Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng

Chương 574


Diệp Cửu Cửu lập tức không ngủ được, lật người ngồi dậy, thay quần áo rồi đi ra ngoài, đồng thời không quên bế theo Tiểu Ngư kẻ ăn bám' đã tỉnh dậy trước, hai người đi đến cửa kho, cẩn thận đẩy cửa ra.
Đẩy cửa ra nhìn thấy cảnh bên trong, cả hai đều trợn tròn mắt, đồng thanh phát ra tiếng: "Oal"
"Oa! To quá!" Tiểu Ngư phấn khích nhảy dựng lên.
"Thực sự rất to." Diệp Cửu Cửu nhìn vào bể nước đầy nước biển, cảm thấy cái bể này của mình đào quá nhỏ, cô không ngờ tủ lạnh thực sự có thể đưa tới một thứ lớn như vậy: "Phát tài rồi!"
"Phát tài rồi!" Tiểu Ngư vui vẻ vặn vẹo trái phải, vặn xong thì nắm c.h.ặ.t t.a.y làm tư thế siêu nhân xuất phát: "Đi bắt cá lớn!"
"Đi thôi." Diệp Cửu Cửu vào bếp lấy mấy cái thùng nước lớn sạch sẽ, vì sợ ướt giày nên họ đều đi ủng.
Thay xong, hai người nắm tay nhau đi vào, Diệp Cửu Cửu bắt đầu nhìn vào bể nước, một con cá lớn không ngừng vỗ nước biển, đây là một con cá ngừ vây xanh dài hơn một mét.
Cá ngừ vây xanh là loài cá ngừ có kích thước lớn nhất, nặng nhất và đắt nhất trong tất cả các loài cá ngừ, con này dài gân một mét rưỡi, nặng khoảng một tạ rưỡi, so với con dài ba bốn mét thì con này thuộc loại kích thước phổ biến.
Nhưng ở chỗ Diệp Cửu Cửu, đây đã là con cá biển dài nhất và lớn nhất mà cô từng nhận được.
Tiểu Ngư đưa tay ra hiệu, phát hiện nó còn dài hơn cả tay mình: "To quá."
"Thực sự rất lớn." Diệp Cửu Cửu đẩy con cá ngừ vây xanh này về phía trước, sau đó cầm lưới đi vớt các loại hải sản khác bên trong, rất nhanh đã vớt được hai mươi ba con cá kẽm lang, mỗi con nặng khoảng ba cân.
Cá kẽm lang còn được gọi là cá mú vàng, cá mú ba chân, cá mú ba sọc, v. v. , giống như cá kim tơ hôm qua, chúng cũng phát ra tiếng kêu nhưng vì không phải cùng loại cá nên tiếng kêu cũng khác nhau, cá kẽm lang phát ra tiếng kêu giống như tiếng lợn kêu ụt ịt.
Thịt cá kẽm lang trắng hông, mềm mại, ngọt thanh và có độ đàn hồi, cũng là nguyên liệu làm sashimi, nhưng so với cá ngừ vây xanh bên cạnh thì chúng nhạt nhòa hơn nhiều.
Diệp Cửu Cửu cho cá vào thùng đựng nước biển, sau đó tiếp tục vớt những con cá bên dưới, bên dưới lại vớt được một số con có thân màu cam, màu ở lưng đậm hơn, bụng màu đỏ nhạt hơn, ngoài ra từ mắt đến đuôi có một đường màu vàng. Đây là cá hồng vây vàng, gần giống với cá chép nước ngọt mà mọi người thường ăn.
Diệp Cửu Cửu vớt hết ra, tổng cộng hai mươi lăm con, mỗi con nặng khoảng ba cân, không lớn không nhỏ, vừa đủ để dùng.
Thực ra cô rất thích loại cá có kích thước này, quá lớn chỉ có thể làm riêng từng miếng, quá nhỏ thì chưa đủ, lớn như vậy là vừa.
Ngoài những loại cá này, Diệp Cửu Cửu còn vớt được hai loại tôm trong nước, một loại là tôm bọ ngựa, trông giống như tôm càng xanh nhưng màu sắc cơ thể rất đẹp.
Loại tôm bọ ngựa này còn được gọi là tôm bọ ngựa răng XX, là loài có giá trị dinh dưỡng cao trong họ tôm bọ ngựa, phần đầu của chúng có màu hồng nhạt, phần đuôi dần chuyển sang màu xanh nhạt, phần bụng vẫn có màu vàng nhạt, đây đều là tôm bọ ngựa cái, nhìn vào cơ thể chúng còn to hơn cánh tay cô, biết bên trong có bao nhiêu gạch.
"Chúng trông thật đẹp." Tiểu Ngư cầm con tôm bọ ngựa to gấp đôi cổ tay mình ôm vào lòng, chảy nước miếng nhìn chúng: "Nhìn bọn mi ngon quá."
Bạn cần đăng nhập để bình luận