Nàng Là Kiếm Tu

Nàng Là Kiếm Tu - Chương 42: Di tích chi ước, triều hội chi sự (length: 8006)

Lúc Triệu Thuần trở về, đã là giờ nhân định, đêm khuya thanh vắng, trên bầu trời đính rải rác mấy ngôi sao, sắp xếp vô trật tự, nàng nhìn không ra đâu là Bắc Đẩu, đâu là sao Thiên Lang.
Hồ Uyển Chi để lại lời nhắn cho Thúy Thúy, thu dọn đồ đạc trở về Huyên Thảo viên, nơi ở vốn đã thanh tịnh lại một lần nữa rơi vào sự yên tĩnh gần như khiến người phát cuồng.
Tất cả những điều này, đối với Triệu Thuần đã sớm là thói quen không thể quen thuộc hơn, nàng thần sắc như thường, đẩy cửa vào phòng, trong lòng ngổn ngang rất nhiều ý nghĩ.
Như lời Từ Phong nói, nàng nên đặt việc nâng cao tu vi lên trước mắt, Luyện Khí sáu tầng viên mãn cũng không quá khó khăn, đợi khổ tu thêm một thời gian, rồi cũng sẽ nước chảy thành sông. Sau đó nếu tu luyện được « Hỏa Đoán Lô Trung Thuật », chiến lực sẽ lại tăng lên một bậc.
Ngoài ra, biết được Triệu Thuần đến thăm Từ Phong, Mông Hãn lại gửi tới một phong thư, đích danh muốn đưa cho nàng.
Trong thư nói, lúc hắn cùng Từ Phong du lịch bên ngoài, tình cờ phát hiện di tích của một tông môn cũ, chính tại nơi đó đã thu hoạch được Nham Ngọc Thạch Thụ, cho nên muốn mời nàng cùng đi thăm dò thêm lần nữa.
Hắn cũng nói rõ, di tích kia trước đây chỉ là một tiểu tông, lại bị người thăm dò qua nhiều lần, hiện giờ chỉ còn lại một ít đồ vật dành cho Luyện Khí kỳ sử dụng, mặc dù với hắn và Từ Phong thì vô dụng, nhưng đối với Triệu Thuần lại khá có ích. Lần này đi sẽ có hắn hộ tống bảo vệ, chắc chắn có thể đưa nàng trở về bình an vô sự.
Triệu Thuần khóe miệng hơi co giật, nàng rõ ràng là một kẻ hay gặp rắc rối, đi đến đâu là nơi đó xảy ra chuyện, lần nào cũng liên quan đến tính mạng. Nhưng nàng vẫn luôn giữ vững tinh thần 'đại nạn không chết, tất có hậu phúc', và cứ như vậy cũng sống sót được đến bây giờ.
Mông Hãn dám nói như vậy, chứ nàng thì không dám chắc, có trời mới biết lại sắp xảy ra chuyện quái quỷ gì nữa?
Tuy nhiên, Triệu Thuần oán thầm thì oán thầm, vẫn hạ quyết tâm muốn đi, ít nhiều gì cũng có một vị Trúc Cơ tu sĩ bảo vệ, cơ hội tốt thế này không thường có.
Sau đó Từ Phong biết nàng muốn luyện « Hỏa Đoán Lô Trung Thuật », lại khuyên nàng nên sớm quyết định, tốt nhất là đi một chuyến trước khi tu luyện. Tông môn cũ kia vốn là một Luyện Khí tông môn, nói không chừng có pháp môn bí thuật nào đó còn sót lại, có thể để Triệu Thuần 'nhặt lậu', rốt cuộc Mông Hãn đã có tiền lệ trước đó, vạn nhất lại có 'cá lọt lưới' thì sao?
Hơn nữa, thuật luyện khí có đề cập đến việc 'ngự hỏa', nếu Triệu Thuần có thể học được, cũng sẽ hữu ích cho việc tu luyện thuật pháp.
Ngoài ra, còn có một đại sự nữa, lúc Từ Phong nói cho nàng nghe, Triệu Thuần mới biết được.
Nam Vực có ngàn vạn tông môn, không biết số lượng cụ thể là bao nhiêu, có những tiểu môn phái, cả chưởng môn, trưởng lão và đệ tử cộng lại chưa đủ số lượng một bàn tay, cũng dám công bố khai tông lập phái.
Thực tế mà nói, những tông môn thực sự có máu mặt ở Nam Vực cũng chỉ hơn một trăm tông môn. Cứ mười năm một lần, họ lại tụ họp luận đạo tại Thôn Kỳ trì, các thiên tài đệ tử của các tông đều sẽ xuất hiện, có thể nói đây là một sự kiện trọng đại của cả vực, còn được gọi là Trăm Tông Triều Hội.
Mà kỳ Triều Hội tiếp theo chỉ còn cách hai năm nữa.
Trong hội luận đạo chủ yếu là các tu sĩ cảnh giới Ngưng Nguyên kỳ và Trúc Cơ kỳ, nhưng các tông cũng sẽ dẫn theo các tiểu bối Luyện Khí kỳ để mở mang tầm mắt, chuẩn bị cho kỳ sau.
Đại sự của cả vực, anh hào thiên hạ đều tụ hội, trong lòng Triệu Thuần dâng lên hào khí, tự nhiên cũng muốn đến xem qua.
Từ Phong khẽ cười nói: "Sư muội không cần nóng lòng nhất thời, ngươi nhập đạo chưa lâu, kỳ này e là chưa thể lên sàn được, nhưng với thiên tư của ngươi, thêm mười năm nữa, trên Võ Đạo đài kia tất nhiên sẽ có một chỗ cho ngươi."
"Sư huynh nói đùa rồi, chuyện này ta cũng biết, chỉ là dù không thể lên sàn, ta cũng muốn đến quan sát một phen, xem thử các anh kiệt Nam Vực trông như thế nào." Triệu Thuần xấu hổ, điều này cũng là sự thật, dù nàng có ảo tưởng thế nào, cũng không thể nào trong vòng hai năm mà đột phá lên Trúc Cơ được.
Từ Phong gật đầu, suy nghĩ kỹ rồi nói: "Việc này cũng được thôi. Sư muội là môn hạ của Lý trưởng lão, mỗi vị trưởng lão tại Triều Hội có thể mang theo năm đệ tử Luyện Khí kỳ, nếu lúc đó danh ngạch chưa định, có thể đi nhờ trưởng lão xem sao."
Triệu Thuần cười đáp lời hắn, nhưng trong lòng lại rối rắm, muốn lấy được thứ gì từ chỗ Lý Sấu là chuyện vô cùng khó khăn.
Tính cả nàng nữa là môn hạ của ông ấy có tổng cộng mười chín đệ tử, người nào người nấy đều là song linh căn, có thể thấy về mặt thiên tư, Triệu Thuần không cạnh tranh nổi với các sư huynh sư tỷ đó.
Xem ra chỉ có đột phá về mặt chiến lực mới có thể gây chú ý trước mặt Lý Sấu, giành lấy danh ngạch đến Triều Hội.
Triệu Thuần dò hỏi một chút tin tức về mười tám vị đồng môn xếp trên mình. Khác với những người khác, trong sư môn của Lý Sấu, thứ tự không cố định, phải dựa vào bản thân tranh giành cao thấp.
Mười một vị đứng đầu đều đã Trúc Cơ, Đại sư huynh thậm chí đã là Trúc Cơ hậu kỳ đỉnh phong, đang hướng tới Ngưng Nguyên kỳ. Bắt đầu từ Thập nhị sư huynh cho đến Thập bát sư tỷ, tất cả đều là Luyện Khí hậu kỳ. Sức cạnh tranh của Triệu Thuần ở đây có thể nói là gần như không có.
Tuy nhiên, hai vị thứ mười hai và mười ba đang tìm kiếm linh vật, xem ra đã chuẩn bị Trúc Cơ. Như vậy, từ vị trí thứ mười bốn đến mười tám, vừa đúng năm vị Luyện Khí hậu kỳ, đã chiếm hết danh ngạch này rồi.
Nếu Triệu Thuần muốn lay động một vị trí trong số đó, thì nhất định phải tiến vào Luyện Khí hậu kỳ, thời hạn chỉ có hai năm.
Nàng khẽ hít một hơi, suy nghĩ cẩn thận xong, trong lòng chỉ còn lại sự tự tin tràn đầy. Trước đây lúc mới vào tông môn, chỉ nghĩ làm sao để tấn cấp thành đệ tử chính thức trong vòng năm năm, thế nhưng chỉ trong hai năm ngắn ngủi, đã gia nhập nội môn, tu vi gần đến Luyện Khí tầng sáu. Nàng tuy đúng là có chút vận khí, nhưng cũng không thể xem nhẹ việc khổ tu bất kể ngày đêm này, đó mới là căn bản để có được thành tựu.
Hiện giờ có song linh căn, lại sắp có « Hỏa Đoán Lô Trung Thuật » trong tay, hai năm sau khiêu chiến vượt cấp giành thắng lợi cũng không phải là chuyện không thể làm được.
Triệu Thuần xếp bằng trên bồ đoàn, khẽ thở ra một ngụm trọc khí, chuẩn bị tĩnh tu.
Nàng khép hờ mắt, cảm nhận linh khí lượn lờ quanh thân.
Kể từ khi Mộc linh căn bị Nhạc Toản rút đi, tốc độ tu hành đúng là nhanh hơn rất nhiều, nhưng vì không có thuộc tính Mộc trung hòa, khí Kim và Hỏa giao hòa với nhau càng thêm dữ dội, khiến nàng đôi lúc cũng cảm thấy ngang ngược khó chịu trong lúc tu hành.
May mà « Thông Cảm Chân Thức Pháp Kinh » bản thân có thể điều hòa phần nào, cộng thêm sự tự kiềm chế của nàng, nên phần còn lại tạm thời chưa gây ra ảnh hưởng lớn.
Triệu Thuần bĩu môi, vẫn là phải tìm cách giải quyết triệt để mới được, cứ luôn bỏ mặc không lo, sợ rằng sẽ sinh chuyện.
Luyện Khí tầng sáu chính là hợp nhất thượng hạ đan điền, liên thông kinh mạch huyệt khiếu toàn thân, điều cốt yếu là sự tổng hòa và tương sinh trong quá trình tu hành trước đó của tu sĩ, cùng nhau luyện thành một thể.
Thượng hạ đan điền của nàng đều đã tràn đầy, việc cần làm bây giờ là tìm một thời cơ thích hợp để liên thông hai đan điền, khiến linh khí chuyển hóa hỗ trợ và cộng sinh. Sau khi tu thành, lúc chiến đấu sẽ linh hoạt hơn, rất nhiều thuật pháp cũng có thể nhờ đó mà được tăng cường hiệu quả.
Giống như « Tật Hành Kiếm Pháp », thượng đan điền chủ về thần thức, hạ đan điền chủ về nhục thân, hai thứ này kết hợp với nhau có thể khiến não và tay hợp nhất, đạt đến cảnh giới tùy tâm sở dục, thân theo ý động.
Về phần làm thế nào để nắm bắt được thời cơ đó, Triệu Thuần cũng là lần đầu, không rõ mấu chốt. Nghe Từ Phong nói, đợi khi não và thân có xu thế muốn động, chính là lúc thời cơ xuất hiện.
Như vậy, Triệu Thuần liền nghĩ đến một nơi trong tông môn, dự định ngày mai sẽ đến đó.
- Ngày mai thi rồi, hôm nay mới ôn bài, cái giá của việc mỗi ngày lên lớp toàn lướt phớt mò cua bắt cá chính là 'nước đến chân mới nhảy', môn nào môn nấy ta toàn thi chay không thế này à (tiếng nổ) (hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận