Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng

Chương 587


Bà lão cũng bị chứng mất trí nhớ tuổi già, tối hôm qua đi dạo công viên thì gặp một người bạn nhảy cùng trước đây, thấy đối phương rất khỏe mạnh, hoàn toàn không có vẻ gì là bị bệnh, con trai bà lão không kìm được hỏi thêm vài câu.
Đối phương liền giới thiệu nhà hàng này, nói rằng sau khi ăn vài lần thì thời gian tỉnh táo mỗi ngày dần dần tăng lên.
Là người làm giáo dục, nghe đối phương nói vậy, con trai bà lão liên cảm thấy bị lừa, nhưng sau khi về nhà nhìn thấy mẹ mình đã bắt đầu đại tiểu tiện không tự chủ, nhìn cảnh vợ và người giúp việc chăm sóc đến kiệt sức, ông lại không kìm được mà đưa bà đến thử.
Sau khi đến, ông phát hiện có rất nhiều người xếp hàng, hơn nữa rất nhiều người đều nói có hiệu quả nhưng trong lòng ông vẫn rất lo lắng, thực sự có tác dụng không?
"Đã đến rồi thì thử trước xem, ngửi mùi thấy rất thơm." Vợ ông nhìn những bàn khác ăn rất ngon, cảm thấy hẳn là đáng giá.
Diệp Cửu Cửu gọi xong món cho ba bàn khách thì quay về bếp tiếp tục làm đồ ăn, ba bàn khách đều gọi những món gần giống nhau, đều gọi rong biển chua ngọt, sò điệp ngâm dầu, nghêu nhồi tôm mực, tôm càng xanh luộc, canh cá dưa xám đương quy, cha Lạc Lạc gọi thêm một phần tôm bọ ngựa.
Hắn vốn định xa xỉ gọi thêm một phần sashima cá ngừ vây xanh nhưng bà nội Lạc Lạc ngăn lại không cho, ba mươi nghìn một phần đã đủ cho họ ăn ngon vài lần rồi.
Diệp Cửu Cửu lại cho thêm một ít gia vị vào nồi muối đầy, sau đó cho thêm bảy con tôm bọ ngựa vào.
Cô vừa nãy đã lén nhìn, khách xếp hàng bên ngoài hẳn là ít nhất còn ba mươi người sẽ gọi tôm bọ ngựa, ngoài ra làm thêm một con để trưa nay họ tự ăn.
Vùi tôm bọ ngựa vào muối hạt, Diệp Cửu Cửu đổi sang lửa nhỏ từ từ nướng, cô quay về bếp, lấy ba phần nghêu nhồi tôm mực cho vào lò hấp, hấp chín rồi rưới nước sốt tỏi phi vàng lên, trong nước sốt có cho thêm ớt đỏ, những chấm đỏ trông rất đẹp mắt. Sau khi làm xong mấy món ăn thì mang ra, những khách ăn xong cũng lần lượt thanh toán rồi rời đi, Diệp Cửu Cửu nhanh chóng dọn dẹp sạch sẽ, sau đó tiếp tục tiếp đón ba bàn khách.
Những khách sau này có một bàn ghép bàn, bọn họ ghép bốn người, là hai cặp vợ chồng từ nơi khác đến, một cặp là để cầu con, một cặp là vì cơ thể xuất hiện vấn đề khác.
Diệp Cửu Cửu thấy vậy cũng không nói gì, vẫn tiếp đón như khách bình thường, ba mươi người gọi bảy món ăn, gồm rong biển chua ngọt, sò điệp ngâm dầu, nghêu nhồi tôm mực, tôm đuôi xanh luộc, canh cá dưa xám đương quy, cá phèn kho và cá kẽm hấp.
Đây là họ đã bàn bạc ở bên ngoài, lúc đó sẽ cùng nhau ăn, mặc dù có thể sẽ đắt hơn một chút nhưng họ đều muốn nếm thử nhiều món ăn.
Ba bàn khách khác là bạn của Cao Viễn Chu Chu, bọn họ đưa cả gia đình đến, ngoài ra còn có một nhóm người đầu trọc, hẳn cũng là đến để mọc tóc, bất kể mục đích là gì thì ba bàn khách này đều gọi hết tất cả các món trong thực đơn.
Gọi xong món, Diệp Cửu Cửu quay về bếp làm đồ ăn, đợi làm xong hết, sắp xếp mang ra thì đã gần hai giờ chiêu, cô mệt mỏi hít một hơi thật sâu, tiếp tục dọn dẹp sạch sẽ bếp, dọn dẹp xong thì kéo cơ thể mệt mỏi ngồi xuống ghế dưới gốc cây lê, toàn thân đều đau nhức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận