Nàng Là Kiếm Tu

Nàng Là Kiếm Tu - Chương 361: Khổ uyên ương Túc Quy sinh kế (length: 8799)

"Có thể..." Xích Thần cung chủ nghe vậy ngược lại lộ vẻ chần chờ, "Lần này tử thương nghiêm trọng như thế, bên trong bí cảnh hẳn là thập phần hung hiểm, ngươi tùy tiện đi vào sợ là..."
"Cung chủ đến ta cũng tin không nổi sao?" Túc Quy thuận thế ngồi xuống trên ghế nằm, chen đến bên cạnh nàng, cánh tay dài duỗi ra liền ôm nàng vào trong ngực, "Bảy người kia thực lực thế nào ngươi cũng rõ ràng, so với người thường thì cũng thôi đi, nếu thật sự đối đầu với ta, bọn họ đều không phải là đối thủ một hiệp của ta đâu."
Thanh âm hắn trầm xuống mấy phần: "Đợi qua mấy ngày ta liền sai người ra ngoài nghe ngóng, xem các tông môn khác trở về lần này có tình huống tương tự Xích Thần chúng ta không, nếu là không có, vậy liền có thể là bọn họ âm thầm liên hợp làm hại đệ tử phái ta, đến lúc đó cung chủ ngươi dựa thế làm khó dễ trừ diệt hai ba cái tông môn, cũng không ai dám nói nhiều cái gì, còn nếu bọn họ cũng giống như phái ta bình thường..."
"Sẽ như thế nào?"
"Vậy liền có thể là vấn đề của bí cảnh," Túc Quy hai mắt buông xuống, thu lại tinh quang trong mắt, nói khẽ, "Ta từng nói với ngươi, Huyết Hà bí cảnh không phải là đồ vật của thần tu, nó có liên quan đến một chỗ cổ địa bên trong Mật Trạch đại hồ, mà bên trên cổ địa trước kia lại là nơi tọa lạc của một tông môn cựu tu có thực lực thập phần cường hãn, cho nên bí cảnh rất có khả năng chính là một cái chí bảo còn sót lại của tông môn kia, chỉ là bị chúng ta nắm giữ trong tay."
Xích Thần cung chủ vốn cũng không nghĩ đến phương diện này, nay nghe lời này, không khỏi ngồi thẳng người lên kinh nghi nói: "Ngươi là hoài nghi có người xúc động bảo vật nhận chủ, mới gây ra tai họa hôm nay?"
"Không thiếu khả năng này." Túc Quy gật đầu nói phải, nhìn thấy Xích Thần cung chủ nhếch môi anh đào, lộ vẻ sầu muộn lo lắng về quyền sở hữu bí cảnh, một mặt bật cười, một mặt nắm lấy vai nàng trấn an, "Cũng không cần quá lo lắng, nếu người kia thật sự được bảo vật nhận chủ, Kinh Nguyên Khải sao còn có thể từ trong bí cảnh ra được, sợ là đã sớm bị diệt sát bên trong đó rồi... Bất quá mấy ngày nay ngươi cũng phải phái người trông chừng hắn cẩn thận, dù sao trong một đoàn người chỉ có hắn sống sót trở về, thà giết lầm một trăm, cũng không thể bỏ sót hắn."
"Chờ phía dưới tìm hiểu được tình huống của các tông môn khác, nếu là thật như vậy, ta liền đi vào Huyết Hà bí cảnh một chuyến trước, bảo vật nếu vô chủ, thì để ta thuận thế đoạt lấy nó, bên Lục Nhâm tháp kia không phải thích nhúng tay vào việc phân phối danh ngạch sao, đợi Huyết Hà bí cảnh thành tư vật của ngươi và ta, xem bọn họ còn dám bàn lộng thị phi nữa hay không."
Xích Thần cung chủ nhíu mày suy nghĩ, môi đỏ mấy lần đóng mở, cuối cùng tựa nhẹ vào vai hắn: "Chuyện này ngươi nhất định phải hết sức cẩn thận, lần này nếu lại xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, là không còn cơ hội đoạt xá đâu."
Túc Quy vội vàng trấn an nàng mấy câu, vỗ ngực đưa ra hứa hẹn, hai người yên lặng ôm nhau hồi lâu, lại nghe Xích Thần cung chủ che miệng kêu khẽ một tiếng, chống người dậy nói: "Ta trước đó lại lỡ hứa hẹn với Vương lang, lần này trở về muốn để hắn chiếm một danh ngạch vào bí cảnh."
Tiếng "Vương lang" này vừa thốt ra, không khí kiều diễm trong điện lập tức tan đi, sắc mặt Túc Quy đã âm trầm xuống thấy rõ, hừ lạnh nói: "Một thân tu vi của hắn đều là do đan dược nhồi ra, không có người bên cạnh bảo vệ, tùy tiện một tu sĩ ngưng nguyên nào cũng có thể nghiền nát hắn, để hắn vào Huyết Hà bí cảnh, cung chủ là sợ hắn chết chưa đủ nhanh sao?"
"Cũng phải..." Nghĩ đến bộ dáng pháp lực phù phiếm của Vương Yến Quy, Xích Thần cung chủ càng không khỏi thở dài thườn thượt, "Vương lang thiên tư tầm thường, đột phá ngưng nguyên đã là thập phần miễn cưỡng, phân huyền kỳ lại càng hoàn toàn không có khả năng, tiên đan kéo dài tuổi thọ kia một người chỉ có thể dùng một lần, chờ đến khi hắn thọ nguyên sắp hết mà vẫn không tìm được vật kéo dài tuổi thọ khác, hắn liền chỉ có thể tọa hóa."
"Chết thì cũng chết rồi, cung chủ chẳng lẽ cũng muốn tìm cho hắn một nhục thân để đoạt xá hay sao?"
"Việc này tự nhiên là không được," Xích Thần cung chủ không chút suy nghĩ liền từ chối, Túc Quy cũng vì vậy mà dịu đi chút sắc mặt âm trầm, nghe nàng nói tiếp, "Ngươi khi đó là có xích thần chân thân cất giữ nguyên thần, mới không đến nỗi hình thần câu diệt thôi, sau này ta tuy tìm được cho ngươi một bộ nhục thân tư chất không tồi, nhưng cũng phải luôn dùng dung hồn đan, mới có thể bảo đảm nguyên thần không tan. Nguyên thần của Vương lang đơn bạc, làm sao chịu nổi tranh đấu đoạt xá chứ?"
"May mà đợi sau khi ngươi đạt tới phân huyền, nguyên thần liền có thể hoàn toàn vững chắc, không còn mối nguy tiêu tán, ta cũng có thể hoàn toàn an tâm."
Nàng nhìn Túc Quy vẫn còn chút thần sắc buồn giận, nhịn không được đưa tay xoa lên khuôn mặt hắn.
Nguyên thần bên trong thân thể Túc Quy chính là đệ tử mà Xích Thần cung chủ đời trước mang về giữa đường, thiên tư thập phần xuất chúng, hắn và nàng càng là tình đầu ý hợp, sắp sửa kết thành đạo lữ, chỉ tiếc vận mệnh trêu ngươi, người này sắp đột phá phân huyền thì đạo cơ đột nhiên sụp đổ, thân tử đạo tiêu, nếu không phải được sư tôn của hai người giữ lại nguyên thần, ngay cả cơ hội đoạt xá cũng không tìm được, càng đừng nói đến việc dựa vào thân thể Túc Quy để lại lần nữa lên phân huyền.
Khi đó Túc Anh tìm rất nhiều nhục thân đều không hài lòng, cuối cùng chỉ nhìn trúng một hài đồng có hỏa mộc song linh căn, đoạt đứa bé này về Xích Thần cung, bề ngoài thì xem như đồ nhi dốc lòng dạy dỗ, kỳ thực là chuẩn bị cho đạo lữ đoạt xá mà thôi.
Về phần Vương Yến Quy, lại là người bạn chơi thuở nhỏ mà nàng gặp lại sau khi đạo lữ qua đời, đối với hắn nói là yêu thương, ngược lại không bằng nói là tìm kiếm sự an ủi thì nhiều hơn, cho nên vào thời điểm Túc Quy đã định, Túc Anh lại không khỏi đặt cho hắn một chữ "Quy" tương tự, hai người còn suýt nữa vì chuyện này mà sinh ra hiềm khích.
"Sư huynh, ta luôn cảm thấy mấy chục năm qua ngươi dường như đã thay đổi thành một người khác vậy, không giống trước kia lắm..."
Mà Túc Quy chỉ nhíu mày, khẽ nắm vai nàng nói: "Người ta rồi cũng sẽ thay đổi, ngươi chỉ cần biết tâm ý ta đối với ngươi trước sau như một là được."
Xích Thần cung chủ nhìn chăm chú vào hắn, chỉ cảm thấy nhìn khuôn mặt này càng lâu càng thấy xa lạ, trong lòng buồn bã khôn nguôi, bỗng nhiên lặng thinh.
. . .
Trọng Tiêu môn biết được Triệu Thuần còn ở bên trong Côn Sơn tháp, lại thêm Vương Yến Quy kia vẫn luôn như hổ rình mồi đối với cổ địa, gần đây liền thường xuyên phái tu sĩ ngưng nguyên tiến đến, cùng với Vân Dung không chịu rời đi, cùng nhau trấn giữ tại Vụ môn.
Mà Tề Bá Sùng quả thật không phụ sự kỳ vọng của mọi người, sau khi nuốt thông ảnh trùng vào thức hải, đích xác khiến cho phía Xích Thần cung bị giấu kín như bưng, liền mấy người đến Mật Trạch đại hồ này dò la tin tức cũng im hơi lặng tiếng không ít.
Mọi người vốn tưởng sự tình có thể cứ thế bình tĩnh trôi qua, nhưng không ngờ chưa tới một tháng, Vương Yến Quy liền mượn danh nghĩa mừng đại thọ bốn trăm tuổi của một vị phân huyền Thượng Thần tông, đưa bái thiếp mời các môn phái đến dự tiệc, trên tấm bái thiếp của Trọng Tiêu môn, cái tên Triệu Thuần xuất hiện một cách bất ngờ!
"Hiện giờ kiếm quân bị nhốt trong tháp, tên giặc kia lại chỉ đích danh muốn nàng dự tiệc, lẽ nào chúng ta phải biến hóa thành bộ dạng của nàng, thay thế tiến đến sao?"
"Bộ dáng biến hóa được, nhưng kiếm cương thì làm sao hóa được?"
Người có cảnh giới kiếm đạo cao nhất trong phòng là Tả Tư Phùng của Nhất Huyền kiếm tông, hắn cũng chỉ mới đạt đến cảnh giới thứ ba kiếm khí hòa hợp, rầu rĩ nói: "Có thể dùng kiếm khí chồng chất lên, nhưng đó cũng chỉ là công phu bề mặt, thần thức dò xét là biết thật giả ngay, càng đừng đề cập đến dị tượng vạn kiếm triêu tông lúc kiếm quân rút kiếm."
"Ngày xưa trận chiến giữa nàng và La Giảo, dị tượng dẫn động người bên cạnh đều thấy tận mắt, Vương Yến Quy rõ ràng là quyết tâm muốn thăm dò nàng, đến lúc đó tất sẽ kích động nàng ra tay." Ổ Hoa ngược lại nhìn thấu mọi chuyện.
Khúc Ý Đường ngồi ở chủ tọa, trên bái thiếp cũng có tên của nàng, lúc này nhẹ nhàng đặt chén trà xuống, than nhẹ nói: "Đi không được chính là đi không được, nếu thật sự thay thế nàng đến đó, càng có cái ngại bịt tai trộm chuông, cứ nói Triệu Thuần đang bế quan không cách nào thoát thân, còn lại, binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn, tự có cách giải quyết."
Bế quan luôn là cái cớ từ chối rất hay của tu sĩ, chỉ là Vương Yến Quy có tin hay không lại là chuyện khác.
- Cảm tạ than nướng thịt ba chỉ, thư hữu 854 *083 khen thưởng cùng Ngọc cô cô, AkiZ, ngải muộn lam, jieyou16, sung sướng mọt sách Derek, cơ trời sáng, cá bãi bãi hôm nay không mua cá, tỳ tể a ba, Joyce sinh động nguyệt phiếu.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận