Xuyên Thư Thất Linh, Gả Cái Nam Thần Cuộc Sống Ngọt Ngào

Xuyên Thư Thất Linh, Gả Cái Nam Thần Cuộc Sống Ngọt Ngào - Chương 210: Mẹ chồng nàng dâu đánh nhau (length: 7554)

Tối hôm đó, Minh Nguyệt đi chịu phạt ở chỗ hiệu trưởng trở về, chở Ninh Thu về khu nhà ở của cán bộ công nhân viên chức, vừa đến cửa nhà, liền thấy Ngô Thúy Phân đang đi lảng vảng ngó nghiêng ở trong sân nhà bên cạnh. Vốn dĩ không định để ý tới, nhưng tiếng xe đạp không nhỏ, Ngô Thúy Phân vừa quay đầu lại, nhìn thấy Minh Nguyệt, trên mặt lộ ra vẻ xấu hổ tươi cười.
"Em dâu về rồi."
Minh Nguyệt nhẹ gật đầu, mở cửa sân chuẩn bị đi vào; trước đó đã nghe các chị dâu khác nói qua, cái bà Ngô Thúy Phân này, cực kỳ bẩn, cho nên cho dù đến nơi này, cho dù thời tiết càng ngày càng nóng, bà ta vẫn không tắm rửa lần nào, đặc biệt, bà ta còn thường xuyên đi gánh phân nước tưới rau, cái mùi trên người... . Vẫn chỉ là lau qua loa chút ít, cả ba đứa con cũng vậy, thấy người khác mỗi ngày tắm rửa, còn có thể nói người ta lãng phí nước, như vậy là không tốt.
Được thôi, cái mùi trên người bà ta, thực sự là quá khó ngửi, cách còn một khoảng, Minh Nguyệt đã có cảm giác buồn nôn.
"Em dâu, em nghe nói chưa? Cái cô Vương giáo viên kia vì trốn tránh bà mẹ chồng của mình, vậy mà chuyển đến ký túc xá của trường để ở, chậc chậc chậc, thật là một con dâu bất hiếu, nếu là ở thôn của chúng ta, thật sự bị người ta khạc nước bọt chết đuối mất, bất quá, anh Mã trưởng phòng cũng lợi hại, trực tiếp đến trường học bắt người về, nghe nói, cãi nhau rất to, còn đánh nhau nữa."
Mã Thúy Phân đối với Vương Linh, người từng là hàng xóm này, thực sự là chán ghét, cho nên vừa nghe có chuyện cười của đối phương để xem, đã chạy ngay lại đây; trước kia làm hàng xóm, cô Vương Linh này luôn gây sự, cái gì không vệ sinh, quá ồn ào, chỉ là hàng xóm hai ngày, mà có thể kể ra nhiều tật xấu như vậy, thực sự đáng ghét.
Chồng mình nghe nói là trưởng ban, so ra thì kém chức của anh Mã trưởng phòng, để không ảnh hưởng đến tiền đồ của chồng, trong lòng có bất mãn thế nào đi nữa, bà cũng không dám nói ra trước mặt Vương Linh, bây giờ nghe nói Vương Linh bị đánh, một cơ hội tốt như thế để chế giễu, bà ta sao có thể bỏ qua được.
Hỏi thăm một chút, vốn anh Mã trưởng phòng cũng không tính đến bắt người về, dù sao mẹ chồng nàng dâu vốn bất hòa, nếu như ép ở với nhau, ngược lại sẽ càng nhiều mâu thuẫn hơn, nhưng mà, không ngờ rằng, Vương Linh sau khi chuyển đến ký túc xá, vậy mà lại rêu rao lời đồn bên ngoài, nói là mẹ chồng đến rồi, đuổi bà ta ra chứ không nói thẳng, chỉ là khi người ta hỏi, sao đột nhiên lại muốn ở ký túc xá, thì ấp úng nói là mẹ chồng đến, rồi bắt đầu khóc.
Biểu hiện như vậy, người nhìn vào đều thấy có vấn đề, mẹ chồng vừa đến, con dâu liền khóc sướt mướt chuyển đi ký túc xá, trong chuyện này nếu không phải bị bắt nạt thì e là chẳng ai tin, có điều, những lời đồn đãi này, lọt vào tai Mã Đại Chí, giận đến không nhẹ, chuyện trong nhà, người ngoài không rõ, hắn thì mười phần rõ ràng, mẹ già vừa đến, Vương Linh đã chuyển đến ký túc xá, ngay cả mặt mũi cũng không thấy, làm gì có chuyện bắt nạt, người tung tin đồn này, trừ Vương Linh, không còn ai khác.
Con trai nào chịu được, mẹ của mình, bị vợ cố ý bịa đặt như vậy, khí thế hung hăng liền đến trường học, muốn tìm Vương Linh đối chất, mới đầu, khi có người ngoài ở đây, Vương Linh còn giả bộ, luôn nói có hiểu lầm, tuyệt đối không phải cô nói lung tung, nhưng mà, mấy giáo viên khác vừa đi, Vương Linh liền không giả vờ được, trực tiếp nói, mình làm như vậy, chính là cố ý muốn ép bà mẹ chồng phải đi, nói ra những lời này, Mã Đại Chí giơ tay cho một cái bạt tai, dùng lực rất mạnh, đánh người ngã xuống đất.
Vốn định qua khuyên can thầy chủ nhiệm, vừa lúc nhìn thấy toàn bộ quá trình đối thoại của hai vợ chồng, cũng cảm thấy, Vương Linh nói lời như vậy, chính là một con dâu bất hiếu, làm sao có thể dùng tâm tư đó để tính kế bà mẹ chồng, cái tát này không oan, liền lập tức cho Vương Linh ở ký túc xá về nhà, thấy mặt cô có vết thương, cho cô nghỉ mấy ngày, để về nhà xử lý tốt việc trong nhà, rồi đi làm lại.
Nháo loạn lên như vậy, Vương Linh lại không muốn về khu nhà ở cán bộ công nhân viên chức đối mặt với bà mẹ chồng, cũng không còn chỗ nào khác có thể đi, chỉ có thể khóc lóc trở về, lần này khóc, hết sức chân thật.
Bà Triệu vừa đến khu nhà ở của cán bộ công nhân viên chức, vẫn chưa quen biết ai, đối với lời đồn bên ngoài cũng không rõ lắm, thấy con dâu trở về, còn vui vẻ nghênh đón, Vương Linh vừa bị mất mặt lớn ở trường học, nào có tâm trạng ứng phó với bà mẹ chồng đáng ghét này, coi như không thấy bà ta, liền đi vào phòng, nhưng mà, quần áo, kem dưỡng da của cô đều bị em chồng lục lọi, trong lòng lửa giận rốt cuộc không kiềm chế được, kéo cổ họng mắng lên.
Mã Đại Chí bởi vì mình động tay, trong lòng hổ thẹn, vốn định để mặc, mắng vài câu cũng không tính là gì, không muốn đi tính toán những chuyện này, nào ngờ Vương Linh càng mắng quá đáng, lời khó nghe gì cũng có thể nói ra, hắn không nỡ nhìn mẹ già và em gái, vừa đến khu nhà ở cán bộ công nhân viên chức đã bị mắng không ngẩng đầu lên nổi, giải thích vài câu giúp em gái, và hứa, tháng sau khi có lương sẽ mua lại cho cô quần áo, kem dưỡng da, chỉ mong Vương Linh có thể yên tĩnh một lát.
Nói đủ lời hay, cái gì cũng không có tác dụng, Vương Linh vẫn cứ mắng, bà Triệu không nhịn được, xông lên giật tóc Vương Linh, cô Triệu em gái vừa thấy, mẹ già đã ra tay, mình cũng không thể tụt lại, lập tức lao vào, giúp bà Triệu cùng đánh Vương Linh.
Lần này, Mã Đại Chí chỉ cảm thấy đau đầu, che chở vợ, mẹ già sẽ giận, bảo vệ mẹ già, lửa giận của vợ càng lớn, dù sao cũng đánh thành một nồi cháo.
Những người trong khu nhà ở cán bộ công nhân viên chức, hễ ai có ở nhà đều chạy đến xem náo nhiệt, cũng chỉ có Minh Nguyệt là vừa lúc đi nấu cơm cho Nghiêm hiệu trưởng, nếu mà ở nhà, có lẽ đã bị làm ồn đến chết mất.
"Ta không hứng thú với chuyện của người khác, về trước nấu cơm."
Minh Nguyệt muốn đẩy xe đạp vào phòng, cái mùi trên người Ngô Thúy Phân quá khó ngửi, cả Ninh Thu cũng bịt mũi, thật là thêm một khắc, đều sợ mình sẽ khó thở, chỉ muốn nhanh chóng vào phòng có lẽ sẽ dễ chịu hơn chút.
"Đừng mà, em dâu, dù sao thì, chúng ta cũng hữu duyên cùng ngày đến đây ở nhờ nhà người khác, còn cùng nhau ngồi xe khách đến, cả khu nhà ở của cán bộ công nhân viên chức này, ta với em mới là thân nhất, sau này nên qua lại nhiều hơn mới tốt nha."
Ngô Thúy Phân kéo yên sau xe đạp lại, vẻ mặt tươi cười nhìn Minh Nguyệt, mấy ngày nay ở khu nhà ở cán bộ công nhân viên chức, bà ta cũng nghe được không ít chuyện, tỉ như, Minh Nguyệt trước mặt là một người có tiền, trong một ngày nhận được ba tờ phiếu gửi tiền, gia đình bình thường đâu có điều kiện như vậy, chưa kể, mấy cái phiếu gửi tiền đó lấy ở đâu ra, bà ta chỉ biết là, điều kiện nhà người có tiền chắc chắn tốt, trong kẽ hở rớt ra ít thứ thôi, cũng toàn đồ tốt.
Bà ta chính là muốn duy trì quan hệ tốt với Minh Nguyệt, hy vọng một ngày nào đó sau này, có thể kiếm được chút lợi lộc từ Minh Nguyệt...
Bạn cần đăng nhập để bình luận