Ta Rất Muốn Trùng Sinh (Ta Quá Muốn Sống Lại)

Chương 153: Thành công ! Vạn chúng chú mục !

Cuộc thi Hoa hậu giảng đường đến hồi cuối, thật sự có cảm giác như lưỡi lê chạm vào máu. Bởi vì đã dồn quá nhiều cảm xúc và sức lực vào đó, dù là người bình tĩnh đến mấy cũng không thể giữ được vẻ điềm tĩnh.
Một trong số những người đại diện cho điều đó chính là Lăng Trác, sinh viên năm 4, ở vòng chung kết cuối cùng, cũng không nhịn được bắt đầu bung sức. Cuối cùng cô ấy giành được hạng ba.
Còn Liên Y thì thật sự quá phật hệ, cuối cùng hoàn toàn không tranh giành, nhưng cũng đoạt được hạng sáu.
Hạng nhì, bị một cô gái có phong cách khác biệt giết ra mà đoạt được, đó là Trình Tuyết của viện y học thuộc Đại học Giao thông Bắc Kinh. Cô này đúng là một cơn gió lạnh lẽo chính hiệu. Thân cao ráo, người gầy gò, hơn nữa còn đeo kính cận.
Ảnh cô ta đăng tải cũng rất ít khi là ảnh của bản thân, phần lớn là ảnh tiêu bản y học và các ảnh chụp thí nghiệm. Hơn nữa, phong cách cô ta thể hiện ra cũng thuần chất là dân học bá, thuộc kiểu người thông minh hơn người, còn EQ thì lại không có chút nào. Vòng chung kết cuối cùng, logic bỏ phiếu cũng hoàn toàn thay đổi. Không phải là người xinh đẹp nhất sẽ chiến thắng, mà là người đặc biệt nhất sẽ thắng. Thiết kế nhân vật mới là quan trọng nhất.
Mà cô Trình Tuyết này nhờ vào những tấm ảnh thí nghiệm lạnh lùng khô khan, thêm vào một khuôn mặt xinh đẹp, lại mang vẻ lãnh đạm, đã một đường xông lên phía trước. Đúng là trổ hết tài năng. Cuối cùng, cô ta gần như đe dọa đến vị trí số một của Giang Li Nhi.
Khiến cho Giang Li Nhi hoảng loạn cả người, phải dốc hết sức để bảo vệ vị trí hạng nhất của mình. Vào thời khắc nguy hiểm nhất, cô nàng thậm chí còn nhắn tin cho Lâm Tiêu:
"Hậu trường của ngươi có thể đổi phiếu không? Ta thật sự sẽ dâng Lý Đoan Đoan cho ngươi ngủ đấy!"
Lâm Tiêu không trả lời.
Nàng lại nhắn:
"Ngươi, ngươi chẳng lẽ không muốn ngủ ta sao? Quy tắc ngầm à?"
Lâm Tiêu vẫn không hồi âm.
"Ta gửi cho ngươi một tấm ảnh siêu gợi cảm, siêu nóng bỏng của ta, mười vạn phiếu thế nào?"
"Năm vạn phiếu?"
"Một vạn phiếu cũng được à."
"Thôi được rồi, ta đùa thôi!"
"Móa nó, Thập Bát đệ, ngươi mau làm ta tức chết đi được, mấy ngày nay ta lo lắng đến phát hỏa rồi, có được là do may mắn của ta, mất đi là do số mệnh của ta."
Sau đó, sau đó nàng liền nghe theo số trời.
Sau đó, nàng ngã chổng vó nằm trên giường bỏ dở giữa chừng mặc cho số mệnh. Trình Tuyết chết tiệt, cái hạng nhất này ngươi muốn lấy thì cứ lấy đi. Bà đây không quan tâm nữa! Bà đây chính là vui vẻ qua ngày thôi, sự nghiệp của bà đây là nuôi cá thả chó liếm. Đồ khốn Thập Bát đệ, bình thường khi bánh bao thiếu phiếu không thấy ngươi quản.
Khoảng mười phút! Cũng chỉ nghe theo số trời khoảng mười phút thôi, sau đó tiếp tục chiến đấu. Cuối cùng, chỉ hơn vài nghìn phiếu, thắng sít sao hạng nhất.
Lúc này, Lâm Tiêu không nhịn được nhắn một tin:
"Bánh bao quái, cái ảnh siêu nóng bỏng của ngươi đâu rồi?"
Rất nhanh, bánh bao quái thật sự gửi tới một tấm hình.
Lâm Tiêu vừa nhìn qua, trực tiếp hét lên mả mẹ nó. Quả thật rất nóng bỏng! Hơn nữa lại là loại nóng bỏng sau khi phát hỏa, giống như trà đặc vậy. Bên dưới còn chú thích thêm mấy chữ:
"Rất tươi, vừa ra lò."
Người phụ nữ này đúng là quá là dân chơi mà. Mạch suy nghĩ cũng đúng là táo bạo thật.
Hạ Tịch lại gần xem, chậm rãi nói:
"Đệ à, biến thái cũng cần có tiêu chuẩn đấy."
"Cái tiêu chuẩn này có chút cao rồi, khuyên ngươi bớt bớt đi cho phải phép."
Lâm Tiêu tranh thủ thời gian tắt đi. Không phải ta biến thái, là con bánh bao quái kia biến thái mà.
"Hơn nữa ngày mai sẽ là Đêm Facebook, là lễ lớn của chúng ta."
"Nghe tỷ tỷ khuyên một câu, đừng quá phóng túng, đến lúc đó dưới vạn ánh mắt nhìn vào mà lộ ra quá hư thì không tốt đâu."
Hạ Tịch nói lời sâu sắc.
Lâm Tiêu câm nín:
"Ta có làm gì đâu mà."
Ngày 20 tháng 1 đến.
Đêm Facebook được vạn người mong chờ, cũng chính thức bắt đầu. Giang Li Nhi tốn không ít tiền để đặt may một bộ lễ phục. Nàng cũng muốn mua thôi, nhưng vóc dáng của nàng có hơi khó mua đồ. Mua size lớn thì không vừa, size nhỏ thì lại càng không.
Trong ký túc xá, với sự giúp đỡ của mọi người, nàng mặc vào chiếc váy này. Sau đó, mọi người đều ngưỡng mộ nhìn vóc dáng siêu nóng bỏng của nàng. Không ngờ, một người béo cũng có thể gợi cảm đến vậy. Mà lại hết lần này đến lần khác sở hữu một gương mặt nhỏ nhắn tinh xảo, mang vẻ trẻ con. Vóc dáng của Lý Đoan Đoan thì theo tiêu chuẩn truyền thống là cực kỳ tốt, nhưng khi đứng trước Giang Li Nhi thì cũng chỉ có phần bị lép vế. Quá muốn mà!
"Mọi người có thấy hơi lạ không?"
Giang Li Nhi bỗng nhiên lên tiếng.
"Cái mông có vẻ hơi lạ."
Tằng Dục Tú nói.
Giang Li Nhi nhanh chóng phát hiện, là do vấn đề nội y. Đặc biệt là bị bó chặt, khiến cho bên dưới váy, vết của nội y in ra rất rõ. Mặc váy mà phía trước vẫn nhô lên gò núi thì ai mà từng thấy?
Giang Li Nhi vén váy lên, trực tiếp kéo chiếc nội y nhỏ xuống, lập tức liền tự nhiên.
"Khó trách người ta phải mặc quần chữ T, đúng là có lý."
"Mọi người ai có quần chữ T không?"
Tằng Dục Tú hỏi.
Giang Li Nhi nói:
"Ngươi không có à?"
Giang Li Nhi đáp:
"Như của ta thì phần vải quần chữ T có khi nào che được gần một nửa phía trước không? Đằng sau thì trực tiếp bị chôn vùi, tìm còn chưa chắc thấy."
Lý Đoan Đoan giơ tay:
"Ta có... Ta có."
Giang Li Nhi nói:
"Lý Đoan Đoan, ngươi đúng là lẳng lơ đấy."
Lý Đoan Đoan nói:
"Có cần không?"
Giang Li Nhi nói:
"Vậy ngươi nói cho ta biết trước đi, ngươi có ngủ với cái tên Liêu Phong kia chưa, nếu đã ngủ rồi thì ta không cần đâu."
"Không có. Ta tuy không chịu thua kém, nhưng cũng không đến mức như vậy."
Lý Đoan Đoan nói:
"Hơn nữa còn mới tinh, ta chưa mặc bao giờ."
"Mau mang ra đây, cho ta, cho ta."
Lý Đoan Đoan đi tìm kiếm đồ.
Giang Li Nhi vừa mặc, vừa nói:
"Lý Đoan Đoan, ngươi nên suy nghĩ cho ta một chút, ngươi đi ngủ với Lâm Tiêu đi, sau này hắn muốn phát đạt lắm đấy."
Lý Đoan Đoan:
"Ngươi mới biến thái đấy, sao chính ngươi không đi mà ngủ?"
Giang Li Nhi thở dài:
"Ta là quan hệ với hắn tốt quá rồi, thật muốn ngủ thì lại biến thành mối quan hệ nam nữ dung tục, chứ không phải quan hệ nam nữ thuần khiết nữa."
"Mà nói nữa, cơ thể của ngươi đã gần bị hắn xem hết rồi."
Lý Đoan Đoan trực tiếp nhào vào bóp miệng nàng:
"Còn không phải do cái đồ biến thái như ngươi à, sao ngươi không tự mình đăng, mà cứ đăng ảnh ta suốt thế hả?"
Mấy người cười đùa ầm ĩ. Trong phút chốc, Giang Li Nhi lại bắt đầu thấy hồi hộp.
"Tự nhiên hồi hộp quá đi mất."
"Đêm nay Đêm Facebook không chỉ là ngày trọng đại của Thập Bát đệ, mà còn là ngày trọng đại của ta, ta là nhất bảng đấy!"
"Nhỡ không trụ nổi mấy con yêu tinh thì coi như mất mặt."
"Sẽ trụ nổi thôi, sẽ trụ nổi thôi, đêm nay nhất định ngươi là người sáng nhất."
Giang Li Nhi:
"Lý Đoan Đoan, trong tay ta còn có những tấm ảnh hở hang hơn của ngươi đấy, nhân lúc ngươi ngủ sẽ đánh úp ngươi, đừng có ép ta tung hết cho Thập Bát đệ nhé, vì củng cố tình bạn thuần khiết giữa nam và nữ, ta đây cũng liều mạng lắm đấy."
"Nhưng mà ta thật sự rất hồi hộp, nghe nói đội hình Đêm Facebook tối nay rất hoành tráng, có rất nhiều trang báo, rất nhiều phóng viên, mấy đài truyền hình đều đến cả đấy."
"Khách mời đến từ các ngành nghề cũng phải đến hơn mấy trăm người."
Lý Sương tinh bì lực tẫn đi ra khỏi bệnh viện, vừa lấy điện thoại di động ra đã nhận được tin nhắn từ trung tâm thẻ tín dụng. Nàng nhìn thoáng qua, thở dài một hơi. Sau khi ra khỏi bệnh viện, bản năng của nàng là muốn bắt xe. Nhưng sau khi do dự một chút, nàng lại đi về phía tàu điện ngầm.
Sau khi về đến nhà, nàng đi tắm trước. Sau đó ở trước gương ngắm nghía vóc dáng thành thục nóng bỏng của mình. Thật là thành thục và quyến rũ. Mông như quả dưa vậy. Tròn trịa, đầy đặn đến mức không tưởng tượng nổi, nhưng lại không hề quá lố. Chỉ cảm thấy càng thêm gợi cảm.
Giang Li Nhi thì thuần là béo núc ních, còn đường cong của Lý Sương thật sự là nóng bỏng. Có phần giống kiểu con gái phương Tây gợi cảm. Đường cong bùng nổ.
Mỗi lần nàng đều ngắm nghía rất lâu trước gương, bởi vì cảm thấy tuổi tác của mình đã trôi qua, đã hai mươi tám rồi. Tuổi thanh xuân chẳng còn bao nhiêu.
Sau đó, nàng chọn một chiếc quần chữ T giống hệt năm ngoái rồi mặc vào. Còn chiếc váy thì hoàn toàn mới. Sau khi mặc váy vào, vóc dáng lại càng thêm phần quyến rũ. Tiếp theo bắt đầu trang điểm. Xinh đẹp rạng ngời!
Bên ngoài khoác một chiếc áo lông dài.
Sau đó nàng đi tìm túi xách trong tủ quần áo, bên trong vẫn là một đống túi xách hàng hiệu. Mà phần lớn là hàng giả. Chỉ có một cái là thật, đó là Chanel CF.
Đêm Facebook tối nay, nàng là người chủ trì. Dù có rất nhiều hoa hậu giảng đường và cả bốn năm cô ca sĩ nữa, Lý Sương vẫn muốn trở thành người nổi bật nhất. Không hiểu vì sao, trước mặt Lâm Tiêu, nàng chỉ muốn mình thật xinh đẹp. Dù là trước mặt Tiêu Mạt Mạt, nàng cũng muốn hơn thua một chút nhan sắc.
Nhưng... nàng tự nhủ, cũng chỉ có thể hơn thua về nhan sắc mà thôi.
Điện thoại di động vang lên.
Có phải là Tiêu Tiêu không? Lý Sương nhanh chóng cầm điện thoại lên xem.
"Sương Nhi, ta biết cha cô bị bệnh, đang nằm viện ở Thượng Hải, cầu xin cô hãy cho tôi giúp cô được không?"
Là một số điện thoại lạ. Là người đàn ông kia. Đã từng khắc cốt ghi tâm, nhưng bây giờ trong lòng nàng chỉ có sự lạnh lùng.
Lý Sương đã chặn gần như tất cả các số điện thoại của hắn, nhưng lần nào hắn cũng dùng số mới để liên lạc với nàng. Lý Sương tiếp tục chặn số, sau đó tiếp tục trang điểm.
"Tinh linh linh..."
Lý Sương lại cầm điện thoại di động lên xem, có phải Tiêu Tiêu tới đón mình không? Kết quả lại không phải, là một người đàn ông khác. Đó là người đàn ông luôn muốn lấy nàng, đã từng quỳ xuống cầu hôn nàng ở nhà ga. Một người thầm mến nàng suốt thời đại đại học, không dám theo đuổi. Đợi đến khi thành đạt, lại liên tục bày tỏ tình cảm.
"Cha mẹ ta bắt ta đi xem mắt, ta đã nói với bọn họ là ta có người yêu rồi."
"Ta vừa đổi một căn nhà rộng 260 mét vuông, ta muốn ghi thêm tên của cô trên giấy tờ nhà, có được không?"
Lý Sương hồi âm tin nhắn: Xin anh đừng tiếp tục như vậy, tôi sẽ có tội lỗi đấy.
Lúc này, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
"Tiêu Tiêu, là em đó sao?"
"Vâng."
Lý Sương tô xong son môi, rồi vui vẻ đi mở cửa.
"Oa, hôm nay tiểu hài đẹp trai quá đi mất."
"Là bộ vest mà chị mua cho em đó sao?"
Lâm Tiêu nói:
"Đúng rồi."
"Đúng là đẹp trai quá, còn đẹp hơn cả người mẫu ấy."
Lý Sương đi chân trần nên phải kiễng chân lên để chỉnh cà vạt cho Lâm Tiêu.
"Tiểu hài đúng là lớn rồi, tỷ tỷ sắp hết hơi theo rồi."
Lý Sương dịu dàng nói:
"Em chờ tỷ tỷ một lát nhé, chị vẫn chưa trang điểm xong, em chơi game một lát đi."
Ánh mắt Lâm Tiêu theo bản năng nhìn về chiếc ghế sa lông, bên trên có vài chiếc nội y gợi cảm. Đủ các phong cách, từ kiểu ren đến da báo hay chữ T đều có cả.
Mặt Lý Sương đỏ lên, mau chóng tới thu lại, cáu kỉnh nói:
"Nhìn cái gì vậy? Cẩn thận hỏng mắt."
Tiếp đó, Lâm Tiêu ngồi bên cạnh chơi máy vi tính, Lý Sương thì trang điểm.
Lâm Tiêu một lần nữa mở diễn đàn "Giả ư?"
lên. Phía trên có hàng loạt topic.
"Nhị Cẩu giáo chủ đã bỏ rơi chúng ta."
"Giáo chủ bỏ rơi chúng ta rồi."
"Chưa từng thần tượng ai như vậy, mà anh ấy lại bỏ rơi chúng ta, đã gần nửa năm rồi chưa thấy xuất hiện."
"Khu Phi Phi cũng sắp bỏ rơi chúng ta rồi."
Lý Sương đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, nói:
"Tiểu hài, em đừng có tùy tiện lục lọi máy tính của chị đó."
Còn có thể có gì nữa sao? Lúc chị nói chuyện video với em chẳng phải là quá phóng túng sao?
"Em đang xem cái gì đấy?"
Lý Sương dịu dàng hỏi.
Ngay lập tức một mùi thơm mê người xông tới, mái tóc nàng cọ vào cổ Lâm Tiêu, nhột nhột.
"Fan hâm mộ của em rất là trung thành, ngày nào cũng có người đăng bài hỏi thăm em, ngày nào cũng có người ngồi chồm hổm trong phòng chat."
"Tuy rằng em không có xuất hiện, nhưng phòng chat của em ngày nào cũng có mấy ngàn người online, đều là tám chuyện linh tinh thôi."
"Tuy chủ đề được nhắc đến nhiều nhất vẫn là Nhị Cẩu giáo chủ rốt cuộc đang làm gì."
Lâm Tiêu hỏi:
"Sương tỷ, trong bếp đang nấu món gì thế?"
Lý Sương nói:
"Mì Ý, tối nay là tiệc tối, em là chủ nhân, chị là người chủ trì, chúng ta sẽ không có gì để ăn đâu."
Sau đó, nàng chạy vào bếp, vớt mì Ý ra. Tiếp đó dùng sốt cà chua thịt bò tưới lên, xào qua một chút, bày ra đĩa. Rồi nàng ngồi vào bàn ăn.
Lâm Tiêu nói:
"Chị sắp ăn mì mà vẫn còn tô son à."
Lý Sương nói:
"Vì em muốn đến mà, chị thích ở trước mặt em tỏ ra xinh đẹp lộng lẫy thôi."
Nàng nhẹ nhàng cuộn mì lên bằng nĩa, cẩn thận đưa vào miệng từng chút một, tránh làm lem mất lớp trang điểm. Tiếp đó, lại dùng nĩa cuộn một chút mì lên đưa đến trước miệng Lâm Tiêu, nói:
"A..."
Lâm Tiêu kinh ngạc.
"Sao vậy, chê chị à."
Lý Sương cáu kỉnh.
Lâm Tiêu há miệng ăn mì. Sau đó, Lý Sương hết sức tự nhiên, ta một miếng, ngươi một miếng, ăn hết cả đĩa mì Ý. Nàng lấy khăn giấy ướt, hơ qua hơi nóng của ly nước sôi, sau đó dịu dàng lau khóe miệng cho Lâm Tiêu.
"Để em tự lau mà."
"Đừng có nhúc nhích."
Lý Sương cáu kỉnh:
"Em không trang điểm à?"
Lâm Tiêu nói:
"Em cần gì phải trang điểm?"
"Tuy em rất đẹp trai, nhưng vẫn nên trang điểm một chút chứ."
Lý Sương nói:
"Nào, chị sẽ trang điểm cho em một chút thôi, đảm bảo không ai nhận ra."
Tiếp đó, nàng kéo Lâm Tiêu ra trước bàn trang điểm, hết sức nhẹ nhàng trang điểm qua loa cho Lâm Tiêu. Quả nhiên không ai nhận ra, nhưng trông người lại càng thêm phần cuốn hút.
Nàng trang điểm rất cẩn thận, một tay đỡ lấy mặt Lâm Tiêu, một tay trang điểm, gương mặt tuyệt mỹ của nàng áp rất sát, hơi thở phả lên mặt hắn, ngứa ngáy.
Trang điểm một hồi, hơi thở của Lý Sương càng lúc càng dồn dập. Tim đập càng lúc càng nhanh, mặt càng ngày càng đỏ.
"Xong rồi, rất là đẹp trai đấy."
"Em chờ một chút nhé, tỷ tỷ đi đánh răng một chút."
Nàng nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh, đóng cửa lại, ôm tim mình, nhắm mắt lại.
"Lý Sương, mày đừng có làm loạn, cậu ta có bạn gái rồi."
"Mày với Mạt Mạt là chị em tốt, chuyện thất đức không nên làm, không nên làm!"
Thở dài một hơi, nàng đến trước gương, lấy một chút kem đánh răng làm sạch răng. Rồi dùng tăm bông nhẹ nhàng lau, cuối cùng thì dùng nước súc miệng.
Còn cẩn thận từng chút một hà hơi, bảo đảm miệng thơm tho.
Mấy phút sau, nàng ra khỏi phòng tắm, nói với Lâm Tiêu:
"Đi thôi, chúng ta nên tới sớm."
"Tối nay Đêm Facebook là ngày lễ lớn của em mà."
Sáu giờ tối, màn đêm buông xuống. Đèn hoa sáng rực rỡ!
Đêm Facebook được vạn người mong đợi, chính thức bắt đầu! Đây mới đúng là một sự kiện lớn, có không biết bao nhiêu trang báo tới đưa tin, phóng viên đài truyền hình lớn nhỏ có tới sáu đài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận