Vạn Lần Trả Lại: Đồ Đệ Trúc Cơ Ta Trực Tiếp Thành Tiên

Vạn Lần Trả Lại: Đồ Đệ Trúc Cơ Ta Trực Tiếp Thành Tiên - Chương 308: Một con gà, vậy mà như thế cường? (length: 8313)

Người ta thường nói thiên hạ ồn ào, tất cả đều vì lợi mà đến!
Thiên hạ xôn xao, đều vì lợi mà chạy!
Những kẻ liên minh với Bắc Ma Quật, chính là nhắm vào thế lực của Bắc Ma Quật.
Hai bên kết hợp, dựa vào đó mà phát triển.
Lúc Bắc Ma Quật chiếm thượng phong, bọn họ tự nhiên sẽ đi theo chiều gió.
Nhưng giờ Bắc Ma Quật đã hoàn toàn rơi vào thế yếu.
Bọn họ, tự nhiên cũng sẽ có những suy nghĩ khác.
Nói một cách đơn giản, liên minh của hai bên không đủ vững chắc.
Bạch Lăng nghịch thiên, bọn họ đều thấy rõ.
Đối với một kẻ bị đánh chết vẫn có thể sống lại, thực lực còn càng chết càng mạnh thì bọn họ thực sự không muốn dây vào.
Người như vậy, quả thực là tin dữ đối với kẻ địch.
Bởi vậy, trước đề nghị của Xi Phương muốn mọi người cùng nhau tấn công Bạch Lăng thì bọn họ im lặng.
Thái độ này khiến Xi Phương trong lòng nặng trĩu.
Hắn hơi suy nghĩ, trong nháy mắt đã hiểu rõ sự thay đổi trong lòng của mọi người.
Trong lòng hắn ngấm ngầm tức giận.
Một lũ gió chiều nào theo chiều nấy, tiểu nhân.
Nếu là lúc bình thường, hắn thật hận không thể tiêu diệt đám người này.
Nhưng hiện tại là thời điểm đặc biệt.
Thời điểm này, không phải là lúc quát tháo.
Trong lòng hắn đang nhanh chóng suy nghĩ đối sách, làm thế nào mới có thể phá giải cục diện ngay sau đó.
Không lâu sau, mắt hắn sáng lên, trong lòng đã có chủ ý.
Xi Phương nhanh chóng chữa trị vết thương trên người.
Ngay lập tức đảo mắt qua đám minh hữu, trầm giọng nói: "Các vị!"
"Bạch Lăng nghịch thiên, các ngươi cũng thấy rồi."
"Tất cả những điều này đều nhờ vào Chân Ma truyền thừa."
"Nếu ta có thể bắt nàng, ép nàng nói ra sự huyền diệu của Chân Ma truyền thừa, thì sự thành công của Bạch Lăng, chưa chắc không thể phục chế."
Là thủ lĩnh Xích Ma của Bắc Ma Quật, Xi Phương xác thực có cái lý riêng của mình.
Chỉ một câu, đã khơi dậy lòng tham của mọi người.
Sự trỗi dậy của Bạch Lăng, có thể nói mọi người đều tận mắt chứng kiến.
Phương thức tăng tiến nhanh chóng như vậy, ai mà không động lòng?
Đương nhiên, động lòng thì vẫn cứ động lòng.
Nhưng khi dính đến hành động, mọi người lại có chút do dự.
Hạo Thương, phong chủ Thần Kiếm Phong của Phi Tiên Môn đưa ra ý kiến của mình.
"Xi Phương thủ lĩnh, Chân Ma truyền thừa, chúng ta đương nhiên muốn."
"Nhưng không phải chúng ta không muốn hành động."
"Mà là Bạch Lăng quá mức quỷ dị."
"Bị đánh chết vẫn có thể sống lại, sau khi sống lại thực lực lại còn tăng vọt."
"Cho dù chúng ta cùng nhau xông lên, thì có thể thay đổi được đại cục sao?"
Xi Phương không sợ đối phương đưa ra vấn đề, mà chỉ sợ đối phương đến cả vấn đề cũng không hỏi.
Hắn suy nghĩ một lát rồi nhanh chóng đáp lời.
"Không thể phủ nhận, Bạch Lăng có quá nhiều sự quỷ dị vượt quá nhận thức của chúng ta."
"Nhưng nàng chỉ có mỗi khi chết, mới có thể tăng tiến tu vi."
"Nếu chúng ta trấn áp nàng, mà không phải trực tiếp giết nàng."
"Vậy thì luôn có thể tìm ra biện pháp giải quyết triệt để nàng."
"Vả lại, Bạch Lăng này thù rất dai."
"Khi các ngươi liên minh với Bắc Ma Quật của ta, thì nhất định trở thành kẻ thù của nàng."
"Nếu đợi đến khi nàng giải quyết xong Bắc Ma Quật của ta, các ngươi cho rằng nàng sẽ bỏ qua cho các ngươi sao?"
"Chỉ sợ đến lúc đó, tất cả những người có mặt, ai cũng đều sẽ bị nàng thanh tẩy."
Nghe đến đây, những kẻ liên minh với Bắc Ma Quật đều cảm thấy trong lòng kinh hãi.
Bọn họ thực sự không nghĩ tới mức này.
Có thể nói, từ khi liên minh với Bắc Ma Quật, bọn họ đã buộc chặt với Bắc Ma Quật trên cùng một chiến tuyến.
Bây giờ muốn rút lui, đã quá muộn rồi!
Trong nhất thời, không ít người lần đầu tiên nảy sinh tâm tình hối hận.
Sớm biết vậy, bọn họ đã không cần vội vàng chọn phe như vậy, mà nên quan sát cục diện rồi hãy quyết định.
Chỉ là trên đời này, cái gì cũng có, nhưng lại không có thuốc hối hận.
Lúc này nói những điều đó, chẳng phải đã quá muộn rồi sao.
Vả lại biện pháp Xi Phương nói, không thiếu là một biện pháp tốt để giải quyết Bạch Lăng.
Trước hết trấn áp nàng.
Sau khi moi ra được bí quyết Chân Ma truyền thừa thì tìm cách tiêu diệt nàng.
Vô số nguyên nhân cùng tụ lại một chỗ, khiến Hạo Thương dẫn đầu Phi Tiên Môn có chút rục rịch, muốn gia nhập chiến trường.
Thế nhưng khi những người này vừa động.
Mười hai ma tướng, cầm đầu là Gà Một cũng lập tức động theo.
Kim đao của Gà Một chắn ngang trước mặt mọi người.
"Ân oán giữa người của Bắc Ma Quật, tự nhiên nên do Bắc Ma Quật tự giải quyết."
"Bọn ngươi là đám trứng vịt muối ở đâu ra, chen vào làm cái gì?"
"Từ đâu đến thì cút về đó nhanh lên."
Thái độ hờ hững của Gà Một, trực tiếp chọc giận Hạo Thương!
Hắn là thân phận gì?
Người của Phi Tiên Môn, phong chủ Thần Kiếm Phong.
Cao thủ Tam Dương tam cảnh.
Ở toàn bộ Bắc Vực đều là đại cao thủ lừng lẫy danh tiếng.
Vậy mà bây giờ, một lũ súc sinh, dám đứng trước mặt hắn nói khoác không biết ngượng, ăn nói lỗ mãng.
Trong phút chốc, hai mắt hắn phun lửa, giọng nói như sấm sét.
Cao giọng phẫn nộ quát: "Một lũ gia cầm, cũng dám cản đường ta!"
Mà Gà Một ghét nhất là người khác gọi mình là gia súc.
Hạo Thương tức giận không sai, nhưng Gà Một còn tức giận hơn hắn.
"Đã cho thể diện mà còn không biết điều."
"Đã cha mẹ ngươi không dạy ngươi cái gì là lễ phép? Vậy hôm nay gà gia đến dạy dỗ ngươi."
Hạo Thương không nhịn được!
"Muốn chết!"
Gầm lên giận dữ.
Hắn ra tay trước.
Khi hắn vừa ra tay, quả nhiên là long trời lở đất.
Quyền của hắn như rồng.
Mang theo sức mạnh to lớn xé rách cả trời cao.
Với dáng vẻ cao cao tại thượng, liền muốn trấn sát Gà Một.
Nhưng hắn ra tay nhanh, thì Gà Một còn nhanh hơn hắn.
Một chân đạp ra.
Quyền và chân va chạm nhau, tạo thành một vụ nổ kinh thiên động địa.
Trong tiếng nổ mạnh, có tiếng xương gãy răng rắc.
Ngay lập tức thấy cả người Hạo Thương bị đá bay thẳng ra ngoài.
Sau khi lăn lộn mười mấy vòng, thân ảnh của Hạo Thương mới dừng lại được.
Chỉ là lúc này trạng thái của hắn vô cùng thảm hại.
Cánh tay phải của hắn nổ tung trực tiếp, Trở thành người cụt một tay.
Đau đến toàn thân hắn co quắp không ngừng.
Khí huyết trong lồng ngực hỗn loạn, khiến hắn không thể nhịn được mà "oa" phun ra một ngụm máu tươi.
Máu vọt ra như vòi phun.
Dài đến ba thước!
Rõ ràng, một chân đã bị Gà Một đạp thành tàn phế, mất khả năng chiến đấu.
"Cái quái gì, gà gia cũng là thứ mà ngươi có thể nhục mạ?"
Gà Một khinh thường nhổ ra một bãi nước bọt vào Hạo Thương.
Rồi ngẩng đầu ưỡn ngực, nhìn về phía những kẻ định ra tay.
Trong ánh mắt lộ ra ý cảnh cáo, không thể rõ ràng hơn.
Ý muốn nói, người của Bắc Ma Quật không liên quan, ai dám động thủ, thì kết cục sẽ như vậy.
Trong phút chốc, vô số người da đầu tê dại, đều cảm nhận được một nỗi kinh hoàng tột độ.
Hạo Thương, một vị phong chủ của Phi Tiên Môn, danh tiếng không hề nhỏ ở Bắc Vực.
Là nhân vật có tiếng tăm ngang hàng với một đám thủ lĩnh của Bắc Ma Quật.
Thế mà một nhân vật như vậy.
Lại vừa giao chiến, đã bị Gà Một đạp cho trọng thương.
Điều này làm sao khiến người ta không sợ hãi, làm sao khiến người ta không kinh ngạc cho được.
"Đây là vị thần tiên nào vậy?"
Có người nhìn về phía Gà Một, nhỏ giọng hỏi thăm người bên cạnh.
Có thể nói, chuyện xảy ra hôm nay, thật sự quá đỗi trùng kích tam quan của hắn.
Bạch Lăng trong một ngày, từ cường giả Thiên Huyền vọt lên Tam Dương tam cảnh.
Một mình nàng đánh cho mấy đại thủ lĩnh của Bắc Ma Quật không ngóc đầu lên được.
Chuyện này bản thân nó đã đủ làm cho người ta kinh dị rồi.
Còn bây giờ, một con gà, vậy mà lại nắm giữ thực lực nghiền ép cường giả Tam Dương tam cảnh.
Nói theo một nghĩa nào đó.
Sự tồn tại của Gà Một, còn khiến người ta cảm thấy không thể tin hơn so với Bạch Lăng.
.....
Bạn cần đăng nhập để bình luận