Nàng Là Kiếm Tu

Nàng Là Kiếm Tu - Chương 33: Chuẩn bị (length: 9066)

Trong một hệ của Chưởng môn có hai người muốn lần lượt thu nhận đồ đệ, Cửu Độ điện phụ trách chuẩn bị lễ yến liền thoáng chốc trở nên bận rộn.
Việc Hồn Anh thu đồ đã được chuẩn bị từ sớm, danh sách quà tặng cùng văn thư đều đã quyết định xong xuôi, đến lúc đó chỉ cần sắp xếp theo trình tự là được. Vì vậy, điển lễ bái sư chỉ ba ngày sau khi tin tức được công bố liền chuẩn bị hoàn tất, có các vị trưởng lão đích thân đến tặng lễ, và sư huynh thân truyền của Hồn Anh là Tần Tiên Nhân đã tự tay khắc mệnh phù vào sách cho Trì Tàng.
Chín tông còn lại cùng các thế lực khắp nơi nghe được tin tức này, cũng sai người đến tặng lễ, quang cảnh vô cùng náo nhiệt, khiến rất nhiều đệ tử không ngừng hâm mộ.
Mà đại năng Hợi Thanh đã lâu không lộ diện, lần này trở về cuối cùng cũng xuất hiện trước mặt mọi người, thế nhưng đám người nhìn tới nhìn lui, đều không thấy bóng dáng Triệu Thuần đâu, không khỏi lại cảm thấy hết sức nghi hoặc.
Sau đó họ lại nghĩ, ngày Hợi Thanh thu đồ, tất nhiên cảnh tượng sẽ không kém hôm nay, đến lúc đó cũng phải xem xem Triệu Thuần kia là nhân vật thế nào, mà có thể khiến vị đại năng này phải tự mình ra tay tranh đoạt.
Về phần nguyên nhân Triệu Thuần không đến xem lễ, kỳ thực cũng không phức tạp như người khác nghĩ. Kể từ ngày nàng đồng ý bái sư, Hợi Thanh liền dẫn nàng đi tìm hết những tàng thư mà Trảm Thiên năm xưa để lại, cùng lấy ra còn có thanh bản mệnh pháp kiếm là kiếm tuệ này, kiếm ý trên đó vẫn chưa hoàn toàn tiêu tan, khiến cho kiếm linh Quy Sát nhất thời dao động không thôi.
Khi biết được kiếm chủ tuy đã xác nhận qua đời, nhưng nguyên thần được Triệu Thuần mang về, chỉ cần đợi Hợi Thanh trừ bỏ hết tà khí, vẫn còn cơ hội chuyển thế, Quy Sát dưới cơn bi thương cực độ, lại càng thêm phần cảm kích đối với Triệu Thuần.
Tuy nhiên, tàn niệm còn sót lại cũng khiến Quy Sát không thể không hướng đến chỗ tiêu tan (trừ khử). Hắn bao năm qua dựa vào chút kiếm ý cực nhỏ trong thân kiếm để tồn tại, vốn dĩ là để chờ đợi kiếm chủ, hiện giờ biết được chân tướng, ngược lại cũng không cảm thấy có gì tiếc nuối, có thể an tâm theo kiếm chủ mà đi.
Hợi Thanh cũng đã cùng nó thương lượng, vào thời điểm Quy Sát trừ khử, nàng sẽ ra tay lấy kiếm ý bên trong ra, hợp cùng kiếm ý trên thanh kiếm tuệ, tạo thành một viên kiếm đạo hạt giống, để giúp đỡ kiếm ý thứ hai của Triệu Thuần sau này có thể lần theo bản nguyên giết chóc mà tiến giai.
Mà vào lúc Hồn Anh thu đồ, Triệu Thuần đang trong quá trình dung hợp kiếm đạo hạt giống, vì vậy chỉ có Hợi Thanh đến dự lễ.
Từ Đoạn Nhất đến Trảm Thiên, kiếm ý vốn không quá cao sâu kia đã chuyển hóa thành kiếm ý giết chóc trực chỉ bản nguyên. Lúc Triệu Thuần dung nhập kiếm đạo hạt giống vào Trảm Huyết kiếm ý (kiếm ý thứ hai của nàng), lập tức cảm thấy sát cơ bành trướng dâng lên trong lòng, hận không thể dựa vào trường kiếm trong tay, trảm hết ác nhân thiên hạ, không chết không thôi!
May mà đã có kiếm ý Thái Ất Canh Kim mạnh hơn một phần, thoáng chốc đã áp chế nó lại, dưới sự va chạm của hai luồng kiếm ý, nàng chậm rãi luyện hóa kiếm đạo hạt giống vào bên trong Trảm Huyết kiếm ý.
Cứ như vậy, cho đến khi kiếm ý giết chóc từ hạt giống hoàn toàn dung nhập vào bên trong, trở thành nền tảng tiến giai sau này của Triệu Thuần, thì cũng đã trôi qua một tháng.
Hợi Thanh từ điển lễ bái sư trở về, liền ở bên cạnh hộ pháp cho Triệu Thuần. Giờ phút này thấy nàng thuận lợi luyện hóa kiếm đạo hạt giống, trong lòng cũng có chút hài lòng.
Đệ tử này của nàng thiên phú kinh người, không chỉ công pháp trực chỉ đại nhật chi đạo, mà lúc nói ra bản thân mang kiếm ý thứ hai, ngay cả chính mình cũng không khỏi kinh ngạc một phen.
"Nguyên thần của Hỏi nhi bị nhiễm tà khí Ma Uyên, tạm thời không thể đưa vào sinh linh chi xuyên. Chỉ có cách đợi vi sư dùng chân nguyên tiêu diệt hết tà khí, mới có thể chuyển sinh được. Việc này có lẽ cần tốn công phu ba mươi đến năm mươi năm, nhưng Thuần nhi không cần lo lắng, ngươi đã vào môn hạ vi sư, cứ an tâm tu hành là được."
"Về phần người Tuyên Chu Tử này, sau khi thoát thân từ Ma Uyên, những năm qua chưa từng liên hệ với tông môn lần nào, ngược lại nhờ ngươi đưa nguyên thần tới, chỉ sợ cũng có tính toán khác, có lẽ lòng mang bí ẩn muốn thông báo điều gì đó cho vi sư... Cũng tốt, đợi chuyện bên ngươi ổn định lại, vi sư sẽ sai người đến Trọng Tiêu tìm hiểu, xem xem hắn rốt cuộc biết được những gì."
Mà sau khi dặn dò xong những điều này, nàng mới thở phào nhẹ nhõm, cùng Triệu Thuần bàn bạc về chuyện điển lễ bái sư.
"Lúc Thuần nhi bế quan dung hợp kiếm đạo hạt giống, vi sư đã đi trước đến Cửu Độ điện sắp xếp xong xuôi. Lần bái sư này nhất định phải làm lớn, thông báo cho chính đạo mười tông cùng các thế lực khắp nơi. Những việc còn lại ngươi không cần lo lắng, chỉ cần chờ theo vi sư gặp người và nhận lễ là được... Về phần ngày tháng, định vào mùng một tháng sau thì thế nào?"
Triệu Thuần chưa bao giờ có một điển lễ bái sư chính thức. Lúc trước ở Linh Chân bái nhập môn hạ Lý Sấu, chẳng qua là gặp mặt một lần, lại được mấy lời dạy bảo, liền xem như đã ở môn hạ người đó. Đâu giống như hôm nay, có sư trưởng hao tâm tổn trí lo nghĩ cho mình.
Nàng hơi sững lại, sau đó cười đáp: "Không sao ạ, sư tôn cứ quyết định là được."
Mà Triệu Thuần không biết rằng, lần trước Hợi Thanh thu đồ, điển lễ còn là do sư điệt Tần Tiên Nhân một tay chuẩn bị, cho nên đến lúc chính nàng tự mình chủ trì, xác thực cũng là lần đầu tiên khai thiên tích địa, vì vậy chỗ nào cũng không muốn xảy ra sai sót, cố gắng làm cho thật thập toàn thập mỹ.
"Tốt, vậy cứ định ngày tháng như vậy... Vi sư lại nghĩ ngươi xuất thân từ phân tông, một đám người quen biết sợ rằng đều ở hạ giới, trong thời gian ngắn xác thực cũng không đến dự được. Nếu ở đại thiên thế giới có bằng hữu khác, không ngại mời họ tới xem lễ, vi sư cũng sớm bảo Cửu Độ điện gửi thiếp mời đi."
Chuyện này cũng xác thực nói trúng tâm tư Triệu Thuần. Thích Vân Dung và những người khác khó có thể đến dự, Liễu Huyên cùng Thiên Yêu tôn giả lại càng có thân phận khác biệt. Những người nàng quen biết, trừ Thi Tương Nguyên, Quan Bác Diễn vốn đã ở chủ tông ra, thì chỉ còn lại Tạ Tịnh của Nhất Huyền kiếm tông, mà còn không biết đối phương lúc này đã đến thượng giới hay chưa.
Viết xuống tên họ mấy người, nàng lại nghĩ tới một người nữa. Sau khi Quan sư huynh lên thượng giới, người từng giao đấu trên Thiên Kiếm đài ngày xưa là Bùi Bạch Ức, dường như cũng đã điểm hóa đạo tâm tiến vào đại thiên thế giới tu hành. Chỉ là hai người giao thiệp không nhiều, nhất thời khiến Triệu Thuần có chút do dự, tùy tiện gửi thiếp mời đi, liệu có bị xem là đường đột không.
Đắn đo một lát, nàng cuối cùng vẫn thêm tên Bùi Bạch Ức vào, đợi xem xét lại vài lần thấy không có gì sai sót, mới đưa cho Hợi Thanh.
Lúc này cách ngày mùng một tháng sau còn khoảng hơn mười ngày. Triệu Thuần nhìn động phủ trước đây thanh tĩnh không người, giờ lại đông như trẩy hội, không ngừng có đệ tử Cửu Độ điện lui tới, nhưng lại chưa từng cảm thấy chút hồi hộp nào. Cũng không phải là khẩn trương, mà càng giống một loại cảm giác mới mẻ khi đối mặt với sự việc xa lạ.
Chờ thêm bảy tám ngày nữa, những thiếp mời gửi đi dưới danh nghĩa của nàng cũng dần dần có hồi âm. Tạ Tịnh sau khi cùng tông môn ổn định lại thế cục biên quan, liền đã tiến vào đại thiên thế giới. Hiện giờ nhận được thiếp mời của Triệu Thuần, nghe nói nàng sắp bái nhập môn hạ Hợi Thanh, vừa ngạc nhiên lại vừa vui mừng, nói rằng đến lúc đó nhất định sẽ mang Đồng Du cùng đến xem lễ, chúc mừng nàng niềm vui bái sư.
Mà Bùi Bạch Ức dường như chưa từng nghĩ Triệu Thuần sẽ gửi thiếp mời cho nàng, lúc cầm trong tay vẫn còn mấy phần kinh ngạc. Tuy nhiên, qua chuyện ở Thiên Kiếm đài, nàng xác thực cũng rất thưởng thức Triệu Thuần, liền viết trong thư hồi âm rằng, đến lúc đó sẽ cùng trưởng bối sư môn cùng đến dự, cũng cảm ơn Triệu Thuần đã chủ động mời.
Chiêu Diễn cung phụng có năm mươi sáu vị động hư đại năng. Từ hai ngàn năm trước khi đồ đệ đầu tiên của chưởng môn vong mạng tại Ma Uyên, con số này liền biến thành năm mươi lăm. Mà Hợi Thanh vốn là tu sĩ Động Hư đại viên mãn, luận về thực lực càng xứng với danh xưng đệ nhất nhân dưới cảnh giới Khởi Nguyên tại đại thiên thế giới. Thời gian trước nàng tung hoành khắp nơi, từ chính đạo mười tông, đến Long Uyên của Giao tộc, ngay cả Nhật Nguyệt song cung, đều có danh hào của nàng lưu truyền.
Sau khi Trảm Thiên chết, mọi người đều cho rằng nàng sẽ cứ như vậy mà yên tĩnh lại, hiện giờ lại đột nhiên nghe tin nàng sắp thu một danh quan môn đệ tử, không khỏi kinh ngạc trong lòng, muốn xem thử bộ dáng của đệ tử mới thu nhận này.
- Cuộc sống của tác giả không chỉ có tiểu thuyết, không có cách nào làm được việc bảy tám tiếng một ngày đều vùi đầu vào máy tính. Nghỉ hè chỉ có thể nói là cập nhật sẽ ổn định, thỉnh thoảng có thêm chương, mỗi ngày ba bốn chương có lẽ tác giả khác có thể nhẹ nhàng ứng phó, nhưng tôi gõ chữ rất chậm, muốn làm được như vậy tối thiểu cũng phải nửa ngày...
Với lại... Tất cả tác giả đều sẽ phiền... Đừng đến dạy tôi phải viết như thế nào...
Phong cách mỗi người đều không giống nhau, không thích thì không bắt buộc, tìm sách mình thích mà xem là được...
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận