Xuyên Thư Thất Linh, Gả Cái Nam Thần Cuộc Sống Ngọt Ngào

Xuyên Thư Thất Linh, Gả Cái Nam Thần Cuộc Sống Ngọt Ngào - Chương 146: Phụng dưỡng hiệp nghị (length: 7629)

"Đúng vậy, là mụ nàng, mang theo giấy đoạn tuyệt quan hệ đến tìm Minh Nguyệt."
Ba của Minh Nguyệt một mực chắc chắn chính là mẹ của Minh Nguyệt làm ra hành động này, dù cho đến bước đường này, ông ta vẫn cố gắng chối bỏ trách nhiệm, mẹ của Minh Nguyệt trong lòng lại không cam tâm, cũng chẳng còn cách nào, bà đưa tiền cho nhà mẹ đẻ, một xu cũng không muốn lấy về, thậm chí không muốn cho họ một gian nhà trọ, hiện tại bà chỉ có thể dựa vào ba của Minh Nguyệt, cuộc sống sau này mới có hy vọng.
"Thừa nhận là được rồi, tờ giấy đoạn tuyệt quan hệ đó đã đăng báo, không làm giả được, các người hiện tại lại tới nói cái gì chuyện muốn phụng dưỡng, Minh Nguyệt lúc nhỏ, các người có nuôi nấng nó ngày nào đâu, hiện tại, ở tình huống các người đã phân chia gia sản, vậy mà mở miệng muốn 50 đồng một tháng tiền nuôi dưỡng, các người còn mặt mũi sao? Rõ ràng có bốn đứa con, lại bắt một đứa con gái không nuôi bao giờ phải trả phí cao như vậy, hành động của các người, thật sự chỉ có thể dùng hai chữ vô sỉ để hình dung."
"Việc các người rời khỏi xưởng máy móc, là bởi vì vấn đề tác phong của ông, quan hệ nam nữ bừa bãi, chuyện này, công đoàn đồng sự đã nói cho ta biết, nhà máy chỉ là khai trừ các người, không cho các người đi xuống nông thôn, đã coi như là nương tay rồi, ông bây giờ còn muốn ở đây kiếm chuyện với Minh Nguyệt, vậy thì ta cũng chỉ có thể dùng mối quan hệ của mình, cho các người biết, Phó gia không phải dễ trêu."
Phó lão gia tử hoàn toàn không để ý tới việc ba của Minh Nguyệt liên tục cố ý muốn ngắt lời ám chỉ, trực tiếp nói hết tất cả, đồng thời, vạch trần lý do ba của Minh Nguyệt bị mất việc.
"Khai trừ? Vấn đề tác phong? Quan hệ nam nữ bừa bãi? Ông không phải nói với ta chỉ là vì sai sót trong công việc nên bị đình chỉ chức vụ sao, lại còn có vấn đề nghiêm trọng như thế, ông đang gạt tôi?"
Minh đại bá không thể tin được những gì mình nghe thấy, đây là em trai của mình, hôm qua thấy em trai mình liên tục gõ cửa nhà bố mẹ mà không ai ra mở, nhất thời mềm lòng, liền cho người vào nhà, nghe em trai mình nói là do sơ suất trong công việc mà bị đình chỉ chức vụ, ông cũng không hỏi kỹ, thứ nhất là do việc nhà của mình cũng rối như tơ vò, ông thực sự không còn tâm trí để quản chuyện của em trai, thứ hai, ông cảm thấy một người làm nông như mình đối với chuyện công tác của em trai, cũng không hiểu rõ lắm, càng không giúp được gì, hỏi cũng vô ích.
"Ta, không phải..."
Ba của Minh Nguyệt còn muốn biện giải, thì Hứa chủ nhiệm của công đoàn xưởng máy móc, người đứng sau Phó lão gia tử, trực tiếp đứng dậy, kể hết những chuyện xảy ra trong nhà máy của ba Minh Nguyệt.
Hóa ra, ba của Minh Nguyệt ở bên ngoài có quan hệ mờ ám với một người góa phụ, bị người viết thư tố cáo, chuyện tác phong như vậy, lãnh đạo xưởng rất coi trọng, nhận được thư ngay trong ngày, liền cho người đi tìm ba của Minh Nguyệt để điều tra, cũng tìm đến người góa phụ kia, sự thật đúng là như vậy, bất quá chỉ tùy tiện hỏi vài câu, mối quan hệ không thể lộ ra ánh sáng của hai người trực tiếp bại lộ ra ngoài.
Đến nước này, nhà máy vốn chỉ muốn xử lý ba của Minh Nguyệt bằng cách giáng chức, cho ông ta làm công nhân bình thường trong xưởng máy móc, như vậy vẫn được coi là có công việc, việc này truyền đến tai mẹ của Minh Nguyệt, khiến bà tức giận không thôi, lúc ấy bà vừa nhận được thư của Minh Châu gửi từ nông thôn đến, cho biết cuộc sống ở nông thôn thực sự không tốt, mình đã gả cho một thanh niên tri thức khác, muốn mẹ Minh chuẩn bị một phần của hồi môn, con gái bảo bối của mẹ Minh lại gả ở nông thôn, tuy không phải là người nhà quê, nhưng mà thanh niên trí thức bị đưa xuống nông thôn thì có tiền đồ gì được chứ.
Vốn đã đang lo lắng chuyện của Minh Châu, lại nghe tin, ba của Minh Nguyệt ở bên ngoài quan hệ nam nữ bừa bãi, giận dữ, liền đi tìm người góa phụ kia, không nói hai lời, lao vào đánh người ta, không ngờ người góa phụ kia đang mang thai, bị đánh như vậy, đứa bé không giữ được.
Nhà máy vốn muốn xử lý người góa phụ kia, qua vụ mẹ của Minh Nguyệt gây chuyện như thế, người góa phụ kia mất con, hơn nữa còn khẳng định đứa bé là của ba Minh Nguyệt càng thêm khó xử, sau khi lãnh đạo xưởng thương nghị xong, quyết định chuyển công việc của mẹ của Minh Nguyệt cho người góa phụ kia, hơn nữa còn đưa ra quyết định khai trừ vợ chồng bà, ép buộc họ chuyển khỏi khu nhà gia đình của công nhân viên.
Nói cách khác, vốn dĩ mẹ của Minh Nguyệt không gây chuyện, thì ba của Minh Nguyệt còn có thể làm một công nhân bình thường, công việc của mẹ của Minh Nguyệt cũng sẽ không bị ảnh hưởng, phòng ở của họ tại khu gia đình của công nhân viên, có khả năng sẽ bị đổi sang căn nhỏ hơn, chứ không đến mức bị thu hồi, một khi mẹ Minh làm ầm ĩ lên, gây ra nhân mạng, còn bảo vệ được công việc cho người góa phụ kia, ngược lại khiến vợ chồng họ, hoàn toàn bị đuổi khỏi nhà máy.
Bọn họ có không phục cũng không dám gây thêm chuyện, dù sao con trai cả vẫn còn làm trong nhà máy, nếu lại gây chuyện nữa, lỡ mà con trai cả cũng mất việc, vậy thì thật sự không còn gì để trông chờ.
"Lão gia tử, sự tình là như vậy, bên con đã kể lại rõ ràng rồi, nếu có cần, con có thể cho người sắp xếp lại toàn bộ tài liệu điều tra rồi đưa cho ngài."
Hứa chủ nhiệm công đoàn ở trước mặt Phó gia gia vẫn rất cung kính, đây là người có công lớn với xưởng máy móc, nhà máy rất coi trọng vị lão nhân này, ngày hôm qua nhận được điện thoại, lập tức sắp xếp cho bọn họ mấy người tự mình tới đây, nói rõ ràng hết tất cả mọi chuyện đã xảy ra.
"Tài liệu này các người mang về đi, là đồ của nhà máy, để trong tay ta không hợp lý, mặt khác muốn nhờ các người giúp cháu dâu ta làm chứng, viết cho một tờ giấy thỏa thuận phụng dưỡng, vốn dĩ hai người cha mẹ này, cháu dâu của ta có thể không nhận, dù sao thì giấy đoạn tuyệt quan hệ cũng đã có, nhưng mà, cháu của ta và cháu dâu đều là người lương thiện, xuất phát từ cái tâm, vẫn quyết định mỗi tháng cho bọn họ năm đồng, coi như đã hết nghĩa vụ."
Phó gia gia vừa nói, Hứa chủ nhiệm mấy người đã bắt đầu lấy giấy bút từ trong túi ra để viết, hầu như là vừa nói xong không quá vài phút, ba tờ giấy thỏa thuận phụng dưỡng đã được viết xong.
"Nguyệt Nguyệt, ta biết con không muốn trả tiền, nhưng mà, ta làm trong quân đội, chuyện này, ồn ào lớn sẽ không hay, bất quá cũng chỉ là năm đồng, coi như là mua lấy sự yên tĩnh."
Kéo Minh Nguyệt ra một bên, Phó gia gia hạ giọng nói, ông có thể nhận ra, Minh Nguyệt và ba mẹ mình có rất nhiều mâu thuẫn, tuy rằng có giấy đoạn tuyệt quan hệ, nhưng hai người kia nếu làm lớn chuyện, làm ầm ĩ trong đơn vị bộ đội, phỏng chừng Phó Trạch Xuyên cũng khó ăn nói với lãnh đạo, không bằng chi ít tiền, để có thể tránh đi rất nhiều phiền phức.
"Con nghe ông nội."
Minh Nguyệt gật đầu đáp ứng; trước kia đúng là chưa nghĩ cho Phó Trạch Xuyên, nàng luôn cảm thấy đây là chuyện của mình, không liên quan đến người khác, hoàn toàn quên mất, mình đã là người có gia đình, vợ chồng đồng lòng, chuyện giữa nàng và cha mẹ nếu xử lý không tốt, rất có thể sẽ ảnh hưởng đến Phó Trạch Xuyên.
Đúng là như Phó gia gia nói, bất quá cũng chỉ là năm đồng một tháng, nàng kiếm được, cho thì cho, để đổi lấy sự yên tĩnh.
"Cái này....Có phải là ít quá không, chúng tôi là hai người đấy."
Mẹ của Minh Nguyệt còn muốn mặc cả về số tiền, ba của Minh Nguyệt lại nhanh chân nhận lấy thỏa thuận và ký tên, ông rất rõ ràng, nếu không ký tên, phỏng chừng chỉ có thể chờ bị đưa xuống nông thôn, người của công đoàn đều đang ở đây, tất cả đều nghe theo sự sắp xếp của Phó lão gia tử, bọn họ hiện tại, có thể nói là không còn lựa chọn nào khác…
Bạn cần đăng nhập để bình luận