ: "Tông chủ, chúng ta hiện nay phải làm thế nào?"
Phượng Bất Quần xoa mi tâm.
Dặn dò nói: "Chuyện này đối với Phượng Vũ tông ta mà nói, chính là một vụ bê bối kinh thiên."
"Nhất định phải toàn lực phong tỏa tin tức này, nếu truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ gây ra đả kích lớn đến uy tín của Phượng Vũ tông ta, đồng thời sẽ làm lung lay vị thế bá chủ của Phượng Vũ tông ta."
"Ngoài ra! Theo như các ngươi nói."
"Con chim xấu kia có thể ra vào tự nhiên trước mặt các ngươi, tốc độ nhanh đến mức các ngươi cũng không theo kịp."
"Nếu bản tọa đoán không sai, hắn hẳn là giác tỉnh thần thông cực tốc."
"Dựa vào tác phong làm việc của chúng, dám đến Phượng Vũ tông ta làm loạn một lần, nhất định sẽ có lần thứ hai."
Hắn ngẩng mắt, nhìn về phía mọi người nói.
"Cho nên, việc chúng ta phải làm tiếp theo, chính là bố trí thiên la địa võng."
"Tuy con chim xấu và Kỳ Lân kia có thần thông, nhưng thực lực tổng thể không mạnh."
"Thiên la địa võng có thể tăng thêm thế của trời đất, khi thiên la địa võng bao phủ, trọng lực tăng lên nghìn vạn lần."
"Chỉ cần có thể vây khốn chúng trong chốc lát, bằng vào sức mạnh của chúng ta, hoàn toàn có thể nắm lấy cơ hội, khống chế chúng."
"Chúng cũng chỉ dựa vào thần thông thôi, dù sao cũng chỉ là Vạn Pháp cảnh, chỉ cần bị chúng ta khống chế chẳng phải mặc chúng ta định đoạt."
"Đến lúc đó, những gì Phượng Vũ tông ta mất đi, hoàn toàn có thể bù đắp lại từ trên người Kỳ Lân."
Nói đến đây.
Vẻ lạnh lẽo trên mặt hắn càng sâu thêm ba phần.
"Xem Phượng Vũ tông ta là chỗ nào? Há lại muốn đến thì đến, muốn đi thì đi!"
"Bất kỳ kẻ nào dám khiêu khích Phượng Vũ tông ta, dù là tồn tại trong truyền thuyết, cũng nhất định phải trả giá bằng máu."
Nghe đến đây, một đám cao tầng Phượng Vũ tông cảm thấy như gạt mây thấy ánh mặt trời.
Sự áp lực nguyên bản, bầu trời đen tối, trong nháy mắt sáng sủa.
"Tông chủ uy vũ!"
Mọi người đồng loạt hô lớn.
Từng người tâm thần phấn chấn không thôi.
Phượng Bất Quần phất phất tay.
"Mau đi chuẩn bị đi!"
"Hai con thú đó không đến thì thôi, nếu đã đến, nhất định phải để chúng có đi mà không có về."
Theo tông chủ ra lệnh một tiếng, tất cả các cao tầng của Phượng Vũ tông đều bắt đầu hành động.
Từng người bắt đầu bố trí đại trận thiên la địa võng.
Trận này, chính là liên kết sức mạnh của núi sông trời đất, biến không gian bao phủ bởi trận pháp thành một nơi trói buộc giống như đầm lầy.
Một khi bố trí trận này, cho dù là cường giả Quy Nhất cảnh trong thời gian ngắn cũng tuyệt đối không thoát ra được.
Phượng Vũ tông xưng bá Hỗn Loạn chi địa vô số năm, sao có thể là hạng người bình thường.
Nội tình của họ còn vượt quá tưởng tượng của người thường.
Đại trận thiên la địa võng này, chỉ là một trong rất nhiều quân bài chủ lực của bọn họ.
Đương nhiên, trận pháp này cực kỳ bất phàm, vật liệu cần thiết để bố trận cũng vô cùng quý giá.
Dù là nội tình của Phượng Vũ tông, khi bố trí đại trận như thế này một lần cũng sẽ phải đau xót rất lâu.
Nhưng nếu có thể bắt được Kỳ Lân, tất cả tổn thất và nỗ lực đều đáng giá.
Thời gian vội vã, năm tháng như thoi đưa, chớp mắt đã qua ba ngày.
Trong ba ngày này, tất cả các cao tầng của Phượng Vũ tông đều đã sẵn sàng nghênh địch.
Đều đang chờ Kỳ Lân và Tiểu Dát đến cửa.
Cuối cùng, một ngày này, Kỳ Lân và Tiểu Dát lững thững đến.
So với ba ngày trước, thực lực của Kỳ Lân và Tiểu Dát lại có bước nhảy vọt.
Đầu tiên là Kỳ Lân, tu vi thẳng tiến lên Vạn Pháp cảnh cửu trọng!
Linh dược của viên thuốc vạn linh kia phẩm chất quá cao.
Là nội tình tích lũy vô số năm của Phượng Vũ tông.
Lúc trước ở trong vườn thuốc, Kỳ Lân đã nuốt rất nhiều linh dược, chỉ tiêu hóa một phần dược lực, tu vi liền tăng lên tới Vạn Pháp cảnh bát trọng.
Bây giờ ba ngày đã qua, dược lực trong cơ thể hắn tiếp tục được chuyển hóa thành tu vi, cảnh giới nâng cao một bước.
So với Kỳ Lân, thực lực tăng lên của Tiểu Dát còn khoa trương hơn.
Nhảy vọt từ Vạn Pháp cảnh nhất trọng, tăng lên tới Vạn Pháp cảnh tứ trọng.
Giống như ngồi tên lửa.
Đây chính là sự khủng khiếp của sinh linh bẩm sinh dị biệt.
Bọn chúng mang theo huyết mạch truyền thừa, một mặt nào đó có thể nói, trong thời kỳ trưởng thành của chúng, chỉ cần cung cấp đủ năng lượng, có thể bỏ qua bình cảnh cảnh giới.
Chỉ riêng điểm này, đã đủ để con đường phía trước của bọn chúng thông thuận hơn gấp nhiều lần so với tu sĩ bình thường.
Mà các cao tầng Phượng Vũ tông khi nhìn thấy thực lực của hai người tăng lên khoa trương như vậy thì tức giận đến nghiến răng.
Cái cảm giác đồ của mình bị địch đánh cắp để chuyển hóa thành thực lực của địch quả là quá tệ!
Nhưng vừa nghĩ đến cảnh sắp tới của Kỳ Lân và Tiểu Dát, cơn giận này đến nhanh cũng đi nhanh.
Bảo vật của Phượng Vũ tông, sao có thể dễ dàng nuốt như vậy.
Đã ăn bao nhiêu, ngày hôm nay sau bọn chúng cũng phải bắt Kỳ Lân và con chim xấu kia gấp bội trả lại.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận