Quốc Vương

Chương 2168: Yến Hội

Nếu không có áp lực do Nhân tộc tạo ra, hai chủng tộc vốn thù địch này sẽ không thể nào liên minh với nhau.

Sau khi kết minh, hai bên cũng không ít lần đào hố cho đối phương. Quan hệ của hai bên chỉ thực sự chuyển biến tốt đẹp sau khi Đế quốc Thú nhân suy tàn.

"Được rồi, bây giờ dù có mắng thế nào Thú nhân cũng không thể nghe được."

"Tình hình của Đế quốc Thú Nhân không được tốt lắm, ta nghĩ bọn chúng không có gan cố ý hãm hại chúng ta vào lúc này."

"Cùng hy sinh còn có một số Thánh Vực Thú nhân, không có thế lực nào có thể phá của đến vậy."

"Vấn đề bây giờ là:"

"Lời giải thích Thú nhân đưa ra có phải là thật hay không?"

"Nếu như người Alpha thực sự liên thủ với kẻ xâm nhập thì chúng ta nên làm gì?"

Trước khi tộc Tinh Linh hành động thì bữa tiệc khánh công của Vương quốc Alpha đã âm thầm được tổ chức trong doanh trại.

Ngoài một số ít người không thể tham dự, những nhân vật có thực quyền ở tiền tuyến đều đến, vương thất còn cử hai vị Đại công tước đức cao vọng trọng đến, mức độ coi trọng có thể thấy được.

Đặc điểm lớn nhất của những chủng tộc trường thọ có nhịp sống chậm chính là hiệu suất thấp.

Trong tầng lớp thượng lưu, thứ quyết định đẳng cấp của một bữa tiệc không còn phải là bản thân bữa tiệc, mà là thân phận của khách mời.

Tin tức trong tay quá ít, chỉ dựa vào suy đoán để phân tích chân tướng rõ ràng là không thể đưa ra phán đoán chính xác.

Mãi đến khi Hudson ra mặt đón những người này đi thì khung cảnh trong sân mới trở lại bình thường.

Hai câu hỏi của Nữ vương Tinh Linh Rừng rậm khiến những Tinh Linh đang tràn đầy phẫn nộ dần bình tĩnh lại.

Bởi vì thân phận đặc thù của nhân vật chính, nên buổi khánh công yến cao cấp này có bầu không khí hơi căng thẳng.

Nhưng quyết định thì vẫn phải được đưa ra, không thể để ba vị Thánh Vực tôn giả chết oan uổng được. ...

Những cường giả Tinh Linh đã chết không thể hồi sinh, ồn ào ngoài việc tăng thêm bi thương ra thì không giải quyết được vấn đề gì.

Điều kiện trong quân đội đặc biệt, cơ sở vật chất đương nhiên không thể nào sánh được với vương cung, nhưng điều này không hề ảnh hưởng đến đẳng cấp của bữa tiệc.

Các cường giả Thánh Vực tự chơi với nhau, những người khác chắc chắn sẽ không ngốc nghếch mà tự đâm đầu vào, những người tham dự khánh công yến đều là nam giới, thân phận của Công chúa Madeleine không thích hợp để chen vào.

Gặp phải những vấn đề gây tranh cãi như vậy, các bên không thể tránh khỏi việc kéo dài.

Nhìn thấy cảnh này, Hudson bỗng có chút muốn bật cười.

Đối mặt với một nhóm lão tổ tông là cường giả Thánh Vực, các vị tân khách đều tỏ ra rất dè dặt, chỉ sợ vô tình phạm phải điều cấm kỵ rồi bị đánh cho bầm dập.

Điều này khiến Công chúa Madeleine rất thất vọng, nàng ta vốn định mượn yến hội này để sàng lọc những người có thể dùng để bồi dưỡng thành thân tin.

"Nguyên soái, trận chiến tiếp theo ngài định đánh như thế nào?"

Mọi người nhìn thấy công chúa Madeleine liền chỉ muốn trốn tránh, ai dám chủ động tiến lên chứ.

Nếu thực sự tham gia giao lưu thì nàng sẽ hoàn toàn là cho đi, rất khó có thể thu được kết quả có giá trị gì.

Người đẹp tuy tốt, nhưng mạng nhỏ càng quan trọng hơn.

Tình trạng của hai người gần như nhau, người tu hành pháp tắc Tai ương rất ít, nhưng các cường giả Thánh Vực có thể lĩnh hội pháp tắc Vận Mệnh thì cũng như phượng mao lân giác.

Danh hiệu "Nữ thần Tai ương" vang dội khắp đại lục, trong vương quốc không có nhiều con em quý tộc có thể an toàn sau khi bất chấp nguy hiểm để theo đuổi nàng.

"Thần quốc nguy hiểm cỡ nào, Công chúa cũng biết rồi."

"Công chúa, điều này còn phụ thuộc vào diễn biến tình hình trên đại thảo nguyên."

Sau khi được thừa kế di sản của Thần Vận Mệnh, Hudson cũng mất đi hứng thú trong việc giao lưu tu luyện ở mức độ bình thường.

Có quá nhiều bài học đẫm máu ở phía trước, những quý tộc con em muốn ôm mỹ nhân về cũng không dám liều mạng.

Một cuộc giao lưu mà chỉ thuần cho đi như vậy không phù hợp với nguyên tắc giao lưu của các cường giả Thánh Vực.

Mặc dù muốn thu nạp những cường giả Thánh Vực này, nhưng vị trí hiện tại của nàng không phù hợp, thể hiện quá lộ liễu rất dễ khiến người ta hiểu lầm.

Trong bối cảnh này, người có thể trò chuyện bình thường với nàng chỉ có mỗi Hudson.

Sau trận chiến này, Công chúa Madeleine đã nổi danh trong vương quốc, nhưng sự dè chừng của mọi người đối với nàng cũng càng sâu hơn.

Kinh nghiệm tu luyện ở cấp bậc Thánh Vực thì nàng đã tích lũy quá phong phú rồi, nhưng pháp tắc Tai ương thì lại chỉ có mình nàng biết.

Thật sự là quá nhàm chán, nhóm cường giả Thánh Vực đều đang bận trao đổi kinh nghiệm tu luyện, toàn là những nội dung mà nàng không quan tâm.

Công chúa Madeleine hỏi với vẻ tò mò.

"Nếu những thứ đó xuất hiện, liệu Đế quốc Thú Nhân có thể chống cự được hay không cũng còn là một ẩn số."

"Có lẽ không cần chúng ta ra tay thì Đế quốc Thú Nhân đã sụp đổ trước rồi."

"Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, giới cao tầng Thú nhân chắc chắn đã bố trí một lượng lớn lực lượng trên con đường dẫn đến Thần quốc, cắt đứt liên lạc giữa kẻ xâm nhập và Thần quốc."

Gợi ý rõ ràng như vậy, Công chúa Madeleine đương nhiên là hiểu được ý nghĩa bên trong.

Cái bẫy do một vị thần cố ý đào có thể không chôn vùi được một Đế quốc đang ở thời đỉnh cao, nhưng chắc chắn có thể khiến cho một Đế quốc đang suy tàn phải sụp đổ.

Điều kiện tiên quyết là người ta phải rơi vào hố, nếu đối phương đủ tinh ranh, luôn lẩn quẩn ở bên ngoài, thì dù hố sâu đến đâu cũng vô dụng.

"Nguyên soái muốn chúng tôi ra tay thêm một lần nữa, phá hủy kế hoạch của Thú Nhân sao?"

Công chúa Madeleine cau mày hỏi.

Thọc sâu vào hậu phương quân địch để chơi trò đột kích là một công việc có rủi ro cao. Nếu không may thì mạng nhỏ có thể bị mất bất kỳ lúc nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận