Quốc Vương

Chương 961 - Mời Giáo Đình Chủ Trì Nghi Thức Đăng Quang

Nếu như Hudson thật sự làm như vậy, cuộc xung đột này sẽ leo thang. Kết quả cuối cùng của đấu pháp lưỡng bại câu thương này chính là cả gia tộc đều bị suy sụp.

Ngay cả khi đánh thắng thì Hudson cũng đừng nghĩ đến chuyện lăn lộn trong giới quý tộc được nữa. Nếu như tất cả mọi người đều chơi giống như hắn thì còn có ai sẽ cảm thấy an toàn nữa?

"Sao vậy, gia tộc Holliser cũng đã cảm nhận được áp lực rồi à?"

Hudson quan tâm hỏi.

Đối với một đại gia tộc mà nói, muốn nhằm vào một vài tên tiểu quý tộc là chuyện vô cùng đơn giản, không có gì đáng nói.

Nhưng nếu ngay cả một đại quý tộc mới nổi như Gia tộc Holliser mà cũng cảm nhận được áp lực thì lại là một tình thế khác.

"Tạm thời còn không nghiêm trọng như vậy, nhưng mà sau khi tin tức bệ hạ qua đời được truyền tới, đám quý tộc phương Bắc đã tổ chức một cuộc họp tập thể, thương nghị ròng rã hai ngày trời mới kết thúc."

"Ta không biết nội dung cụ thể mà bọn hắn thảo luận, nhưng từ vẻ mặt vui mừng của đa số người rời đi cũng có thể thấy được cuộc hội nghị lần này đã có thành quả."

Hoặc là thừa thế xông lên, đứng vững gót chân ở phương bắc; hoặc là rơi xuống thần đàn.

Hudson nghĩ một đằng nói một nẻo an ủi.

Hiện giờ bọn hắn không ra tay, nhưng không có nghĩa là sau này cũng sẽ không ra tay. Không chừng những vật tư và nhân khẩu mà bọn họ phải cực khổ lắm mới di chuyển qua đó đều sẽ trở thành áo cưới cho người khác.

"Chỉ cần có thể đoàn kết được một đám quý tộc di cư tới phương bắc thì bọn hắn cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Chờ vượt qua được thời kỳ suy yếu này rồi, mọi chuyện đều sẽ khá hơn."

Vấn đề lớn nhất của bảy tỉnh thành phương bắc mà Vương quốc vừa mới thu hồi chính là nằm quá gần Ngũ đại gia tộc Bắc Cương.

Tân quân kế vị, quốc táng đều đang được chuẩn bị. Dù là đám quý tộc trong nội bộ Vương quốc , hay là đại biểu của các quốc gia khác, cũng đều vô cùng yên phận vào lúc này.

"Có lẽ việc di dời gia tộc đến phương bắc lần này là một quyết định sai lầm, so với Ngũ đại gia tộc Bắc Cương, gia tộc Holliser thật sự là quá nhỏ bé!"

Chính vì biết rõ phía bắc là một cái hố to nên hắn mới lựa chọn cắm rễ ở tỉnh Đông Nam. Lúc trước hắn còn mịt mờ khuyên qua Bá tước Aurane, tiếc rằng Gia tộc Holliser đã quyết định là phải nhảy hố thử.

Nếu như không có gông xiềng trói chặt ngũ đại gia tộc, đám quý tộc ở bảy tỉnh phía bắc ngay cả nhà cũng chưa chuyển xong thì lấy cái gì để đối chọi với bọn hắn chứ?

Bá tước Aurane không khỏi cảm thán nói.

"Ngài Bá tước đừng quá lo lắng. Đúng là thực lực của đám người phương bắc kia rất mạnh, nhưng mà địch nhân của bọn hắn cũng rất nhiều."

"Bá tước đại nhân, điện hạ mời ngài vào trong vương cung nghị sự."

Đáng tiếc là trên đời không có thuốc hối hận, một khi đã đi bước này là sẽ không có khả năng quay đầu.

Nhận được tin tức này, Hudson không khỏi nhíu mày. Càng vào thời khắc nguy cấp thì càng phải dứt khoát.

Bây giờ phải xem tân quân có thể ngăn chặn được Ngũ đại gia tộc Bắc Cương trong cuộc họp tiếp đó ở Vương đô hay không, nếu không thì tương lai của Bắc Cương nhất định sẽ không được yên bình. ...

Nhưng trong nội tâm của Hudson lại không bình tĩnh, trực giác nói cho hắn biết: Sau lưng của sự yên tĩnh thường ẩn chứa một mối nguy hiểm lớn hơn.

Sự nghi hoặc này không kéo dài được bao lâu, sắc mặt của Hudson cũng trở nên âm trầm.

Dù có nói thế nào thì Vương tử Caesar cũng là quân chủ tương lai của mọi người, cho dù trong lòng có không thích y như thế nào, nhưng mặt mũi vẫn phải cho.

Ngoài lý do bên ngoài ra, nguyên nhân quan trọng nhất chính là hắn và Giáo Đình không hợp nhau. Từ lúc lập nghiệp hắn đã đạp lên mình Giáo Đình để thượng vị, nếu như Vương quốc hàn gắn mối quan hệ với Giáo Đình, Hudson nhất định sẽ là người bị thương nặng nhất.

Từ trước tới nay, Quốc vương và Vương tử đều là hai khái niệm. Chỉ cần một ngày không mang vương miện thì chuyện này sẽ có khả năng xảy ra biến cố.

"Nhưng mà điện hạ có suy nghĩ đến hậu quả chính trị khi làm như vậy chưa. Trong nước thì tạm thời không bàn đến, chúng ta chỉ phân tích những ảnh hưởng trên trường quốc tế."

Theo hắn thấy, thay vì Vương tử Caesar phải đi những quá trình lễ nghi rườm rà này, chẳng thà leo lên vương vị càng sớm càng tốt.

"Điện hạ, bắt đầu từ trăm năm trước thì việc quân chủ kế vị của Vương quốc Alpha ta đã chẳng liên quan gì đến Giáo Đình rồi. Hiện giờ ngài mời Giáo Đình tới đây chủ trì nghi thức lên ngôi là có ý gì?"

"Còn về lời hứa của Giáo Đình, chỉ cần đọc thêm sử sách khi không có việc gì làm thì sẽ không có ảo tưởng như vậy!"

"Ảnh hưởng trực tiếp nhất chính là quan hệ giữa chúng ta và Vương quốc Frank chắc chắn sẽ rạn nứt, và mối quan hệ với một số quốc gia lớn khác của nhân tộc cũng sẽ xấu đi."

Hudson đi theo người hầu vào trong đại điện nghị sự liền lập tức nhận ra tình huống không đúng.

"Bá tước Hudson đừng vội. Chỉ là một nghi thức mà thôi, sẽ không làm tổn hại đến lợi ích thực sự của Vương quốc."

"Hơn nữa Giáo Đình còn đưa ra hứa hẹn, chỉ cần chúng ta..."

Không đợi Vương tử Caesar nói hết lời, Hudson đã ngắt lời: "Điện hạ thật là rộng lượng, ở trong mắt của ngài, cuộc đấu tranh giữa vương quyền và thần quyền lại chỉ là một nghi thức bình thường."

Nhưng mà hiện thực chính là đám người này giả cả diễn kịch cũng chẳng diễn, trực tiếp lộ ra vẻ mặt như ăn phải mướp đắng, không ít người còn trợn mắt nhìn chằm chằm Vương tử Caesar.

Vương quốc Alpha chính là đối thủ một mất một còn của Giáo Đình, lúc này để cho người của Giáo Đình chủ trì nghi thức lên ngôi thì chẳng khác nào là đang thỏa hiệp với địch nhân!

Không phải Hudson không giữ được bình tĩnh, mà là Vương tử Caesar thật sự quá hồ đồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận