Xuyên Thư Thất Linh, Gả Cái Nam Thần Cuộc Sống Ngọt Ngào

Xuyên Thư Thất Linh, Gả Cái Nam Thần Cuộc Sống Ngọt Ngào - Chương 138: Minh Kiến Quân kết hôn (length: 7706)

Khi Minh Kiến Quân đem chuyện chuẩn bị đến nhà Trương gia làm rể nói cho người nhà họ Minh, một lần nữa dấy lên sóng gió lớn, cha mẹ không ủng hộ, anh em không hiểu, bọn họ đều không tin, nào có người đàn ông nào chủ động muốn đi ở rể, còn chuyện sính lễ, đại khái là cả nhà ngồi xuống rồi lại bàn bạc, không cần thiết phải ầm ĩ như thế, rồi muốn vào nhà gái, chuyện này nếu mà truyền ra ngoài, thật sự sẽ khiến nhà họ Minh thành trò cười trong thôn.
Nhất là Minh Kiến Nghiệp, anh cả, rất rõ ràng, Tam đệ như vậy, hoàn toàn là do vợ mình làm nũng làm ra, một hai phải làm ầm ĩ, kết quả náo thành như vậy, sao anh có thể ngồi yên không để ý đến, không nói lời nào, trực tiếp xông vào phòng mình, anh thật muốn cho Lý Thúy một trận, sao lại giỏi tính toán như vậy, toàn bộ tâm tư chỉ dùng vào người nhà, làm quan hệ với Minh Nguyệt trở nên căng thẳng, chính là do nàng, hiện tại còn muốn khiến quan hệ anh em bọn họ cũng trở nên căng thẳng sao?
"Anh cả, chị dâu đang mang thai, anh đừng nóng giận, quyết định này là do em suy nghĩ kỹ rồi, sau này, ba mẹ ở bên này anh và Nhị ca chăm sóc, tiền dưỡng lão hàng năm, em sẽ đưa đến không thiếu một đồng, nếu như có ốm đau gì, em và Tử Tinh cũng sẽ giúp đỡ, cũng không phải xa xôi gì, đều ở trong một thôn, ngày nào cũng có thể gặp mặt, bất quá chỉ là buổi tối không ở nhà mà thôi, sẽ không vì em đến nhà họ Trương mà ảnh hưởng đến tình cảm anh em chúng ta."
Minh Kiến Quân nắm chặt lấy anh cả, lúc này, thật sự không cần thiết gây thêm chuyện nữa, chuyện hắn đã quyết định, cũng đã trải qua suy nghĩ cẩn thận, hắn sẽ không hối hận, đương nhiên cũng không hy vọng anh cả và chị dâu vì chuyện này mà lại cãi nhau nữa.
"Cứ như vậy... Quyết định đi, tiệc cưới tổ chức ở nhà họ Trương."
Minh đại bá trầm tư một chút rồi mới nói ra lời này, ông vỗ vai con trai út, thở dài, lúc này mới lên tiếng.
"Nếu đã là con rể đến nhà thì phải sống cho tốt ở nhà họ Trương, đừng có nhớ mãi đến nhà, chuyện dưỡng lão đã có hai anh con lo rồi, chỉ khi nào có bệnh thì ba anh em cùng nhau góp tiền thôi, ở nhà họ Trương, gánh nặng của con sẽ càng nặng, con cũng không dễ dàng gì, vẫn phải lo cho bản thân mình nhiều vào."
Nhà họ Trương có bốn người già, đều trông chờ vào Trương Tử Tinh để dưỡng lão, Minh Kiến Quân qua đó rồi, trách nhiệm dưỡng lão này sẽ trở thành gánh nặng của hai vợ chồng cùng nhau gánh vác, hiện tại thằng út thì kiếm được chút tiền, cũng được, còn chuyện về sau, ai mà nói trước được, cái việc làm này, nhìn kiểu gì cũng không thấy đáng tin, không có chút cảm giác an toàn nào, không khéo một ngày nào đó lại phải dựa vào làm ruộng kiếm công điểm ấy chứ.
Minh đại bá cũng có thể hiểu được vì sao thằng út lại làm như vậy, trong nhà vợ của con trai cả và vợ con trai thứ hai, đều dòm ngó đến chuyện kinh doanh thịt kho, cố tình hai đứa con dâu này lại đắc tội Minh Nguyệt, thật sự mà để cho hai vợ chồng thằng út ở nhà thì về sau không phải ngày nào cũng cãi nhau hay sao, chi bằng đến nhà họ Trương, ít nhất còn được thanh thản.
"Ba, sao ba có thể đồng ý chứ?"
Minh Kiến Nghiệp nhìn cha mình, anh thật sự không muốn để cho Tam đệ đi làm rể ở nhà người ta, bị người chê cười, nhà mình rõ ràng có nhà ở, rõ ràng đã chia nhà, tất cả đều là do Lý Thúy làm ra, mới khiến người trong nhà khó xử như vậy, vào khoảnh khắc này, anh thật sự cảm thấy mình như tội nhân.
"Không đồng ý thì còn làm được gì? Cái tính tình vợ anh thế nào, anh không rõ sao, bảo cô ta yên tĩnh một chút đi, lo mà dưỡng thai cho tốt, có chuyện gì cũng chờ sau khi sinh con ra rồi hẵng nói."
Minh bá phụ bỏ lại những lời này, rồi đi ra ngoài, làm đại đội trưởng trong thôn, vốn dĩ phải xử lý mấy chuyện phiền toái trong thôn đã đủ phiền lòng rồi, kết quả người trong nhà cũng không được yên ổn, ông cũng là hết cách rồi.
Minh Kiến Quân cùng hai anh trai nói vài câu, rồi đi đến nhà họ Trương, trước đó là định dùng phòng ở của anh ở nhà họ Minh làm phòng cưới, nên thu dọn một chút, bây giờ đã quyết định đến ở nhà họ Trương, đương nhiên là phải đi nhà họ Trương chuẩn bị một chút.
Lý Thúy đang nghỉ ngơi trong phòng, đang suy nghĩ xem tiếp theo có thể làm ầm ĩ thế nào, đại phu nói không được xuống giường hoạt động, nàng chỉ có thể ở trong phòng chờ, về tin tức bên ngoài, chỉ có thể phái hai đứa con gái lớn đi hỏi thăm, đừng tưởng rằng hiện tại nàng nằm trên giường không nhúc nhích được thì sẽ mặc kệ chuyện cưới xin của thằng út, nếu như cha mẹ chồng không theo ý nàng, không bắt thằng út mang tiền kiếm được ra chia thì nàng dù có nằm trên giường cũng có thể làm ầm ĩ lên.
Đều là người nhà họ Minh cả, sao có thể để một mình thằng út ôm hết chỗ tốt, 100 đồng sính lễ, mắt cũng không chớp một cái đã đồng ý đưa ra, có thể thấy được trong khoảng thời gian này kiếm được không ít tiền, nếu không cũng không thể tiêu tiền như thế, nàng là trưởng dâu, vì từng hào từng xu cũng phải tính toán chi li làm sao có thể trơ mắt nhìn thằng út sống tốt như vậy.
Chỉ là Lý Thúy cũng không ngờ, hai ngày liên tục, trong nhà đều im ắng, hoàn toàn không có không khí của việc vui, Minh Kiến Lai thì ngày nào cũng đến tối mới về phòng, ngả đầu ra là ngủ, nói chuyện với hắn, căn bản hắn không thèm để ý tới, hai đứa con gái cũng không nghe được tin tức gì, điều này khiến Lý Thúy rất bất an, trong lòng vẫn luôn nghĩ, có lẽ nào, sau ngày hôm đó nàng làm ầm ĩ như vậy mà nhà họ Trương không đồng ý cuộc hôn nhân này?
Cho đến ngày thứ ba, trong nhà vẫn hoàn toàn im ắng, Lý Thúy cảm thấy rất hoảng hốt, đến bữa cơm trưa, con gái lớn bưng một bát cơm có thịt kho tàu đến, bảo Lý Thúy mau ăn cơm, thịt này ăn rất ngon, nhìn thấy nhiều thịt như vậy, tâm trạng bất ổn của Lý Thúy, cuối cùng cũng dịu xuống một chút, tưởng rằng cha mẹ chồng biết nàng dưỡng thai vất vả, nên đặc biệt chuẩn bị, từng ngụm từng ngụm ăn xong, lúc này mới hỏi con gái, thịt này có phải do bà nội làm không.
Kết quả, lời con gái nói, trực tiếp làm Lý Thúy đánh rơi chiếc bát trên tay, vỡ tan tành trên đất.
"Là tiệc mừng cưới của chú út, họ nói, chú út sau này sẽ là con rể đến nhà họ Trương, trước kia thấy người trong thôn kết hôn, không phải đều là cô dâu đến nhà chú rể sao, mà chú út thì khác, chú là chú rể, nhưng lại đi đến nhà cô dâu."
Con nít không hiểu, Lý Thúy sao có thể không hiểu, cái thằng út này... Vậy mà lại đi đến nhà họ Trương làm rể, chỉ vì không chịu mang tiền mình kiếm được ra chia, cũng không muốn đem của hồi môn của Trương Tử Tinh ra dùng, vậy mà có thể đi ở rể, cũng không sợ bị người chê cười, chuyện này nhất định là cả nhà đều biết, chỉ giấu mỗi mình nàng.
Nàng là trưởng dâu của nhà họ Minh, sao có thể đối xử với nàng như thế?
"Mẹ, mẹ sao vậy?"
Đứa con gái lớn nhìn thấy sắc mặt mẹ thay đổi, rất sợ hãi, lúc trước mỗi khi như vậy, là mẹ muốn đánh người đấy, nhưng mà nó, không làm gì sai cả mà, còn gắp nhiều thịt như vậy cho mẹ ăn, còn kể cho mẹ chuyện của chú út, chắc sẽ không còn bị đánh nữa đâu.
"Sao mày vô dụng vậy, hai ngày trước sao không biết chuyện này, giờ tiệc cưới đã làm rồi, còn đến nói cho tao biết có ích lợi gì."
Lý Thúy trong lòng cố hết sức nhưng không có chỗ phát tiết, kéo con gái qua liền đánh lên người nó, đau đến đứa trẻ khóc o oa, tiếng khóc này khiến Lý Thúy vô cùng khó chịu, nàng mạnh tay đẩy con gái về phía trước...
Bạn cần đăng nhập để bình luận