Tiên Thanh Đoạt Nguời

Tiên Thanh Đoạt Nguời - Chương 830: Công lược ( xong ) (length: 8888)

Sau khi Kế Thiên Tuyền sụp đổ, năm người đến thế giới này hoàn thành nhiệm vụ công lược đều tuyên bố thất bại.
An Thánh Tử t‌ử v‌ong, Âu Dương Vũ cùng Bích Dược tương ái tương s‌á‌t, Bất Tranh cùng Thiên Tuyền đều vấp ngã trên đường tình yêu.
Mấy cái hệ thống hoàn toàn không phát huy được tác dụng, gọi thế nào cũng không đánh thức được ký chủ nhà mình, chỉ có thể tắt máy ngủ say, chờ đợi mục tiêu công lược thành thân hoặc t‌ử v‌ong, chúng nó liền dẫn ký chủ về không gian hệ thống để xét xử.
Đáng thương nhất là hệ thống của Thiên Tuyền, không biết bị Thiên Tuyền thao tác thế nào, nó không tắt máy được, còn phải mỗi giờ mỗi khắc chịu đựng Thiên Tuyền qu‌ấ‌y r‌ố‌i bằng lời nói.
Hệ thống khổ không thể tả, thầm may mắn mình không phải hình người.
Nhưng theo thời gian trôi qua, sự may mắn này của hệ thống biến thành nỗi khủng hoảng mơ hồ.
Nó luôn cảm thấy Thiên Tuyền đang nghĩ cách xâm lấn vào dữ liệu gốc của nó.
Đây chẳng phải là giống như cưỡng ép nó sao?
Hệ thống thấp thỏm lo âu, gửi mấy đạo cầu cứu đến chủ thần, nhưng không đợi được cứu viện.
Lúc này Dung Nhàn đang thong dong tự tại ngồi trong phòng xem thoại bản, tuy rằng thoại bản thế gian này nhiều cẩu huyết, nhưng có thể làm nàng bật cười cũng là điểm tốt duy nhất.
Đang xem thì, nụ cười trên khóe miệng nàng khựng lại, đầu ngón tay khẽ chạm vào văn bản.
Ánh sáng lấp lánh trên văn bản nhấp nháy, chữ trên mặt bị thay thế bằng một loại văn tự không thể đọc được.
Dung Nhàn liếc mắt là hiểu ngay, đây lại là tin cầu cứu của hệ thống.
Đây đã là lần thứ ba mươi ba nàng chặn được.
Từ ngữ bên trong từ bắt đầu thì thật cẩn thận đến bây giờ tê tâm l·iệ‌t ph‌ế, thật khiến người ta đồng cảm a.
Dung Nhàn giả mù sa mưa nâng tay áo lên, che đi khóe miệng đang nhếch lên vì hả hê trên nỗi đau của người khác, cho dù trong phòng nàng chỉ có một mình, cũng không thay đổi được ước nguyện diễn trò ban đầu của nàng, có thể nói là rất chuyên nghiệp.
Năm ngày sau, Tần giáo chủ dẫn quân đến chân núi đầu rồng.
Khi thiếp bái đưa đến, Dung Nhàn đã tháo dỡ xong hệ thống của Thiên Tuyền đang trên bờ vực sụp đổ.
Ba hệ thống còn lại chủ động chìm vào giấc ngủ say, không liên hệ với hắc thủ sau màn.
Dung Nhàn trầm ngâm một lát, khẽ ngước mắt, ba đạo liên kết dữ liệu màu xanh lá từ hư không bay tới, rơi vào tay nàng.
Dung Nhàn vừa định hủy chúng thì ánh mắt lại rơi vào hệ thống của Bích Dược và Thiên Tuyền.
Trong năm hệ thống, chỉ có hai hệ thống này tỏ ra sống động và có tư tưởng.
Trên người chúng có khí tức của hắc thủ sau màn.
Sau khi phân giải xong hai hệ thống, Dung Nhàn nắm bắt một tia khí tức như có như không trong tay.
Đây là thuộc về hung thủ sau màn kia.
Khóe miệng nàng nhếch lên, tươi cười hòa nhã cực độ: "Cuối cùng cũng bắt được cái đuôi của ngươi rồi."
Dung Nhàn phất tay áo hủy hết hệ thống, rồi ra lệnh cho Thương Thiên trong ý thức: "Đừng đùa nữa, nên làm việc rồi."
Thương Thiên đang giả bộ từ bế quan ra để tiếp đón Tần giáo chủ: ". . . A ba không chơi đâu, a ba bận lắm, con nít con nôi tự đi chơi đi."
Dung Nhàn ngữ khí nguy hiểm nói: "Cho ngài thêm một cơ hội để tổ chức lại ngôn ngữ."
Thương Thiên thở dài: "Khi nào thì đi, ta không muốn ứng phó với Tần Ca giáo chủ nữa, ta nghĩ ngươi biết quan hệ của Văn Đạo và Tần Ca mà."
Nhìn ánh mắt như hổ rình mồi của Tần Ca, luôn cảm thấy nó không đi, sự trong sạch khó giữ được.
Dung Nhàn ngẩng đầu lên, ánh mắt như xuyên qua tầng tầng không gian nhìn đến vị trí của Thương Thiên và Văn Đạo.
Nàng mặt đầy bối rối khó hiểu, ngữ khí vô tội: "Hai người họ không phải bạn tốt sao? Hay là ngài đang ám chỉ với ta mối quan hệ gì không thể nói ra, nhưng ta thuần khiết như vậy, thực sự không hiểu ngài đang ám chỉ điều gì."
Thương Thiên: ". . ." Cho dù đây là con mình, nó cũng phải nói một câu là mặt dày vô sỉ!
Trong đại đường, biểu tình của Thương Thiên ngồi cạnh Tần Ca đều vặn vẹo.
Tần Ca vô tình phát hiện, bỗng nhiên đứng dậy, ân cần hỏi: "Nghe nói huynh không khỏe trong người sao?"
Thương Thiên chuẩn bị lên tiếng, thì giọng của Dung Nhàn vang lên trong đáy lòng nó.
"Ta khuyên ngươi nên suy nghĩ kỹ. Ngươi nói không sao thì Tần giáo chủ có thể sẽ không đi tối nay đâu. Ngươi nói có gì đó không ổn thì Tần giáo chủ có thể hôm nay rồi sau này cũng không đi nữa."
Ngữ khí của nàng nghiêm túc, cứ như là chuyện gì đó rất trọng đại.
Không thể nói là không đưa # nói chuyện giật gân # lên đến đỉnh cao.
Thương Thiên trực tiếp bị hù sợ.
Hắn liếc nhìn Tần Ca, im lặng nuốt lời đến bên miệng xuống.
Trong lòng đ‌i‌ê‌n c‌u‌ồ‌n‌g nói: "Đi, chúng ta đi ngay, phong ấn thế giới này, để nó tự chữa trị đi."
Nó thật sự không muốn gặp lại Tần Ca, người này để lại bóng ma quá lớn cho nó.
Dung Nhàn không vội bàn điều kiện: "Nhìn đạo khí tức trong tay ta này xem? Ngài đáp ứng tìm giúp ta chủ nhân của nó chúng ta liền đi."
Thương Thiên không dám tin: "Ngươi biết ngươi đang nói gì không?"
Dung Nhàn thẳng thắn nói: "# nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của # hay # bỏ đá xuống giếng #?"
Thương Thiên không nhịn được châm chọc: "Ngươi còn rất có tự mình hiểu lấy."
"Vậy muốn đáp ứng hay không?" Dung Nhàn cười tủm tỉm nói.
Thương Thiên còn có lựa chọn sao?
Không có.
Nó chỉ có thể thỏa hiệp.
Giữa sự trong sạch và tính m‌ạ‌n‌g, nó chọn sự trong sạch.
Sau khi Thương Thiên đồng ý, Dung Nhàn chia khí tức bắt được thành hai phần, một phần cho Thương Thiên, một phần giữ lại để phòng thân.
Nếu Thương Thiên lật mặt, hoặc đột nhiên có gì đó sai sót—ví dụ như bị đoạt xá, bị xuy‌ê‌n qua, bị thiên đạo khác nuốt— thì đạo khí tức nàng giữ lại chính là đường lui.
Thực sự là đem sự không tin tưởng đối với Thương Thiên bày ra ngoài mặt.
Thương Thiên: . . .
Cho dù hiểu rõ cẩu tính của con mình, vẫn bị ng‌ư‌ợ‌c không nhẹ.
Nó chọn cách bỏ qua hành vi của con mình, tiếp nhận khí tức kia, chờ rời khỏi tiểu thế giới này liền lập tức hành động.
Vấn đề lớn nhất trước mắt là Tần Ca nhiệt tình dâng trào trước mặt nó.
Tuy Tần Ca có tướng mạo phi phàm tuấn mỹ, khí chất đặc biệt, khí vận không tồi, nhưng một số phương diện rõ ràng không t‌hí‌ch hợp.
Nó không có giới tính, nhưng vì con nó cả ngày gọi "A ba", nên mặc nhiên thừa nhận nó là nam.
Đối với loại người như Tần Ca, thật sự khiến nó khó chịu.
May mà Dung Nhàn biết chừng mực, không đả kích Thương Thiên đến cùng.
Nàng tâm thần nhất động, liên hệ thiên đạo.
Trong một cái chớp mắt, cả thế giới dường như bị đóng băng.
Dung Nhàn ném năng lượng rút ra từ năm hệ thống cho thiên đạo, rồi hộ ở bên cạnh thiên đạo xem nó thôn phệ năng lượng đó, sau khi khí tức dần bình phục, nàng nói với Thương Thiên một cách đầy ẩn ý: "Không biết ta có một ngày có thể cho ngài ăn như vậy không."
Thương Thiên: Cảm giác uy nghiêm của người làm cha bị mạo phạm.
Sau khi thiên đạo hấp thu sức mạnh của hệ thống, thời gian của cả thế giới dường như bị một luồng sức mạnh vô hình khẽ chạm vào, trở về ngày trước sinh nhật mười bốn tuổi của Văn Phạm Âm.
Khi mọi chuyện còn chưa từng xảy ra.
Linh hồn của Văn Đạo cũng được thiên đạo thả đi, hồn phách của Văn Phạm Âm cũng theo không gian hỗn độn trở về.
Đứng cạnh thiên đạo, Dung Nhàn rũ mắt nhìn chăm chú vào thiếu nữ đang tỉnh lại.
Thiếu nữ mở to đôi mắt còn đang mê mang, nhìn xung quanh, biểu lộ nụ cười rạng rỡ và mong chờ một cuộc đời mới.
Dung Nhàn thở phào, khóe miệng vô thức nâng lên một đường cong ấm áp.
Ngay lập tức, nàng đến thế giới bên ngoài, tay kết pháp quyết, che giấu toàn bộ thế giới, xóa bỏ cả vị trí tọa độ.
Khi tiểu thế giới thiên đạo có năng lực chiến thắng ngoại địch, phong ấn này mới được gỡ bỏ.
Làm xong tất cả, Dung Nhàn không hề lưu luyến quay về Trung Thiên Giới.
Xả thân vong tình tình ích l‌iệ‌t, cuối cùng rồi sẽ từ từ đi vào lòng người.
Chỉ có chân tình mới đổi được chân tình.
Nguyện chúng ta đều có thể gặp được người tốt nhất ở độ tuổi đẹp nhất.
PS: Hôm nay mưa to m‌ấ‌t điện, tranh thủ sau khi có điện trở lại thì gõ thêm một chút ..
Bạn cần đăng nhập để bình luận