Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng

Chương 378


"Rất hợp với tường gạch xanh." Ông Vương khen thêm vài câu nữa rồi mới bắt đầu gọi món.
Thực đơn hôm nay:
Rong biển trộn lạnh/88
Canh cá đầu rồng nấu rong biển/388
Thạch san hô máu/488
Hải sản vụn trộn lạnh/488
Cá nhỏ chiên giòn/588
Cá mú đỏ kho/688
Chả cá viên nướng phô mai/688
Cá mú chuột hấp/8888
Tôm hùm đỏ hai món/28888
Sashimi bào ngư bích hổ/28888
"Hôm nay là ngày cuối cùng chúng tôi ở đây, ăn xong chúng tôi sẽ đi, cũng không biết lần sau khi nào mới đến, chúng tôi gọi nhiều món một chút?" Ông Vương hỏi ý kiến vợ.
Vợ ông gật đầu: “Cũng được, sẽ không lãng phí."
"Món ăn ở đây của chủ quán rất ngon, chắc chắn sẽ không lãng phí." Ông Vương nhìn thực đơn: "Gọi canh cá đầu rồng nấu rong biển, thạch san hô máu, hải sản vụn trộn lạnh và cá mú đỏ kho."
Những món khác họ cũng muốn thử, nhưng giá quá đắt nên chỉ gọi bốn món này.
Diệp Cửu Cửu gật đầu: "Hải sản vụn trộn lạnh có hơi cay, hai người ăn được không?”
"Được." Ông Vương dừng lại một chút: "Thạch cũng cay phải không? Có thể cho thêm một chút ớt, rau mùi cũng cho hết."
"Được, vậy tôi sẽ làm theo khẩu vị bình thường." Diệp Cửu Cửu vào bếp, đeo tạp dề bắt đầu làm cá mú đỏ kho. Cô thường làm món kho theo cách gia đình, trực tiếp bỏ nội tạng của một cân rưỡi cá mú đỏ, khứa hoa thân cá dài, sau đó xách đuôi cá cho thẳng vào chảo dầu, chiên vàng hai mặt rồi vớt ra.
Cho hành, gừng, tỏi, ớt, tương đậu đỏ và nước vào phần dầu còn lại, đun sôi nước rồi cho cá mú đỏ vào, đợi chín rồi vớt ra cho vào nồi.
Dùng nước sốt còn lại cho thêm hành lá, ớt xanh đỏ, sau đó pha một ít bột năng, cuối cùng rưới lên cá mú đỏ kho, cuối cùng rắc một ít rau mùi xanh mướt.
Trước khi ra nồi, Diệp Cửu Cửu lấy thạch san hô m.á.u ra, thạch san hô có màu đỏ, thạch làm ra cũng có màu rất đẹp, giống như một khối hồng mã não.
Diệp Cửu Cửu cắt một bát thạch thành từng miếng nhỏ, cho tỏi, gừng, vừng trắng, dầu ớt lên trên, sau đó rắc một ít đậu phộng giòn, ngoài ra còn đổ thêm xì dầu, giấm, v. v. để nêm nếm, cuối cùng rắc hành lá xanh biếc và ớt đỏ nhỏ để trang trí, trông màu đỏ xanh rất đẹp mắt.
Ngoài ra còn vớt một phần hải sản vụn trộn lạnh, nước sốt đầy đủ, hương vị cay nồng thơm ngon, không cân nêm thêm gia vị, chỉ cần rắc một ít rau mùi là có thể mang ra.
Diệp Cửu Cửu bảo Lăng Dư bưng ba món đã làm xong lên bàn, cuối cùng lấy vài con cá đậu hũ rán thơm rồi nấu một nồi canh, cho thêm một ít rong biển đã ngâm, ngoài ra không cho thêm gì nữa.
Sau khi các món ăn được dọn lên bàn, ông Vương nếm thử thạch làm từ san hô m.á.u trước, thạch mịn như lụa, ăn rất thanh mát, ăn kèm với đậu phộng giòn, dầu ớt, hậu vị rất dài.
"Bà già, bà cũng nếm thử xem, nhìn thấy dầu đỏ chót nhưng ăn không cay bằng món cá ngâm chanh ớt hôm qua."
"Vậy tôi nếm thử." Bà lão cũng nếm thử, có một mùi thơm nồng của đậu phộng rang: "Sao tay nghề của chủ quán lại tốt như vậy chứ? Ngay cả đậu phông cũng làm thơm như vậy, mỗi lần tôi làm đều bị cháy."
"Lửa rất quan trọng." Ông Vương ăn vừng bên trong cũng rất thơm: "Không có một chút bản lĩnh thì không thể mở nhà hàng được."
"Cũng đúng." Bà lão nếm thử món hải sản vụn trộn lạnh bên cạnh, vẫn là hương vị địa phương của Lộc Thành, thanh mát, hậu vị cay, cay cay lại có vị ngọt của hải sản: "Hải sản ở đây của chủ quán có điểm này là tốt, dù có cho thêm nhiều nước sốt thì ăn đến cuối vẫn có thể cảm nhận được vị tươi của hải sản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận