Xuyên Thư Thất Linh, Gả Cái Nam Thần Cuộc Sống Ngọt Ngào

Xuyên Thư Thất Linh, Gả Cái Nam Thần Cuộc Sống Ngọt Ngào - Chương 134: Rõ ràng ám chỉ (length: 7917)

Dù cho bản thân luôn tự thuyết phục mình, mặc kệ bên cạnh Lâm Trí Viễn xuất hiện bất kỳ ai, đến cuối cùng, người có thể đi vào lòng hắn, chỉ có Âu Dương Vãn Vãn.
Mà khi nàng dựa theo chỉ dẫn của thôn dân, đứng trước cửa viện Lâm Trí Viễn và Minh Châu thuê, nhìn hai người cùng nhau bước ra, Âu Dương Vãn Vãn vẫn trực tiếp rơi nước mắt, nàng cắn chặt môi, nhìn chằm chằm bóng lưng hai người, đến khi biến mất không thấy mới không còn sức xoay người.
Ở kiếp trước, nàng thường xuyên nhìn thấy bóng lưng Lâm Trí Viễn, bất quá, khi đó, Lâm Trí Viễn luôn cẩn thận từng bước, trong mắt chỉ toàn là sự luyến tiếc nàng, bọn họ cuối cùng không phải phu thê, không thể mỗi ngày ở cùng nhau, nên giữa họ thường xuyên gặp cảnh chia ly, nhưng nàng chưa từng lo lắng, bởi vì nàng chắc chắn rằng, trong lòng hắn có nàng, khoảng cách cũng không thể thay đổi tình cảm của họ, ngược lại làm cho họ càng yêu nhau hơn.
Nhưng hiện tại... đau lòng... tuyệt vọng.
"Cô nương, đây là làm sao vậy? Khóc đến mức thế này, nhìn cô như vậy, cũng không giống người trong thôn a, là đến tìm người sao?"
Trương quả phụ vừa bước ra khỏi nhà, liền nhìn thấy có cô nương trắng trẻo xinh xắn đứng ở đó, khóc đến thương tâm, do tò mò, nàng lại hỏi vài câu.
"Không, không có gì."
Âu Dương Vãn Vãn lau nước mắt, liền định rời đi, nàng không muốn đáp lời người lạ, trong đầu toàn nghĩ xem làm thế nào để có được trái tim Lâm Trí Viễn.
"Khóc đến thế này rồi còn nói không sao? Cô đến nhà ta, có phải tìm mấy thanh niên trí thức thuê nhà không, là tìm thanh niên trí thức Minh hay là thanh niên trí thức Lâm?"
Trương quả phụ là người rất tinh mắt, cô nương trước mặt rõ ràng không phải người trong thôn, vậy chỉ có thể là người trong đám thanh niên trí thức, nhà bà ở ba thanh niên trí thức, bất quá Minh Thành vì bị phạt đi chọn phân, dạo gần đây đều ở trong chuồng heo, một là để canh giữ đàn heo của đại đội, hai là mùi trên người hắn quá nặng, trên đường về đều là mùi khó ngửi, dân làng chịu không nổi, trực tiếp phản ánh với đội trưởng.
Đội trưởng nghĩ, dù sao phải tìm một tháng, chi bằng để ở chuồng heo, như vậy cũng đỡ mất chút việc.
Trương quả phụ đương nhiên mong muốn đội trưởng sắp xếp như thế, tuy rằng bà với Minh Thành đã có quan hệ, nhưng ai chịu được người đàn ông một thân mùi hôi chạm vào mình, thay vì để hắn về nhà xông mùi khó chịu, chi bằng để hắn ở ngoài, bà còn có thời gian trông mặt người khác, có một vài mối quan hệ nếu không duy trì thì rất dễ mất, bà mang theo hai con gái sống một mình, nếu không có thêm mấy khách quen thì làm sao mà sống nổi.
"Họ thuê nhà của ngươi sao?"
Âu Dương Vãn Vãn vốn không định để ý đến người phụ nữ này, cảm thấy, người phụ nữ này chắc chắn không phải người tốt lành gì, đôi mắt nhanh như chớp đảo quanh, như thể một giây sau sẽ có kế hoạch gì đó để tính kế người khác, vừa nhìn là người có tâm cơ, thực sự không muốn tiếp xúc nhiều, nhưng nghe bà nhắc đến nhà này, Minh Châu và Lâm Trí Viễn ở trong đó, lại có một loại thôi thúc muốn vào xem.
"Đúng vậy, cô biết bọn họ sao? Bọn họ vừa đi làm việc rồi, hay là cô vào nhà ngồi?"
Trương quả phụ thăm dò mở miệng, dù không biết cô nương trước mặt có quan hệ gì với hai thanh niên trí thức kia, nghĩ đến vừa rồi khóc thảm thương như vậy, đoán hẳn là mắc nợ tình ái, Trương quả phụ rất thích giao thiệp với thanh niên trí thức, người ngốc có tiền, dù là Minh Châu hay Minh Thành đều khiến bà không ít lợi lộc, giờ nếu có thể thu phục cả người mới đến này thì cần gì làm lụng nữa, có đám thanh niên trí thức này thì cuộc sống của bà không còn khổ nữa.
"Được."
Trong lòng Âu Dương Vãn Vãn có tiếng nói rất mạnh mẽ đang nhắc nhở chính mình, không được đến nhà người khác, không có gì để xem, trong đó không chỉ có dấu vết sinh hoạt của Lâm Trí Viễn mà còn có người tên Minh Châu, họ là vợ chồng, nhìn thấy dấu vết chung sống của họ, chỉ thêm đau lòng, miệng thì lại không khống chế được, trực tiếp đáp ứng xuống dưới, theo sau Trương quả phụ, trực tiếp vào sân.
Ở nông thôn mà nói, nơi này xem như đã đủ rộng rãi, lại còn rất sạch sẽ, hai đứa con gái từ trong nhà bước ra, hiển nhiên không nghĩ rằng vì sao mẹ vẫn chưa đi làm lại còn lạ lẫm, nhất là thấy mẹ dắt theo một chị gái xinh đẹp đi vào, chúng đều rất nghi hoặc, nhà mình không còn phòng trống, sao lại dẫn người về.
"Trong này là phòng của thanh niên trí thức Minh, hai người mới cưới, tình cảm tốt, nên phòng cũng rộng rãi hơn chút."
Trương quả phụ vẫy tay gọi hai đứa nhỏ vào phòng, sau đó bắt đầu nói chuyện với Âu Dương Vãn Vãn, tất nhiên không phải nói chuyện phiếm, mà là cố tình nói tình cảm Minh Châu rất tốt, thực tế thì vợ chồng son có tình cảm gì, vừa xong giấy đăng ký, hai người về sống chung thì ngày nào cũng cãi nhau, đã ầm ĩ mấy ngày rồi, bà nghe cũng thấy phiền, nhưng bà muốn biết, cô nương trước mặt có phải để ý thanh niên trí thức Lâm, nếu có thì mới có chỗ để bà giúp.
"Tình cảm của họ rất tốt sao?"
Âu Dương Vãn Vãn quả nhiên có biểu hiện giống như Trương quả phụ nghĩ, không những đỏ hoe mắt, mà còn nhìn chằm chằm vào gian phòng, rõ ràng là mang theo oán hận.
"Chẳng phải thế sao, mới cưới, bất quá... ta chỉ mới nói chuyện với cô thôi, cái thanh niên trí thức Minh kia ấy mà, rõ là biết tính toán, bằng không thì đâu dễ gả đi như thế, cô mới đến, không biết đâu, cái anh thanh niên trí thức Lâm ấy, quá là tốt luôn; không những là thanh niên trí thức mà còn bao nhiêu cô nương trong làng thích, nếu không phải là con bé Minh ra tay nhanh thì cũng đâu có chuyện con bé lấy được thanh niên trí thức Lâm."
Trương quả phụ rót nước cho Âu Dương Vãn Vãn, giống như lơ đãng buột miệng, kỳ thực là đang truyền đạt một ý, hôn sự của Minh Châu và Lâm Trí Viễn đều do Minh Châu tính kế cả, nếu Âu Dương Vãn Vãn có thể chủ động hơn thì biết đâu thanh niên trí thức Lâm sẽ không phải lấy người này.
Lời ám chỉ rõ ràng như thế, Âu Dương Vãn Vãn tự nhiên hiểu ra, bởi vì mấy lời này, tâm tình của nàng tốt hơn rất nhiều, nàng biết mà, nếu không phải do bị người hãm hại, sao Lâm Trí Viễn lại có thể lấy người khác, kiếp trước Lâm Trí Viễn đã nói, nếu không phải Minh Nguyệt giúp đỡ hắn nhiều trong lúc xuống nông thôn thì hắn cũng không lấy người mình không yêu, chỉ có trách nhiệm, hắn cưới người khác chỉ vì trách nhiệm, kiếp trước như thế, kiếp này chắc chắn cũng vậy.
Trước kia vì nàng không xuất hiện, nên Lâm Trí Viễn chỉ có thể phụ trách với người khác, nhưng hiện tại nàng đến, nàng nhất định sẽ nghĩ cách khiến Lâm Trí Viễn giống kiếp trước, trong mắt trong lòng chỉ có nàng Âu Dương Vãn Vãn mà thôi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận