Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng

Chương 251


Chị dâu Chu Chu: "Ăn hải sản hàng ngày dễ bị đau bụng."
"Không đâu." Chu Chu nhỏ giọng nói với mẹ những công dụng không được tiết lộ trong nhóm: "Ăn thường xuyên không chỉ không bị đau bụng mà còn có thể điều hòa cơ thể."
Anh trai Chu Chu cảm thấy em gái mình như bị tẩy não rồi.
"Thật sự, có người ăn rồi thì thấy ăn ngon miệng hơn, dạ dày thoải mái hơn, huyết áp cũng giảm, còn người bị hói cũng dân mọc tóc." Chu Chu nhìn mái tóc ngày càng thưa của cha mình: "Cha, hói đầu thì xấu lắm, lát nữa cha ăn nhiều vào, cố gắng nuôi lại tóc."
Cha Chu Chu ngượng ngùng sờ mái tóc ngày càng thưa: 'Khụ, cha mày dù hói đầu thì vẫn phong độ ngời ngời."
Chu Chu: 'Eoo.'
Mẹ Chu Chu: "Con muốn ăn thế nào cũng được, nhưng đừng để mấy lời nói quá của mấy người nổi tiếng trên mạng và chủ quán lừa."
Anh trai Chu Chu đồng tình gật đầu, hắn nhìn những vị khách xung quanh, trong mắt hiện lên một tia thương hại, toàn là những người bị chủ quán lừa đến đây.
"Thôi nào, nếu mọi người không tin thì thôi, lát nữa nếm thử rồi sẽ biết." Ban đầu Chu Chu cũng vì xem video của blogger ẩm thực mới đến đây với thái độ thử xem sao, nhưng sau khi ăn thì nghiện luôn, hơn nữa hôm nay cô cân thử thì thấy nhẹ đi mấy cân, chắc chắn là nhờ hải sản.
"Vậy lát nữa chúng ta nếm thử." Chị dâu Chu Chu hòa giải, rót thêm trà cho mọi người: "Trà Long Tỉnh này pha cũng khá."
Cha Chu Chu là người thích uống trà, nhấp một ngụm rồi nói: "Pha trực tiếp thế này chẳng khác gì làm hỏng trà ngon, phải dùng bộ ấm chén..."
"Đây là nhà hàng chứ không phải quán trà, có trà uống là tốt lắm rồi." Chu Chu đưa cốc sữa mà Tiểu Ngư mang đến cho cháu trai: 'Cảm ơn Tiểu Ngư."
"Không có gì đâu ạ." Tiểu Ngư nhìn sang bà bầu khách bên cạnh, chạy lon ton đến chào mừng rồi lại chạy về bếp: "Cửu Cửu, lại có khách đến”"
Diệp Cửu Cửu đang xào sò điệp, tạm thời không rảnh ra ngoài: "Gọi anh trai em ra gọi món.
"Vâng." Cá nhỏ chạy ra sân sau gọi anh trai: "Anh ơi ra nhanh, không để họ chạy mất."
Lăng Dư bê đĩa ớt đã ráo nước vào nhà để rồi đi ra, bên ngoài gió lớn, có vẻ sắp mưa rồi.
Anh đi gọi món, sau đó nói với Diệp Cửu Cửu họ muốn ăn gì, Diệp Cửu Cửu làm hai bàn đồ ăn giống nhau rồi bảo Lăng Dư mang ra.
Sau khi đồ ăn được mang lên, Chu Chu mời gia đình nếm thử món khai vị: Cha mẹ thử xem."
"Đây không phải là miến lạnh và thịt thái lạnh sao?” Anh trai Chu Chu thấy còn không bằng để dì giúp việc ở nhà làm.
Chu Chu ồ lên một tiếng: “Anh nếm thử rồi nói."
Anh trai Chu Chu nghi ngờ nhìn em gái vẫn luôn giới thiệu mình: "Em nhận tiền hối lộ rôi à?”
"... Em có thể lừa mọi người sao?" Chu Chu bất lực gắp một ít sò điệp cho mẹ và cháu trai: Anh không ăn thì chúng em ăn, đúng không?”
Cháu trai ục ục uống một ngụm sữa: "Cô đừng cãi nhau với cha."
"Là cha cháu không tin cô." Chu Chu gắp một miếng bỏ vào miệng, vẫn mềm mại tươi ngon như trưa, nếu thêm một ít cần tây và lá tía tô nữa thì hoàn hảo.
Chị dâu Chu Chu nếm thử, thấy ngon hơn nhiều so với tưởng tượng.
Cha mẹ Chu Chu cũng phát hiện ra món ăn rất ngon: "Khá ổn."
Chu Chu đắc ý ngẩng cằm: "Em đã nói là không lừa mọi người mà."
"Thực sự cũng được." Nhưng anh trai Chu Chu vẫn không hiểu tại sao em gái mình lại đến đây bảy ngày liên tiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận