Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng

Chương 241


Cô cắt một nửa thịt tôm hùm trắng như tuyết trong suốt đặt bên dưới, trải một lớp lá tía tô lên trên, sau đó lại trải một lớp thịt, xếp đều đặn lên trên, chỗ trống bên cạnh đĩa thì xếp thêm cà rốt thái sợi, cải thảo, dưa chuột, lá tía tô, chanh thái lát, v.v.
Toàn bộ đĩa thức ăn được bày đầy đặn rồi cùng với các món vừa mới ra khỏi nồi khác được mang lên, khi nó xuất hiện trên bàn ăn, nó chính là vị vua của ngày hôm nay, tất cả các món ăn khác đều lu mờ trước nó.
"Ôi trời ơi, dài quá." Cao Viễn vội vàng lấy điện thoại chụp ảnh gửi cho người bạn tốt Lý Lâm: "Mấy người xem mấy người đã bỏ lỡ điều gì."
Lý Lâm đang bận dự án thì đột nhiên cảm thấy bữa ăn công tác trước mắt không còn ngon miệng nữa. Cao Viễn không chỉ gửi cho Lý Lâm mà còn gửi cho những người khác, sau khi gửi một vòng thì không quên đăng một vòng tròn bạn bè, bởi vì con tôm hùm hoa này thực sự rất lớn, ngay cả mấy người sành ăn hiểu biết rộng cũng rất ít khi nhìn thấy.
Chu Chu cũng gửi cho một vài người chị em tốt thích ăn, bảo họ rảnh thì nhất định phải đến thử.
Mấy người chị em tốt cũng muốn lắm nhưng mọi người đều bận, chỉ có Chu Chu là có thể vô tư ăn uống như một con cá ướp muối.
Cao Viễn đăng xong thì đặt điện thoại xuống, không kìm được cầm nửa quả chanh vắt một ít nước lên thịt tôm hùm, nước chảy qua lớp thịt tôm hùm mỏng, theo lá tía tô lại thấm ướt cả mặt sau của thịt tôm hùm.
Hắn cầm đũa gắp một miếng thịt lên, hướng ra ánh nắng, qua ánh sáng có thể thấy rõ vân thịt tôm hùm, đẹp như lớp vỏ của nó vậy.
Chu Chu không nhàn rỗi như vậy để ngắm thịt tôm hùm, trực tiếp gắp một miếng bỏ vào miệng, chanh hơi chua nhưng hoàn toàn không át được vị ngọt của tôm hùm, cắn nhẹ một cái là có thể cảm nhận được độ mềm, dai, nhiều nước và một chút giòn của thịt tôm.
Nhai cùng lúc, vị ngọt của tôm hùm và nước chanh trong miệng càng hòa quyện, càng ăn càng thấy ngọt, giòn, sảng khoái, quan trọng hơn là ăn vào thấy vui vẻ, thoải mái.
Trước đây cô ấy từng cho món tôm hùm sống ăn ở nước ngoài chín mươi điểm, vậy thì món tôm hùm sống này phải được một trăm điểm, nguyên liệu đạt điểm tuyệt đối, bày đĩa đạt điểm tuyệt đối, tâm trạng đạt điểm tuyệt đối.
"Chủ quán, sao lại ngon như vậy?” Chu Chu không kìm được nhìn Diệp Cửu Cửu: "Có bí quyết gì không?”
Diệp Cửu Cửu suy nghĩ một chút: "Làm bằng cả một trái tim yêu các bạn?"
"Phụt!" Cao Viễn muốn cười c.h.ế.t mất, mặc dù biết là nói đùa nhưng lại thấy chủ quán rất chân thành: "Chủ quán, sao chỗ cô ngày nào cũng có hàng ngon vậy?
Diệp Cửu Cửu cười mà không nói.
Vì không biết phải nói thế nào.
Cao Viễn cứ tưởng là muốn giữ bí mật nguồn cung cấp hàng hóa, cũng không tiện hỏi nhiều: "Chủ quán, hôm nay tôi ăn xong thì mấy ngày tới không có thời gian đến nữa."
Diệp Cửu Cửu ngạc nhiên nhìn hắn: "Sao vậy? Không phải sắp đến cuối tuần rồi sao?"
"Tôi phải về nhà một chuyến." Cao Viễn đã hai tháng không về nhà rồi, nửa tháng trước hắn đã phải về nhà, nhưng vì quá thích ăn hải sản ở đây nên vẫn không nỡ và.
Diệp Cửu Cửu cười nói: "Biểu cảm đau khổ của cậy làm tôi còn tưởng cậu ăn chán không muốn đến nữa chứ."
"Mấy ngày không ăn được thì không phải là đau khổ sao." Nhất là nghĩ đến ngày mai có thể có tôm hùm đầu xanh, cá mú cọp, những loại hải sản hiếm thấy này, mà mình lại không được ăn, Cao Viễn càng đau khổ hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận