Mang Theo Không Gian Tại Thập Niên 1970 Nuôi Đứa Con Yêu

Mang Theo Không Gian Tại Thập Niên 1970 Nuôi Đứa Con Yêu - Chương 277: Kiều Nhiễm năng lực (length: 8247)

Kiều Nhiễm lườm Tôn Phân một cái, hiện tại thì ra vẻ đáng thương, lúc trước thì gan lớn, bày mưu tính kế hãm hại Lục xưởng trưởng.
Nàng thật sự không hiểu, Lục xưởng trưởng không phải người có thể tùy tiện đắc tội sao?
Nói đi nói lại, cũng tại cái miệng thối của nàng mà ra cả.
Nếu nàng có thể ngậm miệng, thì đã không có chuyện hôm nay, không mất việc rồi.
Tôn Phân vẫn không cam tâm nhìn Kiều Nhiễm, còn muốn nói gì đó, Kiều Nhiễm không thèm để ý tới nàng, trực tiếp lách qua Tôn Phân, đi về phía trước.
Tôn Phân thấy Kiều Nhiễm thái độ này, biết thật sự không muốn giúp, liền ngồi phịch xuống đất.
Dù đã đoán được Kiều Nhiễm không dễ mềm lòng như vậy, nhưng khi bị Kiều Nhiễm cự tuyệt thẳng thừng, tâm trạng Tôn Phân vẫn khó mà bình tĩnh lại được.
Vậy phải làm sao bây giờ?
Mất việc rồi, nàng biết đi đâu? Làm sao ăn nói với người nhà?
Kiều Nhiễm mặc kệ chuyện của Tôn Phân, rốt cuộc cô ta thế nào cũng không liên quan tới mình.
Kiều Nhiễm cũng không thấy, Tôn Phân mất việc lần này là do mình hại, hoàn toàn là tự gieo gió gặt bão mà thôi.
Kiều Nhiễm về nhà liền bắt đầu chuẩn bị bữa tối.
Bây giờ thời tiết ngày càng nóng, Kiều Nhiễm bắt đầu nghĩ tới việc làm mấy món ăn khai vị.
Bằng không thời tiết này, thật sự không muốn ăn gì.
Kiều Nhiễm nấu một nồi chè đậu xanh, món này thanh mát giải nhiệt nhất, thêm chút đường trắng vào, hương vị không tệ chút nào.
Nếu được ướp lạnh thì ngon hơn nữa.
Đáng tiếc thời này không có tủ lạnh, nếu không nhất định phải cho vào làm mát một chút.
Cách thì cũng có, không có tủ lạnh, nhưng có nước giếng.
Kiều Nhiễm nghĩ, hay cho chè đậu xanh xuống giếng ướp lạnh một chút.
Tuy hiệu quả làm lạnh không bằng tủ lạnh, nhưng chắc chắn vẫn tốt hơn nhiều.
Trong nồi đang hầm chè đậu xanh, Kiều Nhiễm lại chuẩn bị các món ăn khác.
Một đĩa gà xào ớt, một đĩa tôm rang cay, rồi nộm dưa chuột đập, canh rong biển nấu tôm khô.
Chờ cơm nước xong xuôi, chè đậu xanh sẽ dùng làm món ăn đêm.
Nhìn Kiều Nhiễm nấu nướng, cả nhà đều khen là thịnh soạn.
Đồ ăn trông thôi đã thấy thèm, khiến người ta không khỏi muốn ăn thêm vài bát cơm đầy.
Chờ ăn xong bữa tối, cả nhà tắm rửa xong, nghỉ ngơi một chút, Kiều Nhiễm mang chè đậu xanh đã ướp lạnh ra.
"Mẹ, lại có món ăn đêm ngon thế ạ?" Giang Đông Thăng hớn hở hỏi.
Kiều Nhiễm gật đầu, "Ừ, mẹ nấu chút chè đậu xanh, thanh mát giải nhiệt, uống xong, đêm đi ngủ chắc chắn cũng thoải mái hơn chút."
Chè đậu xanh mát lạnh vào bụng, xua tan đi hơn phân nửa cái nóng của cả ngày.
Ba đứa trẻ háo hức ngồi cạnh, Kiều Nhiễm múc cho mỗi đứa một bát lớn, cũng không sợ chúng ăn không hết.
Chắc chắn một bát là không đủ rồi, món này không gây no bụng, uống mấy bát cũng không vấn đề gì.
"Mẹ, ngọt thật đấy, mát lạnh nữa, ngon quá đi!" Giang Đông Tuấn uống một ngụm, cảm thán nói.
Giang Đông Thăng và Giang Đông Yến cũng gật gù, bưng bát, một bát chè lớn, chốc lát đã uống cạn sạch.
Kiều Nhiễm giúp mỗi đứa rót thêm một bát lớn, "Thứ này lạnh, không nên uống nhiều, mỗi đứa hai bát là được rồi, mai mẹ lại nấu cho các con uống."
Tuy rằng chè đậu xanh ướp lạnh dễ uống, nhưng cũng phải tiết chế. Đồ lạnh ăn nhiều, dạ dày trẻ con chịu không nổi, dễ bị tiêu chảy.
Ba đứa trẻ đều ngoan ngoãn nghe lời, nghe theo sắp xếp của Kiều Nhiễm.
Giang Vệ Quốc uống ba bát, Kiều Nhiễm cũng uống hai bát.
Chè đậu xanh còn thừa, chắc còn khoảng năm sáu bát.
Nếu cho vào giếng nước ướp lạnh tiếp, để ngày mai uống cũng được.
Nhưng Kiều Nhiễm không giữ lại, mà mang sang nhà Dương Tiểu Thúy sát vách.
Dạo này, Giang Đông Thăng và Giang Đông Yến được nghỉ hè, Dương Tiểu Thúy cũng tiện thể giúp trông coi hai đứa nhỏ, nhưng không chịu lấy nhiều tiền.
Kiều Nhiễm nghĩ, người ta đã không lấy tiền, mình sẽ mang nhiều đồ sang hơn một chút, coi như là cảm ơn.
Kiều Nhiễm mang hết chè đậu xanh còn lại cho Dương Tiểu Thúy.
Dương Tiểu Thúy thấy Kiều Nhiễm lại sang tặng đồ, vội ngăn lại nói, "Em dâu à, chị không cần khách khí vậy đâu, em cứ để nhà uống đi, mang sang cho bọn chị làm gì."
Kiều Nhiễm nói, "Chị dâu à, nhà em uống no hết rồi, còn chút xíu mang sang cho các chị thôi.
Bây giờ thời tiết nóng, để qua đêm, vị không ngon nữa.
Các chị cứ nếm thử đi, có tí chè đậu xanh thôi mà, có đáng gì đâu.
Thời tiết nóng, uống vào cho mát."
Kiều Nhiễm đã nói vậy, Dương Tiểu Thúy cũng không tiện từ chối.
Vậy là nhận lấy chè đậu xanh, nói với Kiều Nhiễm, "Vậy được, chị không khách khí với em."
"Vâng."
"Em chờ chị một chút, chị đi đổ chè ra, rồi trả lại bát cho em."
"Không cần đâu chị dâu, chị cứ để đến mai em qua lấy cũng được, bát ban đêm không vội dùng."
"Ừ vậy cũng được, ngày mai chị rửa sạch rồi trả em."
Sau khi Kiều Nhiễm đi, Dương Tiểu Thúy gọi mấy đứa nhỏ trong nhà ra uống chè đậu xanh.
Kiều Nhiễm cho không ít chè đậu xanh, mỗi người có thể chia được một bát.
Chè đậu xanh thực ra cũng không phải là thứ gì cao sang, nhưng đa số mọi nhà vẫn không nỡ ăn.
Dù sao có tiền cũng đều đổi gạo ăn, ai dám mua đậu xanh chứ?
"Mẹ ơi, ngon quá! Ngọt ơi là ngọt, lại mát nữa!" Mấy đứa con nhà Dương Tiểu Thúy sau khi uống chè đậu xanh, liền xuýt xoa khen ngon.
Dương Tiểu Thúy cũng bưng lên húp một ngụm, quả thực rất ngon.
Trong này chắc chắn là cho đường vào!
Đậu xanh thì không quý, nhưng đường trắng thì là của hiếm đấy.
Biết trong này cho nhiều đường trắng, nên mới ngon vậy, Dương Tiểu Thúy bỗng thấy không nên nhận.
Nhiều đường trắng như vậy, có đáng giá không ít tiền.
Nhưng thôi cứ uống hết đã, giờ nghĩ nhiều cũng vô ích.
...
Ngày thứ hai Kiều Nhiễm tiếp tục đi làm, đến văn phòng, không ai còn dám sau lưng bàn tán về cô nữa.
Giang Đào đưa công việc cấp trên giao đến, bây giờ Kiều Nhiễm đã rất quen với các đầu việc, cho nên nội dung tuyên truyền của kỳ này là do chính cô lên kế hoạch, nhân viên cấp dưới theo đó mà làm.
Giang Đào liền phổ biến sắp xếp của Kiều Nhiễm xuống.
Nếu là trước khi Từ Lan xảy ra chuyện, có lẽ mọi người còn ngấm ngầm bàn tán xem năng lực của Kiều Nhiễm có đủ hay không.
Nhưng lúc này, ai nấy đều không dám nảy sinh bất cứ nghi ngờ gì nữa.
Ai biết được sau lưng nói xấu rồi có bị Kiều Nhiễm biết hay không.
Lỡ chọc Kiều Nhiễm tức giận, cũng bị trừng phạt như Từ Lan, lúc ấy khóc cũng không kịp.
Nhưng đợi Kiều Nhiễm đưa ra phương án tuyên truyền cụ thể, mọi người nhìn thấy mới biết, bọn họ đã nghĩ nhiều.
Người ta cũng không phải là kẻ vô dụng.
Lãnh đạo cấp trên cũng không phải đồ ngốc, mà lại đi đưa một kẻ bất tài lên làm chủ nhiệm bộ môn.
Phương án tuyên truyền của Kiều Nhiễm khiến người khác phải kinh ngạc, mới mẻ mà tuyệt vời.
Bọn họ ở bộ tuyên truyền làm lâu như vậy rồi, có người làm mười mấy hai mươi năm rồi, mà vẫn chưa từng thấy phương án nào xuất sắc đến vậy.
Mấy người này đương nhiên không biết, Kiều Nhiễm là người đến từ thế kỷ hai mươi mốt.
Chưa ăn thịt heo thì cũng từng thấy heo chạy rồi chứ?
Những hình mẫu tuyên truyền, quảng cáo kinh điển ở thế kỷ hai mươi mốt, cô đều đã xem qua không ít.
Thêm nữa hồi đi học, cô còn từng làm ủy viên văn nghệ, thường xuyên thiết kế báo bảng, cũng coi như là có chút kinh nghiệm.
Năng lực học hỏi của cô lại mạnh, thời gian gần đây đã nắm vững được công việc của bộ tuyên truyền, làm việc đương nhiên là suôn sẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận