Xuyên Thư Thất Linh, Gả Cái Nam Thần Cuộc Sống Ngọt Ngào

Xuyên Thư Thất Linh, Gả Cái Nam Thần Cuộc Sống Ngọt Ngào - Chương 56: Nàng thật khẩn trương ngươi (length: 7598)

Việc rơi xuống nước, vì có Trương Tử Tinh đứng ra, không để Tống gia chiếm được tiện nghi, điểm này, Minh đại bá vẫn rất vui mừng, bất quá vẫn là mắng cho Minh Kiến Quân một trận ra trò, bảo hắn ở nhà kiểm điểm cho tốt, đừng ra ngoài gây rối nữa, nếu còn có chuyện như hôm nay thì tự mà giải quyết.
Minh Kiến Quân cảm thấy mình rất oan ức, muốn nói hắn sai ở chỗ nào? Hắn chỉ là đi ra ngoài cùng người khác mò cá mà thôi, hắn cũng không ngờ sẽ bị người tính toán như vậy, muốn trách cũng chỉ có thể trách người Tống gia ác độc, hắn có lỗi gì?
"Tam ca, anh thấy Trương Tử Tinh thế nào?"
Minh Nguyệt hỏi thẳng, nói đến chuyện hôm nay, nếu không có Trương Tử Tinh thì Tam ca muốn toàn thân trở ra là không thể nào, chỉ có thể cưới Tống Thanh về, nếu không sẽ mang tiếng lưu manh, chức đại đội trưởng của Minh đại bá chắc cũng không giữ nổi.
"Cái gì thế nào, em đừng nói là muốn anh đi ở rể nha, cho dù anh đồng ý, ba mẹ anh cũng không chịu."
Minh Kiến Quân về chuyện cưới vợ, thật tình mà nói, hắn không có nhiều ý nghĩ, yêu cầu duy nhất là đừng giống hai chị dâu ở nhà là được, hắn từng thấy hai chị dâu các kiểu làm trò, các kiểu giày vò, chị dâu cả thì ngày nào cũng muốn sinh con trai, rõ ràng cũng là phụ nữ mà cố tình ghét bỏ con gái, cũng không biết nàng nghĩ gì, đối con gái ruột chưa từng có sắc mặt tốt, chị dâu hai thì chỉ biết nghĩ cho gia đình nhỏ của mình, hoàn toàn không quan tâm những người khác trong nhà, mọi tâm mắt đều dùng trên người người nhà.
Nhìn hai chị dâu đều ở nhà cãi nhau với hai anh trai, cãi nhau với cha mẹ, còn không dung được em gái, Minh Kiến Quân cảm thấy, nhìn nhiều thật khiến hắn mất đi ý định kết hôn, nếu nhất định phải cưới thì ý nghĩ duy nhất là tìm người ít chuyện thôi, đừng ngày nào cũng cãi nhau, không thì mệt tim.
"Trước đừng nói chuyện ở rể, chỉ nói Trương Tử Tinh người này thế nào? Anh thấy không, hôm nay cô ấy thật sự rất lo cho anh, hơn nữa, lúc ở dưới nước cũng nhờ cô ấy kéo anh một cái, chuyện mới rẽ hướng, anh không có gì muốn nói sao?"
Minh Nguyệt nghĩ là, thật ra nếu không cần ở rể thì cũng tốt, dù sao hai người đều ở một thôn, đi lại cũng không phiền, gánh nặng nhà họ Trương cũng không nặng, nghe nói nhà họ Trương cầm một khoản trợ cấp năm xưa khi con trai họ mất, người trong thôn đều biết, trong bộ đội cho nhà họ một khoản tiền, tuy không biết bao nhiêu, nhưng nhất định có thể giảm bớt gánh nặng gia đình, chỉ cần hai người trẻ tuổi chịu khó, cuộc sống sau này vẫn có cơ hội sống tốt.
"Béo, lớn.... Bình thường, lòng dạ không tệ, nhưng mà người ta đều nói người nhà họ Trương nuôi cô ta như tiểu thư tư bản, cứ động tay làm việc thì lười biếng, thịt với trứng gà đều để dành cho cô ta ăn hết, tóm lại là được nuông chiều quá, người như vậy sao làm vợ được, chẳng lẽ cưới về để anh hầu hạ chắc?"
Minh Kiến Quân nhỏ giọng nói, mấy lời này đều là nghe người trong thôn nói, thật hay giả hắn cũng không biết, nhưng chuyện béo thì ai cũng thấy rõ, cũng là sự thật không chịu cùng mọi người làm việc, nếu không có những tin đồn này thì đâu đến mức không có ai tới cầu hôn nhà họ Trương, dù là ở rể, dù sao vẫn có người để ý đến khoản trợ cấp kia, chỉ cần cưới Trương Tử Tinh về là có được số tiền kia, vừa có vợ lại có tiền, chuyện quá tốt, chỉ là có quá nhiều tin đồn về chuyện Trương Tử Tinh được nuông chiều quá mức khiến người ta chùn bước.
Nếu mà cưới Trương Tử Tinh về, lại còn phải tiếp tục chiều theo ý cô ta như người nhà họ Trương, vậy thì mệt mỏi lắm.
"Anh cũng biết là nghe đồn thôi à, người khác nói đâu thể tin hết được, dù sao em thấy, nhìn việc lần này cô ấy nguyện ý giúp anh như thế, nói rõ cô ấy nhất định là rất thích anh đó, anh vẫn nên nghĩ kỹ về cô ấy xem sao, em đoán, người nhà họ Trương mà biết chuyện cô ấy cứu anh rồi, chắc chắn sẽ đến tìm anh đòi anh chịu trách nhiệm đó, anh cứ chuẩn bị tinh thần đi."
Minh Nguyệt thản nhiên nói, Minh Kiến Quân lập tức khẩn trương, tuy vừa rồi có nghĩ, nếu thật sự phải cưới thì hắn cũng có thể cắn răng nhận để mà chịu trách nhiệm, nhưng mà.... Sau khi bình tĩnh lại suy nghĩ, hắn vẫn do dự nhất là nghĩ đến gia nãi nhà họ Trương, hai ông bà tuy gần 70 rồi mà thân thể vẫn rất tốt, quan trọng nhất là lúc mắng người thì mạnh mẽ vô cùng, nếu hai ông bà này đến tìm hắn thì thật không ai dám xen vào, chỉ có đường bị mắng một trận.
"Nguyệt Nguyệt, em phải giúp anh, nếu thật sự là bọn họ đến tìm anh thì anh phải làm sao?"
Minh Kiến Quân nhìn Minh Nguyệt bằng ánh mắt cầu cứu, thật sự rất cần được giúp lúc này, nhỡ người nhà họ Trương tới tìm thì hắn phải xử lý sao đây, lẽ nào thật sự phải đi ở rể sao?
"Cái này còn phải xem chính anh muốn kết quả thế nào thôi."
Minh Nguyệt thản nhiên nói, dù sao nàng cũng không nóng lòng, người Tống gia đến nhà, rõ ràng là người đến lừa gạt thì tự nhiên là phải cẩn thận, nhưng người nhà họ Trương không giống, người ta thật sự cứu người, cũng giúp mọi người, nếu thật sự bắt Minh Kiến Quân phải chịu trách nhiệm thì cũng không có gì sai.
"Anh.... Dù sao anh không đi ở rể, anh.... Để anh suy nghĩ lại đã."
Thái độ của Minh Kiến Quân như vậy, theo Minh Nguyệt thấy thì có vẻ như đã chấp nhận rồi, tuy miệng thì nói không muốn nhưng trong lòng đã có chút buông lỏng.
Từ nhà Minh đại bá đi ra, Minh Nguyệt mới phát hiện không thấy Phó Trạch Xuyên đâu, lúc vừa nãy giằng co với người Tống gia còn thấy hắn, giờ mới để ý, không biết hắn đã đi khi nào, cũng không nói với nàng một tiếng, trở lại nhà gia nãi mới thấy, gia nãi đang bận rộn vui vẻ trong bếp.
"Gia nãi, các người đây là đang làm....?"
Minh Nguyệt đến gần bếp lò mới phát hiện, gia nãi đang xử lý mấy con cá lớn, đây là vì lo không ăn hết, nên đem cá để lên bếp sấy khô, như vậy sẽ để được lâu hơn, nhưng mà không phải chỉ có hai con cá thôi sao, chỗ này xem qua lại có đến năm sáu con.
"Trạch Xuyên mang về không ăn hết một lúc được, nên định làm thành cá khô, lúc các con đi cũng có thể mang theo ít."
Nãi nãi lật cá trong nồi, khóe mắt đều không giấu được ý cười, đối với người cháu rể này càng ngày càng hài lòng, mới đến thôn chưa được hai ngày mà đã lên núi săn mồi, xuống sông bắt cá, trong mắt hai ông bà thì đây chính là phúc tinh rồi.
Từ lúc chuyện hôn sự của hắn và cháu gái định xuống thì việc ăn uống trong nhà thực sự là có sự thay đổi lớn, mấy năm trước đâu thấy nhiều thịt như vậy, năm nay nhờ người cháu rể này, đúng là cho hai ông bà trải nghiệm những ngày ngày nào cũng có thịt, trên tay không thì mùi máu tươi cũng là mùi cá, trong lòng vui vẻ khôn tả....
Bạn cần đăng nhập để bình luận