Mang Theo Không Gian Tại Thập Niên 1970 Nuôi Đứa Con Yêu

Mang Theo Không Gian Tại Thập Niên 1970 Nuôi Đứa Con Yêu - Chương 77: Vu hãm nàng (length: 7642)

Lý Thúy Cúc ở nhà rảnh rỗi, giúp trông nom Giang Đông Tuấn cũng không mệt.
Đứa nhỏ này dễ chăm sóc, không khóc không quấy, có người để mắt tới là được.
Đương nhiên, Kiều Nhiễm cũng không phải để Lý Thúy Cúc giúp không công trông nom, thỉnh thoảng cho Lý Thúy Cúc ít đồ ăn vặt.
Ngược lại, những người khác trong đội sản xuất, đi làm, đều là trực tiếp mang theo con nhỏ cùng đi ra.
Người lớn làm việc, con nhỏ liền đặt ở trên bờ ruộng.
Ở bên ngoài hứng gió phơi nắng, làn da con nhỏ lại tương đối non nớt, rất dễ dàng bị cháy nắng đen sì hoặc da bị nẻ nghiêm trọng.
Kiều Nhiễm vất vả lắm mới nuôi Giang Đông Tuấn thành một bé bụ bẫm trắng trẻo nhưng không nỡ mang con theo đi ra ngoài chịu khổ.
Hôm nay, Kiều Nhiễm vừa xong việc, đi chân núi hái chút rau cải dại, chuẩn bị tối làm sủi cảo ăn.
Lúc về, thấy thằng bé con chắt của Nhị đại gia, chính là con của Giang Vệ Trung, thằng bé Đông, chạy tới bên chân nàng nói, "Thím, cháu có chuyện muốn nói với thím."
"Chuyện gì?" Kiều Nhiễm tò mò đáp.
"Thím, vừa nãy cháu thấy tam nãi nãi lén lút đi vào nhà thím, không biết làm gì, thím về xem thử, xem nhà có mất gì không."
Tam nãi nãi trong miệng Đông chính là Thái Kim Hoa.
Nghe Đông nói vậy, Kiều Nhiễm nhíu mày.
Ở trong đội sản xuất, về cơ bản nhà nào đi ra ngoài cũng không khóa cửa, bởi vì thời này người dân thật thà chất phác, cực ít khi xảy ra chuyện trộm cắp.
Thêm nữa nhà nào cũng nghèo, muốn trộm cũng không có gì để trộm.
Trong nhà Kiều Nhiễm không có đồ gì đáng giá ngoài một ít lương thực, những thứ khác nàng đều cất trong không gian.
Cho nên Kiều Nhiễm lúc ra cửa cũng không khóa lại, không ngờ Thái Kim Hoa lại lén lút vào nhà nàng.
Kiều Nhiễm nói lời cảm ơn Đông, "Ừ, thím biết rồi, cảm ơn cháu đã nhắc."
Kiều Nhiễm nói, làm bộ mò từ trong túi ra, thực tế là từ trong không gian lấy ra hai viên kẹo sữa thỏ trắng lớn, đưa cho Đông.
"Nè, Đông cầm ăn."
Nhìn thấy Kiều Nhiễm đưa kẹo sữa thỏ trắng lớn, mắt Đông sáng lên.
Trẻ con không ai không thích ăn kẹo, Đông đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Trước kia Kiều Nhiễm cũng cho nó ăn kẹo sữa thỏ trắng, nghĩ đến hương vị của kẹo sữa thỏ trắng, Đông đã không nhịn được nuốt nước miếng một cái.
Nhưng muốn ăn thì muốn, đối diện với kẹo sữa Kiều Nhiễm đưa, Đông vẫn khách sáo nói, "Thím ba, không cần đâu, thím cho cháu nhiều kẹo rồi, bố cháu bảo, không được đòi đồ của người khác."
Kiều Nhiễm cười nói, "Cháu cầm đi, thím có phải cho không đâu, cháu nhắc thím một chuyện quan trọng, đây là thím thưởng cho cháu."
Kiều Nhiễm nói, nhét thẳng kẹo vào tay Đông.
Đông lúc này mới không từ chối nữa.
Cầm kẹo, đứa nhỏ cũng không nỡ ăn ngay, định để dành từ từ ăn sau.
Kiều Nhiễm xách giỏ về nhà.
Giang Đông Thăng và Giang Đông Yến vẫn còn đi học, chưa về.
Giang Đông Tuấn ở nhà nhị phòng, Lý Thúy Cúc giúp trông nom, lát nữa nàng còn phải đi nhị phòng đón Giang Đông Tuấn về.
Có Đông nhắc nhở, Kiều Nhiễm đặt giỏ xuống, đi xem phòng trước, xem có đồ gì bị mất không.
Nếu Thái Kim Hoa dám trộm đồ của nàng, nàng nhất định sẽ cho lão bà tử đó một bài học.
Kiều Nhiễm tìm một vòng, trong nhà ngược lại không mất gì, chỉ là ở cuối giường nàng tìm thấy một bộ quần áo nam.
Kiều Nhiễm lập tức nhíu chặt mày.
Dù kiếp trước nàng là gái ế, nhưng vẫn biết những dấu vết trên quần áo là gì.
Kiều Nhiễm không nhịn được muốn chửi ầm lên, đồ lão bất tử này, muốn sau lưng hãm hại nàng đây?
Ở trong phòng nàng giấu quần áo đàn ông, rồi vu cho nàng lén lút hẹn hò, đến lúc đó nàng có tám cái miệng cũng không nói lại được.
Đừng nói hiện tại dân phong không được phóng khoáng như vậy, mà là ở thế kỷ hai mươi mốt, loại chuyện này cũng vẫn rất nghiêm trọng.
Con mụ già đáng chết này, không có cách nào ép nàng tái giá được, liền ở sau lưng nghĩ ra những chiêu hèn hạ tổn hại người khác như vậy.
Nàng vừa định đi tìm Thái Kim Hoa tính sổ, bên ngoài đã có động tĩnh.
"Trời ơi, ông trời ơi, nhà họ Giang chúng ta sao lại cưới phải cái loại mặt hàng này về chứ, bề ngoài thì đối xử hết lòng với lão tam nhà ta, kết quả lại sau lưng dan díu với trai..."
"Thật là đồ mặt dày vô liêm sỉ, mặt mũi nhà ta bị nó làm mất hết rồi!"
"Mọi người mau đến mà xem này, Kiều Nhiễm cái đồ khốn này ngoại tình đấy!"
"... ...."
"... ...."
Kiều Nhiễm nghe thấy Thái Kim Hoa la lối om sòm, khóe miệng bỗng giật giật.
Mẹ nó, tạt nước bẩn nhanh thật đấy.
Biết mưu đồ của Thái Kim Hoa, Kiều Nhiễm vội vàng cất quần áo đàn ông vào không gian của mình.
Lát nữa Thái Kim Hoa có muốn vu oan, vậy cũng không có bằng chứng gì.
Cất xong đồ, Kiều Nhiễm từ trong nhà đi ra.
Thái Kim Hoa la làng một tiếng, lập tức có không ít người đến vây xem.
Lúc này vừa lúc mọi người xong việc đồng áng, ai nấy đều rảnh rỗi.
Thấy có náo nhiệt để xem, làm sao không tranh thủ tới.
Đặc biệt là Kiều Nhiễm, hiện tại đang là nhân vật nổi bật của đội sản xuất, chuyện của nàng mọi người lại càng thêm chú ý.
Kiều Nhiễm thấy Thái Kim Hoa đến, còn dẫn theo Giang Ái Anh.
Kiều Nhiễm lạnh lùng liếc Thái Kim Hoa một cái, "Bà già mù, bà đang la lối cái gì đấy?"
Nếu là bình thường, Kiều Nhiễm liếc một cái, phỏng chừng đã làm Thái Kim Hoa sợ mất mật rồi nhưng bây giờ vì trong phòng nàng có đồ bà ta thả, nên bà ta có thêm gan.
"Đồ vô liêm sỉ, mày ngoại tình rồi còn dám nghênh ngang nói chuyện, tao thật là lần đầu tiên thấy đấy." Thái Kim Hoa nói, nhổ một ngụm nước bọt xuống đất.
Nghĩ đến trước kia mình chịu bao nhiêu ấm ức ở chỗ Kiều Nhiễm, hôm nay có thể một gậy đánh chết nó, trong mắt Thái Kim Hoa không khỏi tràn đầy đắc ý.
Đương nhiên, chút tâm tư nhỏ nhoi này của Thái Kim Hoa không thể qua nổi mắt Kiều Nhiễm.
Kiều Nhiễm cười lạnh, "Bà già kia, ăn nói bậy bạ vô cớ tung tin đồn nhảm về con dâu mình, ta cũng là lần đầu thấy."
Thái Kim Hoa hừ lạnh nói, "Đồ vô liêm sỉ, đừng có giả bộ, dám làm không dám nhận à? Mới nãy con muội của mày đi qua nhà mày, tận mắt thấy một người đàn ông lạ đi vào nhà mày.
Đôi trai gái các người ở trong phòng, có thể làm ra chuyện tốt gì?"
Thái Kim Hoa vừa dứt lời, Giang Ái Anh theo sau đáp, "Đúng đó, trai gái ở với nhau không cần nghĩ cũng biết chắc chắn là sau lưng lăng nhăng thôi!
Tôi nói chị dâu ba, anh ba tôi đối với chị không tệ đúng không? Sao chị lại không có lương tâm như vậy, làm vậy có đáng với anh ba tôi nơi chín suối không hả?
Mẹ tôi giới thiệu cho chị người khác, chị không chịu gả, hóa ra là sau lưng đã có người tình rồi.
Ha ha, chị như vậy chẳng phải là vừa muốn trai lạ, lại muốn chiếm đoạt tiền trợ cấp của anh ba tôi sao?
Sao có thể có người đàn bà trơ trẽn như chị? Nhà họ Giang chúng tôi để loại đàn bà như chị qua cửa, thật là gia môn bất hạnh."
Giang Ái Anh nói, trong ánh mắt và thần sắc cũng đầy vẻ đắc ý như mưu kế đã thành.
Hôm nay nếu đập chết chuyện Kiều Nhiễm lăng nhăng này, con khốn kia vĩnh viễn không lật mình được, trên lưng còn mang tiếng xấu, tuổi già sẽ tiêu tùng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận