Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng

Chương 509


Quân Hách không nghe thấy nhưng hơi không vui khi thấy Diệp Cửu Cửu nhìn Lăng Dư: "Hiện tại anh ta là một diễn viên hơi có tiếng, diễn cũng được, đóng cặp với anh ta là một ngôi sao hạng A...'
Diệp Cửu Cửu và Lăng Dư nhìn nhau trong chốc lát, sau đó cô thu hồi tâm mắt, quay sang nhìn Quân Hách, cười hỏi: "Là ai vậy? Tôi không quen biết nhiều ngôi sao, có thể không biết."
Quân Hách thấy cô có hứng thú, khẽ nhướng mày, hắn đã nói không có người phụ nữ nào có thể cưỡng lại thông tin của giới giải trí: "Hình như là Triệu XX, Tiên XX, Tôn XX, Lý XX?"
Diệp Cửu Cửu gật đầu: "Hình như đã nghe nói đến, là người đóng phim gì gì đó phải không?”
Quân Hách gật đầu: "Đúng vậy."
Diệp Cửu Cửu nở nụ cười: "Trước đây thường nghe bạn bè nhắc đến, không ngờ anh lại quen biết những người này."
Lăng Dư nhìn cô cười rạng rỡ, nghẹt thở, không còn tâm trí dọn dẹp bàn ăn nữa.
Quân Hách lại mời: "Vậy cô có muốn đi xem không? Lúc đó có thể tiếp xúc gần, còn có thể tham gia tiệc tụ họp của họ."
Diệp Cửu Cửu liếc nhìn Lăng Dư, nhẹ giọng hỏi: "Lúc đó sẽ không quá muộn chứ? Tôi không có xe, đi về không tiện lắm."
"Tôi có nhà ở khu trung tâm..." Quân Hách còn chưa nói xong, đã thấy Lăng Dư đi đến trước mặt hắn: "Anh muốn làm gì?"
Lăng Dư trực tiếp túm lấy cổ áo hắn, xách hắn lên như xách một con gà con, ném ra khỏi nhà hàng, nghiến răng nghiến lợi đe dọa: "Anh dám nói năng lỗ mãng nữa, tôi không ngại nhét anh vào miệng cá mập.
"..." Quân Hách cao 1m88, nặng 145 cân, hắn không ngờ mình lại bị một người trông gầy gò yếu ớt túm lấy cổ áo xách ra ngoài, xách ra ngoài thì thôi đi, còn bị đe dọa nữa.
Từ nhỏ đến lớn chưa từng bị đe dọa, Quân Hách quay lại cửa hàng, còn chưa đến gân cửa đã bị Lăng Dư đóng sầm lại và khóa trái: ”..." Diệp Cửu Cửu bị một loạt hành động của Lăng Dư làm cho ngây người: "Anh làm gì vậy?”
"Đóng cửa." Lăng Dư trả lời rất hùng hồn, đôi khi giống hệt Tiểu Ngư, Diệp Cửu Cửu trực tiếp bật cười: "Ý tôi là anh xách Quân tiên sinh ra ngoài để làm gì?
Lăng Dư cau mày: "Anh ta có ý đồ khác với cô."
Diệp Cửu Cửu nhàn nhạt ô một tiếng: "Anh ta chỉ mời tôi đi xem phim mà thôi.
Lăng Dư nghiến răng: "Nhất định phải nửa đêm sao?" Diệp Cửu Cửu ừ một tiếng: "Buổi tối đi xem phim rất bình thường, đặc biệt là nam chưa vợ nữ chưa chồng đi hẹn hò xem phim là chuyện rất bình thường."
"Hai người không phải." Lăng Dư không để ý đến việc cử chỉ của mình thể hiện sự chiếm hữu: "Hơn nữa anh ta không tốt."
Diệp Cửu Cửu nhướng mày: "Không tốt ở chỗ nào? Tôi thấy anh ta khá tốt."
"Anh đừng nhìn mặt mà bắt hình dong, mặc dù anh ta không đẹp bằng anh nhưng cũng không tệ, hơn nữa còn có tiền, đối với tôi cũng khá tốt, vừa tặng hoa vừa muốn đầu tư cho tôi mở nhà hàng."
"Không có.' Lăng Dư khựng lại: "Trong điện thoại của anh ta có người gọi anh ta là honey.'
Diệp Cửu Cửu nheo mắt nhìn Lăng Dư, như đang phân biệt thật giả: "... Có thể là hiểu lầm."
Cô mím môi nhắc nhở Lăng Dư: "Anh đừng xen vào chuyện của người khác."
"Trước đây đã nói, chỉ có người thân thiết mới có thể quản chuyện kết bạn của tôi, còn anh chỉ tạm thời ở đây, cũng không quản được ân nhân cứu mạng này.'
Lăng Dư câm nín.
Diệp Cửu Cửu thấy anh lại im lặng không nói, trong lòng không khỏi thất vọng, rõ ràng đã nghĩ thông suốt rồi nhưng vẫn không nhịn được mà mong đợi, dù sao cô cũng hiếm khi động lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận