Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng

Chương 279


Cá phi lê xào hành/488
Giun thìa biển xào hành/588
Bạch tuộc phô mai nổ/588
Sushi cá ngừ/888
Tôm hấp tỏi/1088
Cá đù vàng hấp/1288
Lẩu gà om cua/1588
Hải sản hôm nay đều không lớn, cá đều được chia thành phần nhỏ để chế biến, giá cả chung không đắt, sau khi làm xong thực đơn, cô để chủ quán sắp xếp giao hàng, đợi chủ quán giao đến, Diệp Cửu Cửu rửa rau, cắt rau, chuẩn bị thức ăn.
Mất một tiếng để xử lý xong, sau đó cô sơ chế cá ngừ và cá hố trước, lấy đầu cá và xương cá ra để nấu nước dùng, lát nữa sẽ dùng trực tiếp để làm nước dùng cho bún gạo cá hố.
Thực ra có một món ăn là cháo cá hố, dùng cá ngừ, xương sườn lợn, gạo để nấu nhưng cô không muốn nấu cháo nên đã áp dụng một chút, làm một món bún gạo cá hố.
Nấu xong nước dùng đã gần mười một giờ rưỡi, Diệp Cửu Cửu mở cửa sớm để chuẩn bị đón khách, hôm nay đến sớm nhất là Chu Chu và mẹ cô bé, những người khác trong nhà có việc, hai mẹ con hẹn nhau đến một mình.
"Chủ quán, bên này của các cô có đường khác không?" Chu Chu bịt mũi đi vào: "Phía trước có một cửa hàng đang sửa chữa, bụi rất lớn, cũng không biết chăng một tấm bạt nhựa."
"Có thể đi từ con đường nhỏ bên ngoài ra hẻm sau nhưng sẽ phải đi một vòng rất lớn." Diệp Cửu Cửu nhìn về phía tiệm mì, trước đây đã mở mấy chục năm cũng không thấy sửa chữa, sao tự nhiên lại nghĩ đến việc sửa chữa?
Cô nhìn vài lân rồi thu hồi tâm mắt, đưa thực đơn cho Chu Chu và mẹ cô bé: -Đây là thực đơn hôm nay.'
"Cá mú chỉ có một phần sao? Vậy chúng ta phải gọi một phân." Chu Chu nhìn thấy chú thích trên thực đơn rồi lập tức nói muốn gọi: "Ngoài ra gọi thêm một phần bạch tuộc phô mai nổ, tôm hấp tỏi, lẩu gà om cua, thêm một phần bún gạo cá hố nữa, như vậy chúng ta không cần ăn cơm nữa rồi đúng không mẹ?”
"Được." Mẹ Chu Chu sang trọng giàu có đặt chiếc túi xách trị giá vài chục vạn lên chiếc ghế ở góc trong: "Nếu khẩu phần không nhiều thì có thể gọi thêm vài phần, hải sản ở đây của chủ quán thực sự rất ngon."
"Khẩu phần cá mú và lẩu gà om cua đều khá nhiều, gọi nhiêu như vậy chắc là đủ rôi, không đủ thì gọi thêm." Diệp Cửu Cửu khuyên nhủ.
"Vậy được." Chu Chu trả thực đơn cho Diệp Cửu Cửu: "Chủ quán, mẹ tôi rất thích hải sản ở đây của cô, trên đường đến đây mẹ tôi cứ khen mãi."
Diệp Cửu Cửu vui vẻ đón nhận lời khen: "Cảm ơn vì đã thích."
"Chủ quán, thực sự rất tốt, trước đây Chu Chu nói tôi còn không tin, nhưng sau khi ăn hải sản ở nhà cô thì tôi ngủ ngon hơn nhiều, da dẻ cũng đẹp hơn nhiều." Sáng nay mẹ Chu Chu thức dậy phát hiện một số vết nám không kịp đến thẩm mỹ viện để xử lý gần như đã biến mất.
"Đầu là trùng hợp thôi, ngủ ngon thì da dẻ tự nhiên cũng đẹp hơn." Diệp Cửu Cửu vẫn tuân thủ nguyên tắc không thừa nhận không nói nhiều: "Hai người ngồi một lát, tôi vào bếp làm đồ ăn cho hai người."
Sau khi Diệp Cửu Cửu vào trong, mẹ Chu Chu nghi ngờ nhìn Chu Chu: "Chủ quán có vẻ rất né tránh chủ đề này."
"Chủ quán không thích nói, chúng ta đều nói riêng thôi." Chu Chu suy đoán rằng chủ quán có thể lo lắng sẽ gây ra rắc rối nhưng cũng có thể hiểu được: "Mẹ đừng hỏi nhiều, chọc giận chủ quán thì sau này cô ấy sẽ đưa con vào danh sách đen."
"Mẹ biết." Mẹ Chu Chu không phải là người chỉ biết vụ lợi, những người khác trong nhà bà cũng không phải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận