Nàng Là Kiếm Tu

Nàng Là Kiếm Tu - Chương 158: Khuất Nha thiết lập ván cục phong ba khởi (length: 8610)

Khuất Nha tộc chính là hậu duệ của cổ yêu Bôn Lưu Cự Lang, sớm vào những năm cường thịnh, cũng có thể quy về một hệ thiên yêu ở U Châu.
Đáng tiếc về sau huyết mạch dần dần pha tạp, cứ thế thần thông biến mất, cuối cùng từ thiên yêu rơi xuống thành cổ yêu, sau này nữa, liền chỉ có thể chiếm được một nơi dừng chân tại Tùng Châu.
Nhưng 'lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo', cho dù huyết mạch thần thông không thể truyền thừa xuống, với tư cách là hậu duệ cổ yêu, Khuất Nha tộc vẫn mạnh hơn mấy phần so với yêu quái tinh quái tầm thường. Từ khi di cư từ hải ngoại U Châu đến Lục Châu đại lục, tộc này liền chiếm cứ Kim Hà Loan trù phú nhất bên trong Tùng Châu, cũng tại đây sinh sôi nảy nở, cho đến nay đã hơn vạn năm.
"Khuất Nha tộc mặc dù không có thần thông, lại tự xưng có huyết mạch thiên yêu, vì lẽ đó đa số tính tình ngạo mạn, tự cho mình là hậu duệ cổ yêu. Mà Kim Hà Loan lại là nơi duy nhất trong Trọng Tiêu thích hợp cho Tập Minh Thảo sinh trưởng, trước đây lúc chưa bị Khuất Nha tộc độc chiếm, nhân tộc còn có thể thông thương qua lại cùng đám tinh quái tại Kim Hà Loan, hiện giờ thì lại không được nữa." Liễu Huyên mặt lộ vẻ trào phúng, đôi mắt đẹp hơi ngưng lại.
Không chờ Triệu Thuần dò hỏi, nàng liền mở miệng nói tiếp: "A Thuần cũng biết, thiên yêu sở dĩ là thiên yêu, là vì bẩm sinh đã mang thần thông, không phải chủng tộc tầm thường có thể so sánh, cũng chính vì lý do này, thiên yêu mới không coi trọng yêu tộc tinh quái cho lắm, mà nhân tộc cũng không có tiên thiên thần thông, cho nên rơi vào mắt bọn hắn, cũng chẳng qua là tinh quái hơi đặc thù một chút thôi. Khuất Nha tộc trước đây là thiên yêu U Châu, đối với nhân tộc tất nhiên là có thành kiến không nhỏ."
Nhưng dù là có thành kiến, nơi sinh trưởng của Tập Minh Thảo cũng chỉ có ở Kim Hà Loan mà thôi.
Triệu Thuần hiểu rõ ý của Liễu Huyên, nàng thần sắc như thường, tuy biết rằng bên trong chuyện này có không ít khó xử, trong lòng cũng không có ý định lùi bước.
"Sư tỷ hôm nay chịu nói cho ta biết chuyện về Thần Cung Đan và Tập Minh Thảo, về chuyện này, e là đã có biện pháp rồi."
"Đúng là không gì giấu được ngươi," Liễu Huyên cười gật đầu, tay ngọc gõ nhẹ lên bàn, "Theo tính tình của ngươi, phàm là việc gì cũng muốn có cái tốt nhất, liền không chịu lùi lại mà chọn cái thứ hai. Thần Cung Đan kia tuy là linh dược khó tìm, nhưng lại là thứ thích hợp nhất với ngươi rồi. Về phần Tập Minh Thảo, bên sư tỷ cũng đã tìm được phương pháp cho ngươi, nếu không thì đã chẳng nói cho ngươi biết còn có loại đan này, mà trực tiếp đổi sang dùng Nhất Nguyên Thanh Minh Đan có dược hiệu kém hơn một chút rồi."
"Khuất Nha tộc vốn tính mắt không chứa nổi hạt cát, nhưng có Tôn giả ra mặt, bọn hắn cũng không dám quá làm càn. Chỉ tiếc tộc Sáu Cánh Thanh Điểu và Bôn Lưu Cự Lang từ trước đến nay quan hệ bình thường, mà khi tộc này năm đó buộc phải di cư đến Lục Châu, lại ôm lòng oán hận đối với các thiên yêu còn lại, hiện giờ liền chỉ chịu đồng ý mở dược điền, muốn ngươi tự mình đi lấy Tập Minh Thảo đó."
"Không sao cả, Thần Cung Đan này vốn là dùng cho ta, tự ta đi lấy cũng là chuyện nên làm." Triệu Thuần vẫy vẫy tay.
Liễu Huyên thấy dáng vẻ nàng không chút sợ hãi, thong dong đúng mực, cũng không khỏi bật cười: "A Thuần trong lòng có suy nghĩ này thì tốt nhất rồi... Nhưng ta lại hơi lo lắng, Khuất Nha tộc kia đồng ý chuyện mở dược điền rất sảng khoái, e rằng sẽ ra tay ở những phương diện khác, gây nhiều ngăn cản cho ngươi." Nàng cau mày, thu lại ý cười.
Nhưng Triệu Thuần chỉ cười khẽ hai tiếng với nàng, dường như đã liệu trước việc này: "Hạng người ngạo mạn tự cao, có lẽ có bụng dạ hẹp hòi, nhưng thường lại rất coi trọng thể diện thanh danh, càng lấy điều đó để ràng buộc hành vi của bản thân. Khuất Nha tộc đã đồng ý với Tôn giả trước đó, liền không dám trực tiếp bày ra ý đồ xấu ra mặt, khiến đôi bên khó xử. Bọn hắn có lẽ sẽ gây đôi chút ngăn cản trên việc hái Tập Minh Thảo, nhưng không thể nào đặt ta vào thế bí không lối thoát. Ta chỉ cần nắm chắc cơ hội này, việc này liền có thể thành công."
"Nói có lý." Liễu Huyên liên tục gật đầu, rồi lại cùng Triệu Thuần ước định, mười ngày sau cùng nhau lên đường đến Tùng Châu.
Mà trước đó, còn có một mối thị phi khác chưa được giải quyết.
...
Lúc Triệu Thuần chém giết Thuần Vu Hổ, cũng không hề có ý che giấu, vì thế chuyện này chưa qua bao lâu, liền thuận lý thành chương truyền đến tai Lục Hồng Nguyên.
Hắn đầu tiên là kinh ngạc nghi ngờ một phen, chờ tôi tớ trong phủ mang thi thể Thuần Vu Hổ về, mới khiến hắn tức giận bùng lên từ trong lòng, lập tức liền muốn đi tìm Triệu Thuần đòi một lời giải thích.
Giữa hai người vốn không có chút giao tình nào, chỉ là trước đó lúc Triệu Thuần mới đến Cư Vọng Lâu, Lục Hồng Nguyên từng gửi không ít bái thiếp tới. Lúc đó nàng đang một lòng đột phá Trảm Huyết Kiếm Ý, cho nên đối với tất cả những người đến bái kiến, đều giữ thái độ né tránh từ chối. Chuyện này vốn không phải việc gì lớn, rốt cuộc ngoại trừ việc không gặp Lục Hồng Nguyên, nàng cũng rất ít gặp mặt các tu sĩ khác ngoài Liễu Huyên.
Mà bây giờ sau khi ân oán sống chết với Thuần Vu Hổ kết thúc, Lục Hồng Nguyên đối với nàng tất nhiên là đủ kiểu thấy ngứa mắt, liền cộng thêm chuyện từ chối gặp mặt trước đó, cũng nảy sinh mấy phần khinh miệt.
Hắn xưa nay không phải là người có tính tình độ lượng, lần này trong lòng càng nghĩ càng tức tối, chờ đến khi có người truyền tin, nói Triệu Thuần đã đến Cư Vọng Lâu, liền lập tức đứng dậy, trực tiếp đi vào bên trong lầu.
...
Trong lúc thương thảo chuyện Thần Cung Đan với Liễu Huyên, tin tức về cái chết của Thuần Vu Hổ đã có thể lan truyền ra giữa đám đông tu sĩ.
Nhưng phàm là người có hiểu biết về Lục Hồng Nguyên, đều sẽ biết Thuần Vu Hổ này chính là người đã đi theo hắn từ trước khi vào Nguyệt Thương Môn. Chuyện này dù có 'đặt cửa chi ngại', nhưng cũng không thay đổi được sự thật là Lục Hồng Nguyên có phần nể trọng người này. Hiện giờ người này bỗng nhiên bị Triệu Thuần giết chết, không ít người liền cho rằng nguyên nhân là từ mâu thuẫn giữa hai người Triệu và Lục mà ra.
Mà hai người đều là đệ tử tiên môn đại phái, tại Cư Vọng Lâu thanh danh hiển hách, thân phận thực lực đều bất phàm, giữa bọn họ mà có chuyện gì không ổn, tự nhiên khiến lòng người ngứa ngáy, tò mò không thôi.
"Lục Hồng Nguyên trước nay tùy tiện cao ngạo, có lẽ đã đắc tội Triệu chân nhân ở đâu đó, mới khiến Thuần Vu Hổ gặp phải tai họa bất ngờ này." Có tu sĩ nhớ tới cảnh Lục Hồng Nguyên khắp nơi không hợp với Kê Vô Tu, liền không khỏi nói giúp Triệu Thuần đôi câu.
Lúc này liền có người nhíu mày phản bác: "Nếu như lời đạo huynh nói, người đắc tội là Lục chân nhân của Nguyệt Thương Môn, Chiêu Diễn Kiếm quân đường đường là một vị tu sĩ Quy Hợp, tại sao lại muốn hạ thủ với Thuần Vu Hổ có cảnh giới thực lực đều không bằng mình? 'Lấy lớn hiếp nhỏ', khó tránh khỏi có chút ti tiện."
Triệu Thuần mặc dù đã đến đây ba năm, nhưng vẫn luôn lấy tu hành làm trọng, cho nên một đám tu sĩ đều không hiểu biết nhiều về nàng. Chỉ biết nàng thực lực cường hãn, còn về tính tình, đức hạnh các loại, thì thực sự không rõ lắm.
"Tại hạ cũng đồng ý với cách nói của vị đạo hữu này, Kiếm quân nếu thật sự có rạn nứt với Lục chân nhân, sao không trực tiếp tìm tới cửa, hạ thủ với một kẻ chỉ là Phân Huyền thì tính là bản lĩnh gì?"
Trong lầu không thiếu đệ tử tiên môn đại phái, người của Chiêu Diễn tự nhiên coi Triệu Thuần là vinh quang của môn phái, mà đệ tử Nguyệt Thương cũng không ít người bênh vực Lục Hồng Nguyên, còn có một số tu sĩ đứng ngoài quan sát, chỉ muốn xem náo nhiệt, nhất thời lại có chút ồn ào náo loạn.
"Triệu chân nhân tới!" Không biết là ai hô lên một tiếng, xung quanh lập tức yên tĩnh lại, không biết bao nhiêu ánh mắt hướng về phía đó nhìn qua.
Chỉ thấy Triệu Thuần thong thả đi tới, cũng không chút do dự, vừa vào cửa liền đi về phía ảnh bích công bố nhiệm vụ.
Dường như tất cả sóng gió bên trong Cư Vọng Lâu này, đều hoàn toàn không liên quan đến nàng vậy.
Càng khiến đám đông kinh ngạc là, nàng đến đây chưa tới một khắc, Lục Hồng Nguyên cũng hùng hùng hổ hổ chạy tới.
Lục Hồng Nguyên: Yêu thảo đánh tiểu ca ca một mai nha - Tối hôm qua mới cùng bạn bè trốn đi chơi lễ Quốc Khánh, quả nhiên, sáng sớm thức dậy lại vì tình hình dịch bệnh mà trường bị phong tỏa... Chúc mừng Quốc Khánh, canh hai sẽ đăng sau (Hết chương này)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận