Quốc Vương

Chương 2006: Áp Sát

Sau cuộc giao phong ngắn ngủi, đám rết cấp 8 cũng trở nên thận trọng hơn.

Nhìn thấy cảnh này, Hudson không chỉ không buồn mà còn mỉm cười nhẹ nhàng.

Maxim hiểu ý bèn vẫy đuôi rồng một cái, lập tức mang theo Hudson lao ra khỏi vòng vây, tiện đường còn tiễn luôn 2 con rết xui xẻo cản đường.

Tránh thoát được một cuộc bao vây, một người một rồng một gấu không còn tiếp tục dây dưa với Thánh Vực của quân địch nữa, mà di chuyển bên ngoài vòng vây để bắt đầu trò chơi săn mồi.

Nhờ lợi thế về tốc độ, trong thời gian ngắn đã có hơn mười cường giả Rết thiệt mạng, số người bị thương càng không thể đếm xuể.

"Vô sỉ!"

Tôn giả Goran nổi giận mắng.

Nhưng không có người trả lời

Trong thời khắc nguy cấp, Tôn giả Goran chỉ có thể bị động tiếp chiêu.

Bị thương chồng chất, Tôn giả Goran vừa mới chuẩn bị đứng lên thì cảm thấy trước mắt tối sầm, cơ thể đã nằm trong một bàn tay gấu.

Tôn giả Saiyam ở sau lưng vội vàng nhắc nhở.

Đang muốn ổn định thân hình thì đột nhiên có một lực hút nặng nề giáng xuống người, trực tiếp kéo lão ta từ trên trời đập xuống mặt đất, tạo thành một cái hố to.

Tập trung toàn bộ sự chú ý lên người Hudson, trong giây phút nổi giận, Tôn giả Goran vô tình lộ ra sơ hở.

Không có bất kỳ sự phản kháng nào, cường giả số một của tộc rết đã vẫn lạc trên chiến trường như vậy đấy.

Đối với cường giả Thánh Vực mà nói, loại hành vi né tránh chiến đấu để săn giết cấp 8 quả thật có chút mất mặt.

"Rắc rắc..." Một loạt tiếng gãy xương vang lên, trên chiến trường lại có thêm một mảng thịt băm.

"Cẩn thận, quân địch còn có cường giả đang ẩn núp!"

Nhưng tổ chức một lượng lớn cường giả vây công lại là hành vi đáng bị coi thường hơn.

Bị tấn công bất ngờ, Tôn giả Goran phun ra một ngụm máu tươi, toàn bộ cơ thể bị đánh bay xa hàng chục mét.

Nếu không phải Tôn giả Goran quá mức kích động, tự mình để lộ sơ hở, vậy thì người chết có thể là một trong số bọn họ.

Nhưng tiếc là cuộc đánh lén của Thánh Vực luôn diễn ra chỉ trong tích tắc, trong lúc lão ta mở miệng nhắc nhở thì đã có hai đòn tấn công lao thẳng lên người Tôn giả Goran.

Lấy chín địch ba mà còn không thể áp chế kẻ địch, bây giờ biến thành tám đấu năm, lại càng không nắm chắc.

Cả quá trình diễn ra trơn tru, khiến cho đám Thánh Vực Rết Chân To muốn ra tay cứu viện cũng chỉ có thể dừng bước.

Cảnh tượng bất ngờ xảy ra khiến cho đám Thánh Vực Rết và Ma Ngạc đang tham chiến bị sợ gần chết, trong quân địch vậy mà còn ẩn giấu hai cường giả Thánh Vực cấp 2.

Loại suy nghĩ hão huyền này, ai thích thì tự đi mà làm, dù sao bây giờ họ đều rất tỉnh táo.

Nhưng chiến tranh xưa nay không quan tâm đến những vấn đề này, thấy Tôn giả Saiyam dẫn đầu, những cường giả Thánh Vực khác cũng không đoái hoài đến nữa, lập tức xông vào trong đội ngũ, muốn dựa vào ưu thế số lượng để đôi công với quân địch.

Tôn giả Marcello quan tâm hỏi, trên hai hàng lông mày còn hiện ra vẻ sùng bái.

Ngay trong lúc phát ra lời nhắc nhở, Tôn giả Saiyam đã lẻn vào đội ngũ của cường giả cấp 8.

Thánh Vực của kẻ địch tập trung lại liền không dễ đối phó, nhưng trên chiến trường có nhiều con Rết như vậy, giết ai cũng được!

"Mọi người đừng tách ra, kẻo lại tạo cơ hội cho quân địch!"

Số lượng cường giả của bất kỳ chủng tộc nào cũng có hạn, cao thủ của tộc Rết Chân To đều xuất hiện ở đây rồi, điều đó có nghĩa là lực lượng trong quân của chúng đã trở nên mỏng hơn.

Ai tách ra khỏi đội ngũ thì sẽ giết người đó trước, Hudson không vội chút nào.

Việc nhiều cường giả tộc rết tập trung lại với nhau đúng là không dễ chọc, nhưng chỉ cần tốc độ đủ nhanh thì sẽ nắm được quyền chủ động.

Thẳng thắn mà nói, Thánh Vực phe địch đều là cấp 2, cao thủ cấp 8 tham gia vào trận chiến ở cấp độ này đúng là rủi ro hơn một tí.

Sau khi tận mắt nhìn thấy Hudson đại phát thần uy, ông ta mới hiểu được trọng lượng của danh hiệu cường giả số một đại lục.

"Ngăn chặn những kẻ địch này, tiếp tục mở rộng chiến quả!"

Trong khi nói chuyện, Hudson lại phát động tấn công.

Còn về chuyện giết chết Hudson, lúc này đã không còn ai dám nghĩ đến nữa.

"Nguyên soái, làm sao bây giờ?"

Đối với cường giả Thánh Vực mà nói, một trận hỗn chiến của những cường giả ở quy mô này cũng đầy rẫy nguy hiểm. Chỉ cần lơ là một chút, Tôn giả Goran đã chết chính là tấm gương.

Thấy chiến cơ tốt nhất đã trôi qua, Tôn giả Marcello và đức Tôn giả MacDonald liền nhanh chóng đến gần Hudson.

Lúc này chỉ cần giữ chân những kẻ này liền có thể tạo điều kiện thuận lợi cho kỵ binh Ma thú đột phá.

Quân chủ lực phía sau cũng cách nơi này không xa, chỉ cần kéo dài vài tiếng đồng hồ, đại quân liền sẽ đến được chiến trường. ...

Kế hoạch vây giết Hudson thất bại, còn phải trả giá bằng cường giả mạnh nhất trong tộc, sĩ khí của đại quân rết vốn đã không cao nay lại còn bị giáng một đòn mạnh.

Vua Rết đang ngồi trấn giữ trung quân càng hoảng hốt không thôi. Lúc này, nỗi sợ hãi của ông ta đối với Nhân tộc đã lên đến đỉnh điểm.

"Bệ hạ, bình tĩnh!"

Tể tướng Javet uyển chuyển nhắc nhở.

Càng vào thời khắc nguy cấp, người làm lão đại lại càng phải giữ bình tĩnh. Nếu để những con rết bên dưới biết được lão đại của mình đang hoảng loạn, vậy thì sĩ khí quân tâm lại càng không thể cứu vãn.

"Bây giờ nên làm gì?"

Vua Rết hỏi với giọng run rẩy.

Trong thâm tâm, ông ta đã hối hận vô số lần. Nếu biết Hudson lợi hại như vậy, thì dù có nói gì ông ta cũng sẽ không đồng ý với kế hoạch của tộc Ma Ngạc.

Những con Rết dưới quyền chỉ cho rằng đó là quyết định sai lầm của ông ta, nhưng trên thực tế, từ đầu đến cuối đều là để dụ Hudson xuất hiện.

Tất nhiên, sức mạnh của kỵ binh phe địch thực sự nằm ngoài dự đoán của Vua Rết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận