Mang Theo Không Gian Tại Thập Niên 1970 Nuôi Đứa Con Yêu

Mang Theo Không Gian Tại Thập Niên 1970 Nuôi Đứa Con Yêu - Chương 205: Trở về (length: 7637)

Nghe Kiều Nhiễm nói vậy, Kiều Đại tẩu trong lòng vô cùng ngưỡng mộ.
Nhìn mà xem, thời gian ở thành phố đúng là khác với thời gian ở nông thôn.
Người trong thành có lương, lại còn có đủ loại phiếu phúc lợi, mỗi tháng có thể thường xuyên ăn thịt.
Đâu có được như nông dân? Một năm làm lụng, chỉ đến cuối năm mới được chia chút thịt ăn, ngày thường muốn ăn thịt quả thực khó như lên trời.
"Cũng phải thôi, tiểu muội giờ sống khác chúng ta, mấy thứ dưới quê như vầy, tiểu muội ở thành phố sao mà không biết cho được?" Kiều Đại tẩu nói một câu.
Thực ra, nàng ta còn mong Kiều Nhiễm ăn ít đi chút, Kiều Nhiễm ăn ít một chút thì sẽ tiết kiệm được nhiều hơn, như vậy, mình sẽ được ăn nhiều thêm.
Có tổng cộng có chừng ấy món mặn, Kiều Đại tẩu còn thấy không đủ ăn nữa là!
Thấy Kiều Nhiễm đã nói vậy, Kiều nhị tẩu và Kiều lão thái cũng không tiếp tục khuyên nhủ nữa.
Khi mọi người ăn cơm, Kiều lão thái múc một bát canh thịt, cùng một bát chả cá viên, đưa cho Kiều Chí Phong và con dâu mới, tức là em dâu của Kiều Nhiễm.
Người ta mới về làm dâu, chắc trưa cũng chưa được ăn cơm, đưa cho người ta chút mà ăn cho qua bữa, không thể để con dâu chết đói.
Đối với con dâu, Kiều lão thái vẫn hết lòng quan tâm, dù là Kiều Đại tẩu có kỳ lạ đến đâu, Kiều lão thái cũng rất ít khi chọc tức.
"Ta đi đưa chút đồ ăn cho con dâu của Chí Phong đã." Kiều lão thái thông báo một tiếng, nói xong liền bưng đồ ăn, đi đến phòng tân hôn.
Vào thời buổi này, canh thịt và chả cá đều là món mặn, là đồ ăn ngon.
Thấy Kiều lão thái đưa đồ ăn sang, Kiều Đại tẩu liền bĩu môi lẩm bẩm: "Con dâu này đãi ngộ quả nhiên khác, đồ ngon đều đưa cho nó ăn. Lúc trước chúng ta vừa về nhà chồng, làm gì có cái gì mà ăn? Ngay cả một bát chè trứng gà cũng không kịp húp, đừng nói là canh thịt với chả cá."
Nghe Kiều Đại tẩu lẩm bẩm, Kiều Nhiễm có chút không chịu nổi, liền nói thẳng: "Đại tẩu, chị nói như thể mẹ tôi bạc đãi chị vậy.
Hồi trước chị mới về nhà chồng, điều kiện nhà mình đâu có tốt, dù có muốn làm đồ ngon cho chị, cũng không làm được chứ.
Giờ điều kiện tốt hơn một chút, cho em dâu chút đồ ăn ngon, có sao đâu?
Vả lại, nãy giờ chị ăn bao nhiêu món mặn rồi, tôi đâu thấy mẹ tôi ngăn chị lại.
Chị đúng là người không có lương tâm, tự dưng lại giội nước bẩn lên người khác vậy?"
Bị Kiều Nhiễm nói một trận, Kiều Đại tẩu không dám lên tiếng cãi nữa.
Dù sao, đối với Kiều Đại tẩu mà nói, còn phải trông cậy vào Kiều Nhiễm kiếm cho chồng mình một chân làm trong thành phố nữa.
Nếu đắc tội Kiều Nhiễm, chắc chắn không có lợi lộc gì.
Mặc dù trong lòng không phục, nhưng Kiều Đại tẩu vẫn không dám mạnh miệng với Kiều Nhiễm.
Kiều nhị tẩu đứng bên cạnh im lặng, nhưng trong lòng lại thấy Kiều Đại tẩu có chút lắm điều.
Bà bà mình đã tốt lắm rồi, vậy mà chị dâu mình vẫn không biết đủ.
Có lẽ chị dâu không biết, đầu năm nay có bao nhiêu bà mẹ chồng ác nghiệt đâu?
Không nói đâu xa, ngay ở đội sản xuất này, không ít phụ nữ phải chịu đựng nhà chồng không tốt, suốt ngày bị bà mẹ chồng hạch sách, bị nhà chồng bắt nạt.
Còn cả tiểu muội nàng nữa, trước kia Kiều Nhiễm ở nhà chồng cũng đâu có dễ chịu, suốt ngày bị nhà họ Giang bắt nạt.
Cũng chính là nhờ Kiều Nhiễm kiên cường hơn, thời gian mới ngày càng tốt lên.
Nếu không thì vẫn như trước đây, bị nhà chồng bắt nạt suốt thôi.
Cho nên đôi khi người ta cũng nên đặt tay lên ngực mà nghĩ lại, từ khi chị em dâu hai người về nhà chồng tới giờ, Kiều lão thái cơ bản chưa để hai con dâu phải chịu ấm ức gì, đa phần đều quan tâm và nhường nhịn.
Kiều Nhiễm cũng cảm thấy Kiều Đại tẩu là người không biết lý lẽ, lại chẳng biết cảm ơn, không phân biệt được ai tốt với mình.
Với loại người này, chỉ có thể bó tay, không còn cách nào khác.
Về sau cũng không cần tốt với cô ta làm gì, dù có đối tốt cô ta cũng chẳng nhớ đâu.
Bên này, Kiều lão thái đưa đồ ăn cho con dâu mới của Kiều Chí Phong xong liền trở lại.
Bữa tiệc vẫn tiếp tục, chẳng mấy chốc đã tàn.
Hôm nay, vì nhà Kiều chuẩn bị nhiều món mặn, tiệc cưới diễn ra rất tốt, rất là long trọng.
Tiệc tan, các khách mời lần lượt ra về.
Lúc này người nhà họ Kiều mới có thời gian rảnh, cuối cùng cũng được ngồi xuống nghỉ ngơi.
Dù bận rộn cả ngày, nhưng nhà Kiều Chí Phong cưới được vợ, trong lòng mọi người vẫn rất vui.
Sau khi lần lượt trả hết bàn ghế mượn, dọn dẹp hết rượu và bát đĩa trên bàn, mọi chuyện cần thiết mới coi như xong.
Chờ người nhà họ Kiều dọn dẹp xong xuôi, cũng đã khoảng hơn ba giờ chiều.
Thấy trời không còn sớm, Kiều Nhiễm và Giang Vệ Quốc còn phải chạy về.
Hai đứa nhỏ tan học về, phải có đồ ăn mà ăn.
Hơn nữa hai ngày này bận quá trời, nên về sớm một chút, buổi tối đi ăn cơm sớm rồi còn nghỉ ngơi, nếu không mệt chết mất.
Kiều Nhiễm nói với Kiều lão thái: "Nương, bận rộn cũng xong xuôi rồi, con với Vệ Quốc về trước đây ạ."
Kiều lão thái cũng biết giờ không còn sớm, không dám làm trễ nãi thời gian về của Kiều Nhiễm.
Kiều Nhiễm về còn phải nấu cơm, còn phải nghỉ ngơi một chút, ngày mai còn phải đi làm, việc bên nhà Kiều cũng không còn gì nữa, không thể làm lỡ việc của Kiều Nhiễm được.
"Ừ, con gái, con về trước đi, với Vệ Quốc đi đường cẩn thận."
Kiều Nhiễm nhẹ gật đầu, "Nương, nương yên tâm, con biết mà."
"Ừ, hai đứa đi đường cẩn thận, khi nào rảnh thì lại về."
"Dạ nương."
Kiều Đại tẩu cũng cố ý giả bộ hỏi han: "Tiểu muội, nhớ thường xuyên về thăm nhà nhé, mọi người ở nhà đều nhớ hai con lắm."
"Dạ."
Kiều Nhiễm không phải không biết ý của Kiều Đại tẩu, nói nhớ mình, đơn giản chỉ là muốn ở trên người nàng chiếm chút lợi lộc thôi.
Nhưng Kiều Nhiễm có cơ hội vẫn sẽ về nhà mẹ đẻ thăm, Đương nhiên, không phải là vì Kiều Đại tẩu, mà là vì những người thân khác trong nhà Kiều.
Kiều Nhiễm và Giang Vệ Quốc đạp xe, mang theo Giang Đông Tuấn về nhà.
Thằng bé hôm nay được xem náo nhiệt, hình như rất vui, mặt vẫn còn tươi cười.
Ở thành phố bình thường, mấy chuyện náo nhiệt như vầy cũng ít khi được thấy.
Hai vợ chồng đạp xe, rất nhanh đã về đến thành phố.
Lúc này cũng đã hơn bốn giờ chiều.
Kiều Nhiễm nghỉ ngơi một chút, rồi bắt đầu chuẩn bị đồ ăn.
Dạo này thời tiết ngày càng nóng, Kiều Nhiễm cũng không thấy ngon miệng lắm, cho nên làm mấy món tương đối đưa cơm thôi.
Kiều Nhiễm xào một đĩa gà viên ớt cay, tương đối dễ ăn, rồi lại làm một bát canh bánh thịt.
Hôm nay thấy đầu bếp làm bánh canh thịt ở tiệc nhà Kiều ngon quá, nên cũng làm một chút cho Giang Đông Thăng và Giang Đông Yến nếm thử.
Nhưng so với đầu bếp tiệc cưới, mình nêm nếm gia vị vừa đủ hơn, bánh canh thịt mình làm còn có hương vị hơn.
Ngoài ra Kiều Nhiễm còn trộn một đĩa rau chân vịt, một đĩa đậu hũ trứng muối, ba món mặn một món canh, quá đỗi phong phú.
Chờ khi Kiều Nhiễm làm xong đồ ăn, thì Giang Đông Thăng và Giang Đông Yến cũng vừa đúng lúc tan học về.
Cả nhà sớm ăn cơm tối, sau đó liền đi rửa mặt.
Giang Đông Thăng và Giang Đông Yến còn phải học bài, ôn bài tập, bận rộn một lúc…
Bạn cần đăng nhập để bình luận