Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng

Chương 768


"Người thực sự cùng đường bí lối sẽ không nằm đây nghĩ cách kéo dài mạng sống.' Mẹ của Nguyễn Thanh phản bác mọi người: "Mạng sống và tiền cái nào đáng giá hơn? Các người ngày nào cũng nói rằng phải đập nồi bán sắt để chữa bệnh, bây giờ nạp tiền đặt chỗ thì không được sao? Bây giờ cơ hội đã bày ra trước mắt, các người lại lo lắng cái này cái kia, không muốn ăn thì cũng không ai ép buộc, không cần phải nghi ngờ người ta."
Người này nói: "Ôi, tôi chỉ nghĩ không cần tiền cũng có thể đặt chỗ thì tốt hơn thôi.'
Những người khác cũng phụ họa: "Đúng vậy, như vậy chúng tôi căn bản không đủ tiền để ăn, chủ quán này muốn đánh đồng chúng ta với những người bình thường không có tiền sao."
"Nếu các người thực sự không có tiền để chữa bệnh thì nói như vậy còn được, nhưng các người rõ ràng có bảo hiểm, còn có lương hưu, lại nói những lời này để bắt cóc đạo đức, cũng không trách được chủ quán sẽ lạnh lòng." Một người nhà nói: "Người ta mở nhà hàng hải sản riêng, chủ yếu kinh doanh hải sản, các người muốn ăn hải sản để chữa bệnh nhưng lại yêu cầu người ta hạ thấp tiêu chuẩn để nhường đường cho các người? Nói như vậy có hợp lý không?”
"Đúng vậy, hơn nữa trước đây chủ quán không cần đặt chỗ, đến xếp hàng là có thể ăn, còn không phải vì có người gây chuyện nên mới lạnh lòng đổi thành như vậy sao." Mẹ của Nguyễn Thanh nói: "Các người hẳn đều biết chuyện lúc trước, mọi người vốn đã sốt ruột muốn ăn, lại có người nhân cơ hội gây chuyện, khiến đến cuối cùng chủ quán phải ngừng kinh doanh, mà một số người gây chuyện lại không mất mác gì, như bây giờ thực ra còn có thể chế ngự một chút.'
"Ôi, nếu chủ quán không ngừng kinh doanh thì tháng trước mấy người trong tòa nhà này cũng không đến nỗi phải c.h.ế.t nhiều như vậy."
Một cô gái mặt vàng như nghệ bên ngoài cửa cúi mắt xuống, chính cô ta đã nói cho những người khác cùng với những bệnh nhân khác đến ăn, sau đó còn bị người ta kích động cơn tức giận xông vào đập phá chủ quán, đều là lỗi của cô ta.
Không ai để ý đến cô ta, lại có người nói: "Vậy thì cái giá này cũng quá đắt, mấy người có tiền thì còn đỡ, không biết còn có rất nhiều người thậm chí không đủ tiền để chữa bệnh sao? Vẫn phải được đặt chỗ miễn phí mới đúng."
Nguyễn Thanh nghe không nổi nữa, cô gái đôi mươi tính tình rất nóng nảy, cô ấy kéo phắt rèm cửa ra: "Mấy món ăn ở đó cũng rất đắt, có phải muốn chủ quán phải cho mấy người ăn miễn phí luôn mới được hay không? Rõ ràng là trước đây các người không biết trân trọng, không nghe lời khuyên mà cứ phải đi gây chuyện, bây giờ lại đến trách là quá đắt, tưởng cả thế giới đều là cha mẹ của mình, đều phải chiêu chuộng mình, nhường nhịn mình, biết xấu hổ một chút đi.
Người vừa nói chuyện lập tức đỏ mặt tía tai, cô ta chính là người trước đó đi theo gã đàn ông lực lưỡng đẩy mạnh nhất, lúc về còn đắc ý nói rằng đã dạy cho Diệp Cửu Cửu một bài học, kết quả quay đầu lại bị người nhà của bệnh nhân cào rách mặt.
Mẹ của Nguyễn Thanh không ngờ con gái lại xông ra, vội vàng hòa giải: "Mọi người nghĩ xem, nếu ai cũng có thể đặt chỗ, chúng ta càng không đặt được, lỡ gặp phải người có tâm đầu cơ tích trữ thì sao? Đến lúc đó chỉ sợ muốn đặt chỗ cũng phải chờ tới năm sau, đến lượt rồi thì người cũng có thể không còn nữa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận