Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng

Chương 490


Trong bếp toàn là cua, trong nhà hàng cũng có không ít, còn có mấy con đang cố gắng vượt ngục qua khe cửa, Diệp Cửu Cửu vội vàng kéo chân sau của con cua kéo lại.
Sau khi dọn dẹp sạch sẽ nhà hàng, Diệp Cửu Cửu đi ra ngoài cửa kiểm tra lại một lân nữa, xác nhận không có con cua nào trốn thoát rôi mới quay về bếp, cô nhìn thùng cua đầy ắp, ước tính sơ bộ đã bắt được khoảng hai ba trăm cân.
Ngoài cua ra còn có một giỏ tôm, đều là tôm bình thường, to bằng hai ngón tay, rất béo và tươi, màu sắc cũng rất hấp dẫn.
Sau khi dọn tôm cua ra, Diệp Cửu Cửu phát hiện trong thùng nước còn có một số con hàu, con nào con nấy đều béo múp, hôm nay khách hàng lại được hưởng phúc rồi.
Dọn xong hàu, Diệp Cửu Cửu tiếp tục kiểm kê hải sản trong tủ lạnh, bên trong có rất nhiều rong biển, là loại rong biển chỉ có một lá nhỏ, nhìn vào thấy rất non.
Cô dọn rong biển ra, sau đó tiếp tục kiểm kê tủ lạnh, bên trong có hơn chục con cá mú xanh, mỗi con nặng khoảng hai cân, kích thước hơi nhỏ, so với cá mú cọp hôm qua thì nhỏ hơn gần hai vòng.
Ngoài ra còn có rất nhiều loại cá có thân hình trụ tròn. Diệp Cửu Cửu nhìn kỹ thì thấy đầu của những con cá này có vây cá màu xanh lam ở hai bên, cô nhớ lại những loài cá biển mà mình biết, đây hẳn là cá chào mào, một loại cá dùng làm sashimi cao cấp.
Diệp Cửu Cửu đếm thử, một lớp mười lăm con, mỗi con đều rất nhỏ, có lẽ chưa đến một cân.
Cô cẩn thận di chuyển những con cá nhỏ này, tiếp tục xem những thứ còn lại trong tủ lạnh, bên trong có một con cá tâm nặng khoảng bốn mươi cân, con cá tầm này rất dài, màu da hơi sẫm, nhìn giống với giống cá tâm nuôi mà người ta bán trên mặt đất, không phải là động vật được bảo vệ.
Sau khi lấy con cá lớn này ra, Diệp Cửu Cửu sắp xếp lại những hải sản còn lại trong tủ lạnh, bên dưới còn có rất nhiêu con mực ống nhỏ phát ra ánh sáng xanh lam, đó là mực đom đóm rất đẹp! Chúng là những chú lùn trong họ mực ống, chỉ có thể dài khoảng sáu bảy cm nhưng ở chỗ Diệp Cửu Cửu vẫn có mười mấy cm, hẳn là những chú mực đom đóm khổng lồ.
Vào ban đêm, những con mực đom đóm này sẽ phát ra ánh sáng xanh lam ở ven vịnh, nhưng bây giờ khi ánh nắng chiếu vào thì không thấy bất kỳ ánh sáng xanh lam nào nữa.
Diệp Cửu Cửu cầm một cái rổ rửa rau, vớt hết mực đom đóm lên, một lần vớt đầy rổ, nhìn thì có vẻ có thể bán được mười mấy phần.
Sau khi vớt hết mực đom đóm ra, trong tủ lạnh không còn hải sản nữa, Diệp Cửu Cửu nhìn những hải sản trong bếp, hôm nay giống loại hơi ít nhưng bù lại số lượng nhiều.
Diệp Cửu Cửu đang sắp xếp thực đơn thì nghe thấy tiếng gõ cửa ở cửa sau: "Đến giao bữa sáng rồi."
"Em đi lấy." Tiểu Ngư thích nhất là làm việc vặt, chạy nhanh ra cửa sau, kiếng chân mở khóa cửa: 'Là mì sao?”
"Là mì các em gọi." Ông chủ đưa ba bát mì cho Lăng Dư đứng sau Tiểu Ngư.
Tiểu Ngư nhảy dựng lên, muốn giúp đỡ: "Anh ơi đưa em."
"Em sẽ làm đổ." Lăng Dư không cho cô bé đụng vào, đóng cửa lại, cầm mì ra bàn gỗ nhỏ dưới gốc cây lê: "Đi gọi Cửu Cửu."
Tiểu Ngư quay người chạy vào bếp, đến cửa thì hét vào trong: "Cửu Cửu ra nhanh."
"Đến đây." Diệp Cửu Cửu đã gửi hết các loại rau cân dùng cho ngày hôm nay cho ông chủ cung cấp rau, tạm thời không có việc gì, cô thong thả đi đến dưới gốc cây lê ăn sáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận