Nàng Là Kiếm Tu

Nàng Là Kiếm Tu - Chương 23: Bạch phù tẫn, hắc phù hiện! (length: 8354)

Nữ tử áo xanh tên là Tập Yên Nhu, giờ phút này nàng đang cầm trong tay phù bài vừa cướp đoạt được, chút hoài nghi còn sót lại đối với Triệu Thuần cũng theo đó tan thành mây khói.
"Đâu chỉ không khó, đã đủ rồi!" Tập Yên Nhu cười rạng rỡ, phù bài trong lòng bàn tay va chạm kêu leng keng, "Trong tay người này có tới chín mươi bảy mai, cộng thêm số ta vốn có, sớm đã vượt qua con số một trăm!"
Tảng đá lớn trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống, nàng thở phào một hơi nhẹ nhõm, ngước mắt hỏi Triệu Thuần: "Tiếp theo chúng ta có cần tìm thêm phù bài nữa không?"
Triệu Thuần xem qua bảng danh sách, trong lòng đã tính toán số lượng phù bài còn lại, lắc đầu nói: "Không cần nữa. Hiện tại chỉ còn lại mấy chục mai phù bài, cộng lại cũng không đổi được một viên hắc phù. Hơn nữa, lúc này sự tranh đấu giữa các đệ tử chắc chắn sẽ càng kịch liệt hơn, không đáng để hai người chúng ta mạo hiểm."
May mắn là nguyện vọng ban đầu của Tập Yên Nhu cũng chỉ là tiến vào cuộc tranh đoạt hắc phù mà thôi. Cướp đoạt phù bài của người khác tuy hiệu suất rất cao, nhưng nếu gặp phải người mà bản thân đánh không lại thì đúng là lợi bất cập hại.
Nàng cùng Triệu Thuần đi đi dừng dừng, nghe theo chỉ dẫn phương hướng của Triệu Thuần, cũng có chút nghi hoặc: "Triệu sư muội làm sao biết được vị trí của người vừa rồi? Hắn không thể nào cứ ở yên chỗ cũ chờ ngươi và ta đi qua được."
"Hắn đúng là sẽ không ngồi chờ chết, chỉ là phù bài trong tay sắp vượt trăm, lại ở tình huống gần đó vẫn còn phù bài, hắn sẽ không từ bỏ mấy cái bạch phù dễ như trở bàn tay này mà lựa chọn rời đi đâu." Triệu Thuần bình thản đáp, trong lòng tính toán số lượng bạch phù còn lại ngày càng ít, tinh thần căng thẳng cuối cùng cũng dần dần dịu lại.
Chờ đến cuộc tranh đoạt hắc phù, bạch phù trong tay các đệ tử tất nhiên sẽ được phân phối lại một lần nữa dựa theo thực lực cao thấp. Đến lúc đó, Triệu Thuần trên người toàn là hắc phù sẽ không còn là công địch của toàn trường nữa. Ngược lại, những người như Trì Tàng Phong, Yến Cừu Hành trong tay có số lượng bạch phù cực lớn, chắc chắn không tránh khỏi việc bị các đệ tử còn lại cướp bóc. Mà điều nàng muốn làm, chính là ở trong cục diện hỗn loạn dùng kiếm ý cướp đoạt hắc phù, giống như vừa rồi đã thành công đoạt được phù bài cùng với Tập Yên Nhu vậy!
Vì việc này, nàng tuy đã bị nam tử cao lớn cường tráng kia cướp đi rất nhiều phù bài, nhưng cũng phải cảm ơn đối phương, vì đã khiến bản thân mình phát hiện ra nhiều điểm yếu.
Do nguyên nhân Nguyên Thần thứ hai, Triệu Thuần có thể dựa vào đó để cảm nhận sơ lược sự vật bên ngoài phạm vi ba trượng. Nhưng chuyện không có gì là tuyệt đối, tốc độ ngự không phi hành của đệ tử Quy Hợp kỳ thực sự khiến nàng với tu vi Phân Huyền theo không kịp. Có đôi khi dù đã phát giác ra đối phương, nhưng nếu đối phương cứ dây dưa, bằng vào tốc độ của mình, nàng cũng rất khó tránh thoát được.
Giống như người vừa rồi, Triệu Thuần từ sớm đã cảm nhận được có người khác ở gần, liền chuẩn bị né tránh, nhưng tốc độ tìm kiếm khắp nơi của người kia thực sự quá nhanh, chỉ trong nháy mắt liếc qua, đã vượt vào trong phạm vi ba trượng của nàng, khiến nàng không thể tránh kịp nữa.
Giữa các đại cảnh giới, không nói đến chênh lệch về chân nguyên và pháp thuật, chỉ riêng sự khác biệt trời vực về lực lượng và tốc độ cũng đủ để áp chế người khác không ngẩng đầu lên được.
Một khi Cửu Khúc thu nhỏ lại, Triệu Thuần mặc dù kiếm ý cường đại, nhưng tốc độ di chuyển lại không thể so với bọn họ, cho nên trong việc đoạt lấy hắc phù thực tế không chiếm được ưu thế lớn. Chỉ có tìm được một vị đệ tử Quy Hợp kỳ mang theo nàng đồng hành mới có thể bù đắp sự thiếu hụt về phương diện này.
Đúng lúc Tập Yên Nhu xuất hiện, khiến Triệu Thuần nhìn thấy cơ hội.
Tu vi của đối phương không được xem là xuất sắc nhất trong số các đệ tử, lại thêm việc nàng tự biết khó có thể giành chiến thắng cuối cùng, nên không có xung đột lợi ích tuyệt đối với bản thân Triệu Thuần. Nàng ấy đã muốn tiến vào cuộc tranh đoạt hắc phù, Triệu Thuần liền giúp nàng một tay, đổi lấy sự báo đáp của đối phương ở giai đoạn tiếp theo, xem như là đôi bên cùng có lợi.
Mà chính vì có Tập Yên Nhu tương trợ, khiến tốc độ của nàng có thể ngang hàng với đệ tử Quy Hợp kỳ, cộng thêm Kiếm Ý tầng thứ hai, việc cướp đoạt hắc phù cũng xem như có ưu thế khá lớn!
Mấy chục bạch phù còn lại, dưới sự tranh đoạt của đông đảo đệ tử, cũng không tồn tại được quá nửa ngày.
Triệu Thuần và Tập Yên Nhu cẩn thận di chuyển, chợt nghe một tiếng nổ vang rung trời, giọng nói không vui không buồn của Hồn Anh đại tôn lại lần nữa vang vọng bốn phía: "Hai vạn lẻ một trăm viên bạch phù đã toàn bộ tranh đoạt xong. Tuân theo quy tắc, Cửu Khúc sẽ thu nhỏ lại còn một phần vạn so với ban đầu. Đợi địa giới cố định xong, sẽ thả hắc phù vào trong.
"Do đệ tử Triệu Thuần trước đó đã thu hoạch được bảy mươi hai mai hắc phù, để đảm bảo tổng số lượng hắc phù không đổi, số hắc phù thả xuống sẽ giảm còn một trăm hai mươi chín.
"Đồng thời, trong cuộc tranh đoạt bạch phù, những người có điểm số không đủ một trăm sẽ bị đào thải, tổng cộng một trăm tám mươi bốn người. Số bạch phù hai ngàn ba trăm sáu mươi tám trong tay họ sẽ toàn bộ mất hiệu lực!"
Mặc dù biết rằng sau khi các đệ tử tiến vào sâu trong Cửu Khúc, sự tranh đấu diễn ra đã khiến chênh lệch số lượng bạch phù giữa mọi người là rất lớn, nhưng kết quả một lúc đào thải một trăm tám mươi bốn người, chỉ còn mười bảy người tiến vào cuộc tranh đoạt hắc phù, vẫn khiến tất cả mọi người cả trong lẫn ngoài Sơn Hà Đồ đều phải giật mình kinh hãi!
Triệu Thuần ngẩng đầu nhìn thoáng qua, chỉ thấy Trì Tàng Phong và Yến Cừu Hành xếp ở vị trí thứ hai và ba. Một người đoạt được năm ngàn ba trăm mười một mai, người kia trong tay cũng có hai ngàn lẻ chín mai. Tổng số của hai người cộng lại còn nhiều hơn tổng số của tất cả những người còn lại cộng lại. Mà những người xếp sau hai người họ, nhiều nhất cũng không vượt qua bốn trăm mai, có thể thấy được trận tranh đấu này hung mãnh đến mức nào!
Gần như có thể đoán được rằng, trong cuộc tranh đoạt hắc phù, ván đấu này sẽ chỉ càng thêm kịch liệt!
Còn chưa đợi Triệu Thuần và Tập Yên Nhu kịp thở một hơi, động tĩnh kinh thiên động địa đã dấy lên từ trung tâm Cửu Khúc.
Một trăm tám mươi bốn vị đệ tử bị đào thải, lúc này toàn thân bị một lực lượng cực lớn cuốn lấy, trong chớp mắt đã được đưa ra bên ngoài Sơn Hà Đồ. Còn mười bảy người ở lại thì thấy hoa mắt, sau khi một cơn cuồng phong cuốn lên, liền thấy cảnh tượng trước mắt biến đổi, bản thân đã ở trong một khu rừng rậm!
Hắc phù bí ẩn hơn bạch phù, khí tức cũng mờ nhạt hơn nhiều, không dễ bị người khác phát giác. Mà gần như ngay lập tức, tất cả mọi người đều hành động, bắt đầu điên cuồng tìm kiếm phù bài, cũng như tìm kiếm các đệ tử còn lại đang mang bạch phù.
Triệu Thuần thấy Tập Yên Nhu thoáng chốc biến mất khỏi tầm mắt mình, trong lòng đầu tiên là hơi chấn động, cho rằng đối phương đã bị ngẫu nhiên phân đến một nơi khác. May mà không bao lâu sau liền nhìn thấy bóng dáng nàng cũng đang vội vã tìm đến, lúc này mới thở phào một hơi.
Tập Yên Nhu hoàn toàn có thể dựa vào cơ hội lần này mà tự mình hành động, không cần quan tâm đến chuyện của Triệu Thuần, nhưng nàng vẫn vội vàng tìm đến. Điều này cho thấy Triệu Thuần quả thực đã không tìm nhầm người, đối phương chính là hạng người trung trực, có ơn tất báo.
"Canh giờ không chờ người, chúng ta mau chóng xuất phát!" Nàng dường như còn vội vàng hơn cả Triệu Thuần một chút, nói xong liền muốn nhanh chóng thăm dò bốn phía.
Giờ phút này, nàng và Triệu Thuần không nghi ngờ gì nữa chính là người cùng một phe, 'đồng khí liên chi', nhưng Tập Yên Nhu lại không cam lòng để mối quan hệ này chỉ dừng lại bên trong Cửu Khúc.
Ngay khoảnh khắc tiến vào cuộc tranh đoạt hắc phù, đủ loại suy tính đã nảy sinh trong đầu nàng. Hầu như tất cả đệ tử chủ tông trước đó đều cho rằng, người chiến thắng trong đại hội chọn đồ lần này sẽ là Trì Tàng Phong, nhưng hiện tại nàng lại cho rằng, Triệu Thuần chưa hẳn đã không có sức đấu lại hắn một trận!
Nếu như mình đặt cược thành công, đó chính là làm quen trước với thân truyền đệ tử của Hồn Anh đại tôn. Mà cho dù Triệu Thuần thất bại, với biểu hiện như vậy các vị trưởng lão cũng sẽ không bỏ qua nàng.
Một vị gần như chắc chắn là thân truyền của đại tôn, 'ván đã đóng thuyền', bản thân mình sao có thể bỏ lỡ cơ hội tốt để kết giao với nàng, ngược lại đi lựa chọn đắc tội nàng chứ?
Phải tự mình ủng hộ hết sức, để Triệu Thuần thu hoạch được càng nhiều càng tốt!
Chị Tập: Các ngươi cứ đánh đi, ta đã đầu tư ngon lành rồi, ngồi chờ lãi gấp bội thôi (nhếch mép cười).
- Còn chương thứ ba ở phía sau.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận