Mang Theo Không Gian Tại Thập Niên 1970 Nuôi Đứa Con Yêu

Mang Theo Không Gian Tại Thập Niên 1970 Nuôi Đứa Con Yêu - Chương 28: Than đá nhà máy xuất hàng (length: 7805)

Lý Kiến Vĩ vội đuổi kịp Kiều Nhiễm, chặn lại xin lỗi:
"Muội tử, thực sự xin lỗi, ta không ngờ Nhị nương ta lại như vậy. Trước đó ta đã nói với nhị gia ta rồi, hắn thấy giá có đắt hơn chút cũng muốn mua."
Kiều Nhiễm xua tay, "Không sao, chuyện này không trách ngươi. Người ta thấy ta bán đắt thì không mua thôi, cũng chẳng tổn thất gì."
"Vậy phiếu than..."
"Phiếu than ta tạm lấy được chút rồi, không vội."
Lý Kiến Vĩ gật đầu, "Vậy thì tốt."
Hôm nay gây phiền phức cho Kiều Nhiễm, trong lòng hắn áy náy không nguôi.
Kiều Nhiễm không nói gì, lấy cớ có việc rồi đi.
Không làm được mối này, Kiều Nhiễm cũng không vội về, quay qua đi thẳng tới khu mỏ than.
Công nhân mỏ than mỗi tháng đều có phiếu than thưởng thêm, tìm đám người này, chắc chắn lấy được phiếu than.
Kiều Nhiễm quan sát những người ra vào mỏ, thấy ai đi lẻ một mình thì nhanh chóng tiến tới, nhỏ giọng hỏi, "Chị ơi, chị cần lương thực không? Có muốn thịt không? Muốn dầu ăn không?"
Đầu năm nay, những thứ Kiều Nhiễm nói đều là đồ tốt.
Người ta không ngốc, Kiều Nhiễm hỏi vậy là biết ý đồ ngay.
Thế là vội kéo Kiều Nhiễm tới chỗ vắng người, mới nói, "Cô có mấy thứ đó hả?"
Kiều Nhiễm gật đầu, "Có, nhưng ta cần phiếu than, nếu cô có phiếu than, ta bán cho cô."
"Có, tôi có phiếu than."
Là công nhân mỏ, mấy thứ phúc lợi này vẫn có.
Công nhân mỏ một tháng có thêm hai ba chục cân phiếu than.
Dù mùa đông dùng than nhiều, cộng thêm tích lũy trước đó thì cũng không dùng hết.
"Vậy thì tốt, cô xem cô có thể cho tôi bao nhiêu cân phiếu than?"
"Tôi có thể cho cô bốn mươi cân, đủ không?"
"Đủ đủ đủ!"
Bốn mươi cân than, thêm chút trước đó, tiết kiệm dùng thì cả mùa đông là đủ.
Nếu không đủ thì kiếm thêm vài công nhân khác đổi chút nữa là được.
"Chỗ tôi có mười cân gạo, năm cân bột mì trắng, hai cân thịt, hai mươi quả trứng gà, hai cân dầu ăn, với một con gà khô.
Gạo năm hào một cân, bột mì trắng bảy hào một cân, thịt hai đồng rưỡi một cân, trứng gà hai hào một quả, dầu ba đồng một cân, gà khô chừng hai cân, một cân ba đồng.
Tổng cộng là ba mươi đồng năm hào, cô đưa tôi bốn mươi cân phiếu than là được, các loại phiếu khác không cần, giá này cô chịu không?"
Người kia nghe xong cứ ngỡ như đang mơ.
Vừa gạo vừa thịt, lại còn nhiều đồ tốt, bình thường có tiền cũng khó mà mua được.
Nàng còn chưa đi chợ đen hỏi, người ta đã tìm tới cửa.
Đây không phải là lộc trời ban sao?
Giá rẻ như vậy, chỉ cần bốn mươi cân phiếu than, nghĩ thế nào cũng thấy có lợi.
"Cô... cô không gạt tôi đấy chứ? Thật có nhiều đồ như vậy, còn giá rẻ như thế?"
"Chị ơi, tôi thật có mà, không lừa chị đâu. Chị xem này!"
Kiều Nhiễm nói, vén tấm vải đậy trên giỏ lên cho người ta xem.
Xác nhận Kiều Nhiễm đúng là có những thứ đó, người kia vẫn có chút ngơ ngác.
"Muội tử, giờ trong người chị không mang đủ tiền, hay là cô về nhà với chị một chuyến, chị lấy cho cô được không?"
Thời này chưa có chuyện buôn người phạm pháp, nên Kiều Nhiễm cũng không lo bị gạt, tiện thể nói, "Được, chị ơi, tôi về cùng chị."
Hai người nói rồi người kia dẫn Kiều Nhiễm về nhà.
Rất nhanh, lục lọi tiền với phiếu đưa cho Kiều Nhiễm.
"Muội tử, chị cho cô thêm mười cân phiếu than, đồ cô đưa tốt thật đó." Người kia thấy Kiều Nhiễm lấy ra bột mì trắng, màu trắng mịn, so với bột mì mua ở cửa hàng lương thực không biết tốt hơn bao nhiêu lần.
Còn cả thịt nữa, thịt ba chỉ nạc mỡ xen lẫn, nhìn đã thấy thèm. Loại thịt ba chỉ này ở các cửa hàng thực phẩm phụ chỉ để dành cho người có quan hệ, người thường có nhiều tiền cũng không mua được.
Kiều Nhiễm thấy người kia cũng sảng khoái hào phóng, còn cho thêm nàng mười cân phiếu than.
Không giống Nhị nương của Lý Kiến Vĩ, cho nàng cái tiện nghi còn kèo nèo bớt xén.
"Được, chị ơi, chị cũng sảng khoái lắm. Lần sau nếu chị muốn mua đồ, tôi đưa thêm cho chị." Kiều Nhiễm cũng hào phóng nói.
Người phụ nữ vui vẻ gật đầu đáp lời, "Ôi, vậy thì tốt quá. Mấy thứ đồ tốt này, chỗ khác làm gì có. Muội tử, hay là cứ nửa tháng cô lại ghé chỗ chị một lần, chị mua đồ. Địa chỉ nhà chị cô cũng biết rồi, lần sau cứ đến nhà chị là được. Coi như chị không có nhà thì cũng có người khác, lát nữa chị sẽ nói với người nhà."
"Được rồi chị ơi, tôi tên là Kiều Nhiễm, lát nữa chị nói với người nhà nhé."
"Chị là Triệu Tú Lệ." Đối phương cũng nói tên.
Xong vụ giao dịch, Kiều Nhiễm đã có đủ phiếu than, liền không đi bên khu mỏ nữa mà thẳng chợ đen làm thêm vài vụ.
Mấy vụ làm xong thì cũng bán đi được không ít đồ.
Ngoài phiếu ra, tiền cầm về cũng có một trăm hai chục đồng.
Kiều Nhiễm định lại đưa cho nhà họ Kiều năm mươi đồng, mình còn dư chút.
Nhưng số tiền này vẫn chưa đủ, nàng còn phải mua xe đạp, cũng tốn cả trăm bạc.
Thêm cả chi tiêu sinh hoạt hàng ngày, chắc chắn là giật gấu vá vai.
Kiều Nhiễm cũng không vội, quay lại huyện còn nhiều thời gian, cứ từ từ kiếm tiền là được.
Mà xe đạp ở hợp tác xã cung tiêu còn chưa có hàng, cũng không cần vội đi mua.
Thấy trời cũng không còn sớm, sợ bọn trẻ ở nhà chờ sốt ruột, Kiều Nhiễm chuẩn bị về.
Bên kia, nhị thúc của Lý Kiến Vĩ đi từ mỏ than về, hỏi vợ: "Hôm nay người ta mang đồ tới hả?"
"Không... Không có ạ..." Người phụ nữ có chút chột dạ trả lời.
"Không có? Chẳng phải bảo hôm nay người ta sẽ mang tới sao?"
"Không phải, người tới rồi, nhưng em không mua..."
"Không mua? Sao lại không mua?" Nhị thúc Lý Kiến Vĩ nhíu mày, kích động hỏi.
"Chẳng phải tại đồ người ta mang tới đắt quá sao, rõ ràng là lừa gạt mình.
Thằng cháu anh không đáng tin chút nào, anh là chú ruột của nó mà giới thiệu cho người ta kiểu gì thế?"
Nhị thúc Lý Kiến Vĩ cau mày, "Đắt? Người ta tự ý tăng giá à? Cháu tôi bảo mua giá đó mà, có đắt đâu."
"Thịt của người ta đòi hai đồng rưỡi một cân, gạo năm hào một cân, bột mì trắng bảy hào, dầu mè ba đồng...
Mình tự cầm phiếu đi cửa hàng lương thực, thực phẩm mua, có tốn nhiều tiền vậy đâu?
Đồ quỷ, đã đắt rồi lại còn lật gấp đôi giá lên.
Tiền của mình có phải gió đâu mà..."
Nhị thúc Lý Kiến Vĩ nghe xong thì một ngụm nghẹn ứ ở ngực, tức suýt nôn ra máu.
"Cô đúng là đồ ngu, tiện như vậy còn chê đắt à? Cô có biết cửa hàng lương thực thực phẩm phụ kia phải có phiếu mới mua được không? Ta mà có phiếu thì còn đi ra ngoài mua à?
Tiện nghi lớn như vậy không biết tranh thủ, cô muốn làm tức chết tôi phải không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận