Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng

Chương 437


Diệp Cửu Cửu trả lời chắc chắn: "Rất đẹp."
Tiểu Ngư nghe vậy cười lộ ra hàm răng trắng đều: "Vậy em quét nhà giúp Cửu Cửu."
"Ừ, đi quét nhà." Diệp Cửu Cửu đứng dậy đi đến cầu thang, nhìn cầu thang bị đuôi Tiểu Ngư quất gãy, ban đầu có mười một bậc nhưng bây giờ chỉ còn ba bốn bậc dưới cùng là còn nguyên vẹn.
Ban đầu định dọn dẹp tầng trên rồi trực tiếp mở cửa, bây giờ phải tìm người làm lại cầu thang, làm cầu thang và phòng riêng ít nhất phải mất mấy ngày.
Lăng Dư cúi xuống nhặt tấm ván gỗ rơi trên mặt đất: "Lo lắng sao?”
Diệp Cửu Cửu gật đầu: "Khách ngày càng đông, tôi muốn cải tạo tâng trên thành phòng riêng, nhưng sửa chữa mấy ngày chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến việc kinh doanh.”
"Chỉ mấy ngày thôi sao?" Lăng Dư đưa tấm ván gỗ đầy mối mọt cho Diệp Cửu Cửu: "Cô không sợ tầng trên cũng bị Tiểu Ngư làm sập sao?"
"... Diệp Cửu Cửu nhìn những lỗ mối trên tấm ván gõ, nếu thay toàn bộ sàn nhà và dầm nhà ở trên, ít nhất phải mất nửa tháng.
Cô chưa kịp nghĩ rõ ràng, Lăng Dư lại nhắc nhở: "Tầng hai có cửa sổ, có thể nhìn thấy sân sau, Tiểu Ngư thường xuyên nghịch nước."
Ô.
Cộng thêm việc xây tường và đóng cửa sổ, ít nhất phải mất mười ngày.
Mười ngày nữa tủ lạnh sẽ giao thêm nhiều hải sản, nếu không tiêu thụ hết, nuôi trong nhà c.h.ế.t đi thì thật đáng tiếc.
Phải làm sao bây giờ?
"Để tôi nghĩ xem." Diệp Cửu Cửu giơ tay gỡ hết những tấm ván gỗ bị vỡ ra, tránh va chạm làm rơi xuống đ.â.m thủng đầu.
Lăng Dư giúp cô gỡ những tấm ở trên cao, tiện thể gỡ luôn cả những tấm bị nứt ở giữa.
"Cảm ơn." Diệp Cửu Cửu đóng gói tất cả các tấm ván gỗ bị gãy và đặt lên thùng rác ở sân sau, lát nữa sẽ mang ra ngoài vứt. Cô quay lại tiếp tục lau kính, lau sạch cả trong lẫn ngoài, sau đó lau sạch bàn, sàn nhà, rôi dọn dẹp sạch sẽ nhà bếp.
Tiểu Ngư đi ủng mưa cũng đến giúp, cầm cây lau nhà chạy tới chạy lui, nếu bỏ qua việc cô bé thỉnh thoảng thổi bong bóng khắp nơi thì cô bé cũng là một trợ thủ nhỏ hợp cách.
Lau sạch sẽ xong, Diệp Cửu Cửu dọn dẹp căn phòng thường xuyên mở cửa ở sân sau, lau sạch cả cửa sổ kính.
Dọn dẹp sạch sẽ xong, Tiểu Ngư nhìn căn phòng sáng sủa sạch sẽ, cảm thấy rất có thành tựu: "Cửu Cửu, những thứ này đều là em sắp xếp."
Diệp Cửu Cửu không tiếc lời khen ngợi: "Tiểu Ngư thật giỏi."
Được khen ngợi, Tiểu Ngư vui vẻ quay vòng vòng, hôm nay lại là một ngày được khen ngợi.
Diệp Cửu Cửu lấy điện thoại ra, xem thời gian thấy đã gần bốn giờ: "Tiểu Ngư giúp chị một việc lớn như vậy, tối nay chị mời em ăn lẩu nhé?”
Cá nhỏ ừ một tiếng: "Được, em muốn ăn lẩu!"
Diệp Cửu Cửu cầm điện thoại tìm kiếm những cửa hàng có hương vị không tệ: "Được, vậy chị đặt lẩu mang đến."
"Phải có cái dạ dày và lòng vịt!" Tiểu Ngư đã ăn một lần, rất thích ăn nên lần này không quên nhắc Diệp Cửu Cửu phải mua.
"Được." Để thỏa mãn Tiểu Ngư, Diệp Cửu Cửu đã gọi mỗi thứ ba phần dạ dày, lòng vịt, thịt bò, thịt cừu, ngoài ra còn gọi thêm mề gà, cánh gà, viên thịt tay cầm, trứng cút, tiết vịt, lát ngó sen, cải thảo, hoa vàng, thịt heo chiên giòn, bánh trôi đường đỏ.
Đặt hàng xong, Diệp Cửu Cửu lấy hết phần thịt cá tuyết còn lại ra, thái thành từng lát mỏng rồi bày ra đĩa, ngoài ra còn rửa sạch đậu phụ non, nấm kim châm, súp lơ xanh, cà chua bi, bún gạo có sẵn trong nhà và cho vào bát để lát nữa cùng cho vào nồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận