Xuyên Thư Thất Linh, Gả Cái Nam Thần Cuộc Sống Ngọt Ngào

Xuyên Thư Thất Linh, Gả Cái Nam Thần Cuộc Sống Ngọt Ngào - Chương 52: Ngươi thích Tam ca? (length: 7710)

Chẳng trách Minh Nguyệt lại có suy nghĩ như vậy, Minh Kiến Quân có ngoại hình ưa nhìn; tình huống gia cảnh trong thôn mà nói cũng không tệ, nếu muốn tìm chồng ở cùng thôn, thì đây là một lựa chọn tốt.
Còn nhà họ Tống, cũng không chỉ ba anh em này, bên dưới còn có hai em trai, cả nhà tổng cộng có năm đứa con, ba trai hai gái, tất cả đều chưa kết hôn; trước đó đã nghe nói, Tống đại ca Tống Dũng đang xem mắt, chẳng qua, nhiều gia đình biết tình cảnh nhà họ Tống rồi thì không quá muốn gả tới, thứ nhất là về đây làm dâu trưởng, đây không phải là vị trí gì tốt, dưới còn bốn em trai em gái, hai em gái thì còn tốt, đủ tuổi đều có thể gả đi, còn có thể để lại của hồi môn cho nhà, nhưng hai em trai thì một đứa mười tuổi, một đứa tám tuổi, làm lụng thì rất giỏi, nhưng cũng chỉ đang tuổi ăn tuổi lớn, gia cảnh như vậy, gả đến chắc chắn không có ngày tháng dễ chịu.
So sánh mà nói, điều kiện của Minh Kiến Quân xem như không tệ, gả cho hắn rồi thì cuộc sống có thể nhẹ nhàng hơn nhà họ Tống chút.
"Ta nghe nói, Tống Dũng trước xem mắt được một cô, cô ta không chịu gả về, nhưng lại đòi sính lễ tận 66 đồng, ta đoán... nhà họ Tống có phải đang định gả bớt một cô con gái, để đổi lấy số tiền sính lễ này, may ra mới cưới được vợ cho Tống Dũng."
Trương Tử Tinh nói thêm một câu, nhà cô và nhà họ Tống là hàng xóm, nên tình cảnh nhà họ Tống cô ấy hiểu khá rõ, giờ trong lòng cô rất lo lắng, liệu có đúng như cô ấy nghĩ, là đám anh em nhà họ Tống đang tính toán Minh Kiến Quân, thực ra cô ấy định tìm Minh Kiến Quân nhưng lại sợ lời cô ấy nói, Minh Kiến Quân không tin, nên mới tìm đến Minh Nguyệt, nghĩ tình cảm anh em họ tốt; chỉ cần Minh Nguyệt tin cô ấy, thì lời Minh Nguyệt nói, Minh Kiến Quân chắc chắn sẽ nghe.
"Ngươi thích Tam ca của ta?"
Câu này Minh Nguyệt hỏi rõ ràng là câu khẳng định, từ việc Trương Tử Tinh khẩn trương lo lắng cho Tam ca có thể thấy, cũng có thể thấy từ việc cô ấy đang đỏ mặt.
"Ta... chỉ là không muốn để anh ấy bị tính kế, anh ấy tốt vô cùng."
Trương Tử Tinh nói rất nhỏ, vốn tình cảm này cô ấy định cất mãi trong lòng, cô ấy tự biết, biết nhan sắc và vóc dáng mình không xứng với Minh Kiến Quân, chủ yếu nhất là, nhà họ Trương chỉ có cô ấy là con gái, người nhà luôn nói với cô ấy, cô ấy phải chiêu tế, sau này sinh con phải mang họ Trương, để nối dõi tông đường nhà họ Trương, quá rõ ràng, dù Minh Kiến Quân có để ý cô ấy, nhà họ Minh cũng không thể để anh đi ở rể, chuyện như thế ở nông thôn là rất mất mặt.
"Minh Kiến Quân, mau ra đây, dám giở trò lưu manh với con gái nhà ta, định phủi tay là xong sao, hôm nay nhất định phải cho nhà ta một câu trả lời hợp lý, nếu không, ta sẽ đi kiện ngươi."
Tiếng chửi mắng từ nhà bên cạnh truyền sang, Trương Tử Tinh còn khẩn trương hơn cả Minh Nguyệt, nhìn ra phía ngoài một cái: "Là người nhà họ Tống tới, bọn họ đang định ép Tam ca ngươi phải chịu trách nhiệm, bọn vô lại này, vậy phải làm sao mới tốt?"
"Trương Tử Tinh, nếu muốn giúp Tam ca ta, thì phải nói ra chuyện ngươi đã cứu Tam ca ta, giữa các ngươi chắc chắn cũng có tiếp xúc cơ thể, nói hết ra, ngươi có muốn yêu cầu Tam ca ta phải có trách nhiệm với ngươi không?"
Minh Nguyệt không quan tâm đến chuyện bên ngoài, mà nghiêm túc hỏi ra câu này, rõ ràng chuyện này là nhà họ Tống đang tính toán, nếu có Trương Tử Tinh đứng ra nói thật, mới có thể khiến người ta tin tưởng, Tam ca không hề động tay động chân với Tống Thanh, nhưng nói ra sự thật này, thì lại phải đối mặt với vấn đề của Tam ca và Trương Tử Tinh, thời này là như vậy, có tiếp xúc cơ thể thì sẽ cho rằng phải chịu trách nhiệm, nếu không có quan niệm này, người nhà họ Tống cũng không làm ầm ĩ lên, từ khi Tam ca vừa xuống mò cá, đây đã là một cái bẫy, chính là vì cảnh tượng bây giờ.
"Ta... Ta sẽ không, nhưng mà, ta không chắc, người nhà ta có chấp nhận không."
Trương Tử Tinh khó khăn nhất là ở người nhà, cô ấy rất rõ, là cô ấy cứu Minh Kiến Quân, khi đỡ anh ấy, tay cô ấy thật sự đã chạm vào những chỗ không nên, nhưng cô ấy là vô tình, nếu nói cho cùng, thì cô ấy mới là người mạo phạm người ta, Minh Kiến Quân thì không có động tác gì với cô ấy cả.
Nhưng mấy việc này, cô ấy biết không có tác dụng, người nhà sẽ không nghĩ như vậy, nhà họ Trương không chỉ có ba Trương, còn có ông bà nội, mỗi một trưởng bối đều cưng chiều cô ấy, những ngày gần đây vẫn tìm người hỏi han, có ai bằng lòng đến nhà làm con rể không, nhưng vẫn không tìm được ai vừa ý, nếu như lần này, biết việc cô ấy cứu người, chắc chắn sẽ đòi Minh Kiến Quân đến cửa, như vậy, cô ấy vốn có ý tốt cứu anh, cuối cùng lại thành hại anh, đây là kết quả cô ấy không muốn thấy.
"Ta ra xem thử đã, cũng hỏi ý của Tam ca xem sao, cảm ơn ngươi đã đến nói cho ta biết chuyện này."
Minh Nguyệt không thể quyết định thay Tam ca, đứng ở vị trí của cô mà nói, nếu nhất định phải chịu trách nhiệm với một người, thì thà chọn Trương Tử Tinh còn hơn là Tống Thanh, người như thế mà lại thích tính kế thì không có chút cảm giác an toàn nào, chi bằng cùng với Trương Tử Tinh, tuy ở rể không hay ho lắm, nhưng mà, Trương Tử Tinh coi như khá thật thà, còn về ngoại hình và vóc dáng, bây giờ có thể giảm cân, sau này có thể trang điểm, chẳng qua, đó đều là suy nghĩ của cô, vẫn phải xem Tam ca quyết định của mình thế nào.
Trương Tử Tinh rời đi bằng cửa sau, nếu đi cửa trước, chắc chắn sẽ gặp người nhà họ Tống, đều là hàng xóm, nếu lỡ gặp thì cũng không hay, Minh Nguyệt cùng bà nội ra ngoài định qua nhà bác cả xem, người nhà họ Tống đang có thái độ gì.
"Ta không có... Mấy người bớt nói xấu ta đi."
Vừa vào sân, đã nghe thấy Minh Kiến Quân gầm lên một câu, hắn quá oan ức, tự nhiên dính líu tới lưu manh là sao chứ, hắn làm sai cái gì, chẳng qua chỉ là đi mò cá thôi mà, kết quả không bắt được con cá nào, lại còn gặp phải chuyện xui xẻo thế này, nói hắn chiếm tiện nghi, nói hắn thừa loạn sàm sỡ phụ nữ, đây chẳng phải là nói bậy sao, rõ ràng... hắn mới là người bị chiếm tiện nghi đó.
"Ngươi nói không có là không có à, tổng cộng có năm người rơi xuống nước, chỉ có ngươi và lão đại nhà ta là con trai, con gái nhà ta khóc như thế kia, chắc không thể là anh trai ruột làm với em gái mình như vậy... thôi được rồi, đều là người trong thôn, nếu như ngươi coi trọng con gái nhà ta, thì trực tiếp tìm người đến dạm hỏi cưới xin là được, có thành hay không thì ít nhất cũng quang minh chính đại, tại sao lại làm trò nhận không ra người thế này, giờ còn không thừa nhận, ta còn tưởng, con nhà đội trưởng giáo dục ra sẽ khác, sao lại thành cái tính nết này."
Mẹ Tống kéo cổ họng mắng chửi ở sân nhà Minh đại bá, trên mặt còn mang theo vẻ châm biếm, bà không tin, hôm nay lại không ép nhà hắn phải có kết quả mình muốn, năm nay, hễ cứ dính vào hai chữ lưu manh, thì sẽ chẳng có kết cục tốt, nếu nhà họ Minh thức thời, thì phải chấp nhận để Tống Thanh vào cửa, nếu không thì... Sẽ không dễ mà xong chuyện đâu...
Bạn cần đăng nhập để bình luận