Nàng Là Kiếm Tu

Nàng Là Kiếm Tu - Chương 466: Cường địch! (length: 8975)

Những lối vào còn lại vẫn không thấy động tĩnh gì.
Các tu sĩ đang ở cùng chỗ với Thanh Dương thượng nhân và những người khác, đến đầu ngón tay cũng đang run rẩy.
Không phải là Trịnh Thiếu Du?
Người đó không phải là Trịnh Thiếu Du!
Dường như có thứ gì đó vỡ vụn trong lòng họ.
Nếu không phải là Trịnh Thiếu Du, thì có thể là ai?
Lòng hiếu kỳ hừng hực cháy thành liệt hỏa, trong khoảnh khắc quét qua khắp nơi, tim của tất cả mọi người đều đang đập loạn không ngừng, sự kích động gần như làm choáng váng đầu óc, chạy thẳng từ lòng bàn chân lên tới thiên linh cái.
Liệu có giống như người đã đăng đỉnh hơn hai ngàn năm trước, là một vị tuyệt thế tán tu?
Hay người này chính là đệ tử tông môn, lần này cũng giống như Trịnh Thiếu Du, cẩn tuân sư mệnh đến đây leo lầu?
Trước khi thấy được hình dáng người đó, rất nhiều suy đoán tầng tầng lớp lớp hiện ra, quanh quẩn khó tan.
Trịnh Thiếu Du không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì. Hắn ở trong lầu bị khôi lỗi gây thương tích, nhưng sau khi được bạch quang bao bọc, vết thương trên người liền lập tức biến mất không thấy đâu, chỉ còn lại một chút đau đớn âm ỉ, cũng không đáng sợ.
Chỉ là cảm giác mệt mỏi vì chân nguyên cạn kiệt khá khó chịu, đợi hắn lấy đan dược ngậm vào miệng luyện hóa, mới dịu đi được một hai phần.
Đứng trở lại bên cạnh Thanh Dương thượng nhân trong sự chú mục của mọi người, hắn mới dần dần hiểu được toàn bộ sự việc.
Khi ngẩng mắt nhìn lên, bốn phía lại vang lên một tiếng kinh hô thông thiên triệt địa, ngôi sao nhỏ kia lại một lần nữa nhảy lên với thế không thể ngăn cản, đã vượt qua mốc "Chín mươi chín".
"Sắp đăng đỉnh rồi, chỉ cần nó nhảy qua bia trăm bước, sẽ là người tiếp theo đăng đỉnh Trích Tinh lâu sau hơn hai ngàn năm."
"Còn không mau lấy lưu ảnh phù lục của ta tới đây, ta nhất định phải lưu lại cảnh tượng này làm kỷ niệm!"
Trịnh Thiếu Du nghe thấy Thanh Dương thượng nhân nặng nề thở dài, trong lòng cũng bất giác dâng lên mấy phần hiếu kỳ. Hôm nay không thể đăng đỉnh cố nhiên là có tiếc nuối, nhưng hắn sớm đã hiểu đạo lý `nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên`. Trong số những cái tên hắn biết rõ trên uyên bảng, Quan Bác Diễn và Đồng Du đều đã phi thăng thượng giới, còn có người nào đặc biệt đến Định Tiên thành nữa sao?
Hay có lẽ, đó không phải là tu sĩ đã biết tên tuổi?
Trước khi người này hiện thân, không ai có thể biết được.
. . .
Đỉnh Trích Tinh lâu, trong lời đồn chỉ rộng ba thước vuông.
Thế nhưng nơi Triệu Thuần đang đứng không rộng rãi bằng lúc bắt đầu leo lầu, nhưng cũng rộng hơn ba thước nhiều, không hề nhỏ hẹp như lời đồn.
Cũng phải, nếu chỉ rộng dài ba thước, sợ là đến duỗi chân duỗi tay cũng thành vấn đề, nói gì đến đấu pháp giao chiến.
Nàng thầm ổn định tâm thần, giây sau, giống như trước đây, một tinh nô khôi lỗi có phần cao lớn từ bên trên nhảy xuống. Khuôn mặt và màu da của nó đều như làm từ huyền thiết, mặc một bộ đồ đen, trên trán chưa có vết khắc màu đỏ, trông giống hệt khôi lỗi nhìn thấy lúc ban đầu.
Đã lên tới tầng thứ một trăm, sắp sửa đăng đỉnh, sao khôi lỗi phải đối mặt lại giống như lúc ban đầu?
Triệu Thuần cảnh giác cao độ, từ trên người tinh nô khôi lỗi cảm nhận được một luồng khí thế hung hãn như sóng to gió lớn, lại có cảm giác như thể mọi thứ sắp kết thúc.
Phân Huyền chiến lực!
Cửa ải thủ tầng thứ một trăm của Trích Tinh lâu, chính là một khôi lỗi có thể sánh với tu sĩ Phân Huyền!
Nàng mặc dù từng ở bên trong Hà Yển tiểu thiên thế giới, lợi dụng chỗ tổn hại của giới bích để diệt sát một tà tu Phân Huyền, nhưng cảnh tượng trước mắt rõ ràng khác hẳn ngày đó.
Khôi lỗi không thể so với người thật, nó không biết đau đớn, không có cảm xúc lên xuống, việc nắm chắc chiến cơ càng thêm tinh chuẩn. Huống chi hôm nay nơi đặt chân còn không rộng rãi, lại không có bất kỳ ngoại lực nào có thể mượn dùng, Triệu Thuần muốn phá quan, cần phải chính diện đánh bại nó!
Chuyện này khó sao?
Thật sự là vô cùng khó!
Phải biết rằng, tu sĩ đăng đỉnh khi đối mặt với khôi lỗi có đại cảnh giới cao hơn mình này, còn phải giao thủ với hàng trăm tinh nô khôi lỗi trước đó, chân nguyên trong cơ thể sớm đã không còn dồi dào như lúc toàn thịnh!
Triệu Thuần thầm nghiến răng, từ tầng chín mươi mốt trở đi, mỗi tầng khôi lỗi đều có Anh Kiệt chiến lực. Tầng chín mươi hai có ba cỗ, tầng chín mươi ba có năm cỗ. Đến tầng chín mươi tư, thực lực khôi lỗi đã nhảy lên top 50 Khê bảng, mà đến tầng chín mươi bảy, thực lực khôi lỗi càng tiến vào top 10 Khê bảng.
Vừa mới phá quan tầng thứ chín mươi chín, đã phải đối mặt với trọn vẹn năm cỗ khôi lỗi có thể sánh với top 10 Khê bảng!
Nàng leo một mạch đến chín ngàn trượng, chỉ tốn một phần mười chân nguyên. Thế nhưng từ tầng chín mươi mốt leo đến một trăm, chân nguyên trong cơ thể lại chỉ còn chưa đến một nửa. Có thể thấy được bao nhiêu người sẽ bị chặn lại ở đây.
Chính lúc này, khôi lỗi áo đen nhấc cánh tay, hai ngón tay chập lại đặt giữa lồng ngực, rồi mở miệng nói:
"Để lại dấu vết sâu hơn ba tấc trên nội hạch, hoặc giao chiến cầm cự đủ một canh giờ, đều được tính là phá quan."
Nói cách khác, yêu cầu để đăng đỉnh không phải là hoàn toàn đánh bại khôi lỗi!
Triệu Thuần định thần nhìn vào ngực nó, thứ được gọi là nội hạch hiện ra màu trắng sữa, hơi tỏa ra ánh sáng yếu ớt. Xung quanh nội hạch hơi lõm xuống một vòng. Nàng đang nhìn chăm chú thì thấy một tầng hắc vụ ập tới, che phủ toàn bộ nội hạch, cuối cùng ngưng kết thành lớp vỏ ngoài cứng rắn như thân thể khôi lỗi.
Nội hạch là bộ phận cốt lõi tuyệt đối của khôi lỗi. Thông thường, nội hạch thường là linh ngọc hoặc vật chứa linh khí. Trong số những khôi lỗi do chính tay Triệu Thuần chế tạo, đa phần cũng dùng linh ngọc làm nội hạch. Nếu linh khí bên trong cạn kiệt, chỉ cần bổ sung hoặc thay thế là có thể tiếp tục sử dụng.
Tuy nhiên, đối với loại khôi lỗi cực kỳ linh mẫn tự nhiên, chiến lực cường đại như tinh nô, thiết kế bên trong tất nhiên vô cùng tinh diệu, nội hạch có lẽ không phải là vật bình thường như linh ngọc.
Nhưng có một điều không thể nghi ngờ, bất kể là khôi lỗi nào, chỉ cần nội hạch bị phá hủy, liền mất đi sức chiến đấu!
Triệu Thuần có thể xác định, lớp vỏ ngoài cứng rắn bao bọc nội hạch kia tất nhiên vô cùng cứng cỏi.
Nhưng với chưa đầy một nửa chân nguyên còn lại trong cơ thể, việc cầm cự đủ một canh giờ dưới tay khôi lỗi thực lực Phân Huyền, độ khó tuyệt không nhỏ hơn việc để lại dấu vết sâu ba tấc!
Nếu đã như vậy, sao không dốc sức một trận!
Thanh Trường Tẫn kiếm trong tay nàng chuyển động, hóa thành một đạo kinh hồng như ảnh trước người. Ngay khoảnh khắc sau, khôi lỗi áo đen và Triệu Thuần đồng thời lao lên, hai thanh trường kiếm va vào nhau vang lên tiếng kim loại.
Kiếm của khôi lỗi cũng màu đen, thân kiếm không ẩn chứa lưu quang mờ ảo như Trường Tẫn. Khi hai kiếm va chạm, phát ra một tiếng nổ vang kịch liệt. Kiếm phong ầm vang quét ra bốn phía. Bốn bề vách tường Trích Tinh lâu trống trải, tiếng nổ vang vọng không ngừng, kéo dài không tan!
Trường Tẫn trong tay Triệu Thuần dồn lực trấn áp xuống. Với uy lực thiên kiếm, kiếm của khôi lỗi khó lòng ngăn cản. Nàng vốn định trực tiếp đánh vỡ thanh kiếm này, nhưng lại cảm giác lực đạo nơi tay đột nhiên bị cản trở, giống như rơi vào trong nước, trở nên trì trệ mềm mại.
Nhìn kỹ lại, kiếm của khôi lỗi lại hơi cong oằn, khiến thân kiếm gần như tan rã. Trong phút chốc, thanh kiếm đó biến mất không thấy. Triệu Thuần chỉ cảm thấy sau lưng có luồng gió lạnh, một thanh trường kiếm lóe hàn quang đã chém tới!
Lòng nàng run lên không thôi, lập tức rút người né tránh. Mũi kiếm đen sượt qua gương mặt, hàn quang làm hai mắt đau nhói!
Một kiếm của Phân Huyền, nàng quyết không thể cứng đối cứng.
Chỉ có thể tránh!
Triệu Thuần vội vàng lùi lại mấy trượng, nhìn thấy thanh trường kiếm vốn ở tay phải khôi lỗi, giờ phút này lại xuất hiện trong tay trái nó.
Dùng nhập vi kiếm ý quét qua, thanh trường kiếm màu đen kia trong thần thức lại không phải vật thật, mà là do hắc vụ ngưng tụ thành. Chỉ thấy tinh nô khôi lỗi vung cánh tay dài, trường kiếm tay trái liền tiêu tán như lúc trước, từ đầu ngón tay phải lại nhanh chóng tuôn ra một luồng hắc vụ, ngưng kết thành kiếm!
"Thì ra là thế."
Nàng không muốn rơi vào thế phòng thủ, vung kiếm tấn công về phía khôi lỗi. Trường Tẫn được gia trì canh kim kiếm ý tỏ ra sắc bén vượt trội, để lại vô số vết thương trên cơ thể khôi lỗi. Thế nhưng, ngay sau đó những vết tích đó đều phục hồi như cũ, hoàn toàn không bị ảnh hưởng!
- Chương thứ hai sẽ ra sau (hết chương này)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận