Mang Theo Không Gian Tại Thập Niên 1970 Nuôi Đứa Con Yêu

Mang Theo Không Gian Tại Thập Niên 1970 Nuôi Đứa Con Yêu - Chương 432: Làm tốt áo lông (length: 7784)

Cho nên Vương Tuệ cơ bản không chút do dự, sảng khoái cùng Tần Phương nói, "Tần đồng chí, ngươi nếu là tín nhiệm ta, công việc này ta nguyện ý tiếp. Chỉ sợ đến lúc đó ta làm có thể không tốt như vậy, để ngươi không hài lòng."
Tần Phương nói, "Vương tẩu tử, chỉ cần ngươi tận tâm tận lực làm là được, bất kể nói thế nào, ngươi cũng là người sinh qua mấy đứa bé, khẳng định so ta có kinh nghiệm."
Vương Tuệ cười đáp lời, "Đúng vậy a, nhà ta mấy đứa bé đều là ta một tay nuôi nấng. Nếu là không có một chút kinh nghiệm, lúc này ta cũng chẳng còn cách nào khác tiếp chuyện của ngươi, cũng không thể làm chuyện không tốt cứng rắn đi làm, đây là đối với các ngươi cố chủ không có trách nhiệm."
Tần Phương nghe Vương Tuệ nói như vậy, liên tục gật đầu, "Vậy thì tốt, Vương tẩu tử, đến lúc đó liền làm phiền ngươi a!"
"Không có việc gì chờ ngươi sinh xong hài tử, cùng ta nói một tiếng, báo cho ta đến là được."
"Tốt!"
Đem sự tình đã quyết định xong, Tần Phương trong khoảng thời gian này việc quan tâm nhất xem như đã giải quyết.
Bất quá trước khi sinh, Tần Phương vẫn còn có chút lo lắng cùng sợ hãi, hỏi đến Kiều Nhiễm, mình còn có cái gì cần phải chú ý, sinh con có điều gì cấm kỵ.
Tần Phương lần đầu sinh con, rất nhiều chuyện đều không hiểu.
Trước khi sinh con, nên chuẩn bị những thứ gì cho hài tử, Tần Phương cũng không biết.
Nàng thấy Kiều Nhiễm đã sinh ba đứa trẻ, khẳng định có nhiều kinh nghiệm hơn nàng.
Nhưng mà Kiều Nhiễm muốn nói cho Tần Phương, kỳ thật mình cũng không có gì kinh nghiệm.
Người sinh con là nguyên chủ, chứ không phải nàng.
Bất quá có một số việc cho dù không có kinh nghiệm gì, cũng có thể đại khái nghĩ đến.
Ví như, quần áo nhỏ cho hài tử nên chuẩn bị nhiều bộ.
Nếu trẻ con tiểu ướt, thì cần thay quần áo khô, bằng không giữa mùa đông, rất dễ bị cảm lạnh.
Còn nữa là tã nên chuẩn bị nhiều.
Đại khái nhắc một chút, Tần Phương theo yêu cầu của Kiều Nhiễm từng cái chuẩn bị.
Không bao lâu, Vương Tuệ bên này, áo lông Kiều Nhiễm trước đó nhờ nàng làm cũng đã xong, đưa cho Kiều Nhiễm.
"Kiều xưởng trưởng, ngươi xem y phục này làm thế nào? Có hợp với yêu cầu của ngươi không?"
Kiều Nhiễm nhận lấy áo lông xem một chút, phát hiện Vương Tuệ làm mấy chiếc áo lông đều thật không tệ.
Đường may vô cùng kín đáo, vừa nhìn là biết tốn không ít tâm tư.
Quần áo cũng làm dựa theo kích thước của người nhà bọn họ, lớn nhỏ vừa người.
Xem qua đơn giản một chút, Kiều Nhiễm gật đầu, "Tẩu tử, ngươi làm rất tốt."
Chất lượng này, còn tốt hơn so với áo lông mua ở bên ngoài.
Chỉ là kiểu dáng không được đẹp bằng.
Nhưng mặc áo lông chủ yếu là để giữ ấm, cũng không phải vì đẹp.
Nếu vì đẹp, thì trực tiếp đi trung tâm thương mại mua mấy kiểu áo bông mới là được.
Vương Tuệ nhẹ nhàng thở ra, sau đó cười đối Kiều Nhiễm nói, "Kiều xưởng trưởng, ngài hài lòng là tốt rồi, ta còn lo lắng quần áo ta làm ra không phù hợp với yêu cầu của ngài đâu."
Kiều Nhiễm chặn lại, "Rất tốt, rất tốt, ta thấy không có gì vấn đề. Tẩu tử, tay ngươi thật khéo, ta rất hài lòng với bộ quần áo này. Ta đi lấy tiền công cho ngươi."
Nói rồi, Kiều Nhiễm vào phòng, lấy tiền đưa cho Vương Tuệ.
Một bộ quần áo tiền công là ba đồng, tổng cộng sáu bộ quần áo, là mười tám đồng.
Nhìn thấy Kiều Nhiễm đưa tiền tới, Vương Tuệ nói, "Kiều chủ nhiệm, quần áo người lớn tính ba đồng tiền công, quần áo cho trẻ con không khó như vậy, còn tính ba đồng một cái thì nhiều quá. Hay là như vậy đi, cái này mấy bộ quần áo ngươi tính cho ta tổng cộng mười lăm đồng tiền công là được."
Kiều Nhiễm lại một tay nhét hết tiền vào tay Vương Tuệ.
"Tẩu tử, trước đó đã nói bao nhiêu thì chính là bấy nhiêu. Ngươi giúp ta làm quần áo tốt như vậy, đạt đến mong muốn của ta, ta vô cùng hài lòng, tiền công chắc chắn không thể bớt của ngươi."
Vương Tuệ không còn cách nào, đành phải nhận hết số tiền.
Sau đó cảm kích nói với Kiều Nhiễm, "Kiều xưởng trưởng, cảm ơn ngài đã tin tưởng ta, cho ta cơ hội làm những việc này."
Dù thế nào, làm chút việc chắc chắn vẫn tốt hơn là ở nhà rảnh rỗi, ở nhà rảnh rỗi thì chẳng kiếm được tiền.
Kiếm được thêm chút nào, thì áp lực kinh tế gia đình cũng sẽ vơi bớt.
Cả nhà ăn uống tiêu xài, đều dựa cả vào người đàn ông của nàng, áp lực luôn quá lớn.
Nếu không phải như vậy, Vương Tuệ cũng sẽ không ra ngoài tìm việc làm.
Bất quá trong đại đa số trường hợp, những việc mà nàng có thể tìm được, người khác cũng có thể làm, mà muốn tìm được một công việc cố định, tiền công lại cao, thì vô cùng khó khăn.
Giống như Kiều Nhiễm đây, cho nàng việc không nặng, mà tiền công lại còn cao, sao Vương Tuệ không cảm kích.
"Tẩu tử, chủ yếu là do ngươi làm tốt, nếu như ngươi làm không xong, ta cũng chẳng còn cách nào tin tưởng ngươi." Kiều Nhiễm cười nói.
Vương Tuệ cảm kích nàng, thật ra trong lòng nàng cũng cảm ơn Vương Tuệ.
Dù sao, tìm được người đáng tin cậy để làm việc cho mình cũng không dễ dàng.
Chờ Giang Vệ Quốc tan tầm, các con tan học trở về, Kiều Nhiễm lấy áo lông ra, kêu chúng mặc thử xem.
Bởi vì là quần áo mùa đông, cho nên quần áo hơi thiên về cỡ lớn một chút, như vậy sau này có thể thêm quần áo vào bên trong.
Nếu như vừa vặn với người, ôm chặt lấy, thì sẽ không tốt nếu muốn mặc thêm áo vào.
Sau khi Giang Vệ Quốc mặc thử, gật đầu nói, "Không tệ, rất tốt, quần áo này mặc rất nhẹ, không nặng, rất dễ chịu. Quan trọng nhất là ấm áp, đúng là ấm hơn áo bông nhiều."
Ngay từ đầu Giang Vệ Quốc nhìn Kiều Nhiễm dùng lông ngỗng làm quần áo, trong lòng vẫn còn hơi nghi ngờ.
Bất quá hắn biết cô vợ nhỏ bản lĩnh lớn, cho nên cũng không hỏi thêm gì.
Hiện tại biết áo quần làm bằng lông ngỗng có hiệu quả giữ ấm tốt như vậy, Giang Vệ Quốc trong lòng cũng có chút kinh ngạc.
Nếu như người khác biết lông ngỗng có thể làm ra quần áo ấm như thế, không biết có nhiều người làm theo hay không.
Dù sao, vào thời đại này, lông ngỗng cũng không quý, thậm chí nhiều người còn vứt đi, chẳng ai cần thứ đồ này.
Còn mua bông vải, lại rất tốn tiền và phải có phiếu, đối với các gia đình ở nông thôn, căn bản không có đủ khả năng tài chính để mua.
Cũng không biết cô vợ nhỏ làm sao biết lông ngỗng có thể giữ ấm.
Mấy đứa trẻ cũng nhao nhao phụ họa theo.
"Đúng vậy a, nương, y phục này mặc ấm thật nha."
"Ấm hơn áo bông nhiều."
"Đến khi mặc ra ngoài, mùa đông cũng không sợ lạnh nữa!"
"Tốt hơn áo bông nhiều, mặc lại dễ chịu nữa."
Kiều Nhiễm nói, "Mặc dễ chịu vừa người là tốt rồi, chẳng mấy nữa chắc sẽ lạnh, đến lúc đó chúng ta mặc y phục này vào, sẽ không bị lạnh."
Không thể không nói, quyết định làm áo lông của Kiều Nhiễm, là một quyết định rất chính xác.
Rất nhanh, đợt không khí lạnh ập tới.
Đột ngột trở nên lạnh cóng.
Mà mùa đông năm nay còn lạnh hơn năm ngoái rất nhiều.
Không chỉ nhiệt độ không khí xuống thấp, mà bên ngoài còn thổi những cơn gió lạnh buốt.
Gió thổi qua, cảm giác khí lạnh thốc thẳng vào cổ.
Cả nhà Kiều Nhiễm nhanh chóng mặc áo lông vào, trong nháy mắt cảm thấy không còn lạnh nữa.
Nếu mặc áo bông vải bình thường, chắc chắn sẽ không chống chọi được cái giá rét này.
Không ít người nhao nhao phàn nàn, cảm thấy thời tiết như vậy, người có thể chết cóng được.
Người trong thành còn đỡ một chút, điều kiện kinh tế tốt hơn, vẫn còn tiền và phiếu để mua áo bông vải chống lạnh.
Cuộc sống của nông dân thì càng khó khăn hơn, không có tiền, không có phiếu, mùa đông này thật sự là quá khó.
Không đủ tiền mua áo bông chăn bông, chỉ có thể chịu lạnh cóng thôi.
Vào năm nay, chết đói, chết cóng không hề ít...
Bạn cần đăng nhập để bình luận