Quốc Vương

Chương 2278: Biện Pháp (2)

Ngoài việc nổi tiếng ra, quyền lực thực tế trong tay lại không hề tăng trưởng, còn bị đẩy vào thế khó xử.

Vấn đề lớn nhất chính là không có điều luật nào quy định rõ ràng về quyền hạn của phụ thần.

Phụ chính đại thần là phụ tá của quân chủ, lục đại thần trên triều đình cũng là phụ tá của quân chủ, hơn nữa người ta còn được phân công quyền lực rõ ràng.

Sau đó, giữa Tam đại phụ thần và Lục đại thần chắc chắn sẽ nổ ra một cuộc tranh giành quyền lực xoay quanh vấn đề chủ tớ.

Hết lần này tới lần Công tước Beckett lại bị kẹt ở giữa, lão ta vừa là Tể tướng triều đình, nhưng cũng vừa là một trong những phụ chính đại thần.

Không lo ít mà lo không đều!

Trong Lục đại thần chỉ có lão ta là phụ chính đại thần, những người khác dù không nói ra nhưng trong lòng chắc chắn sẽ có ý kiến.

Để tránh xảy ra mâu thuẫn nội bộ trong phe bảo thủ, lão ta chỉ có thể dựng lên một cái bia ngắm trước.

"Ban ngày Hudson chịu nhận lệnh chủ yếu là do bệ hạ sử dụng di chiếu, hoàn toàn không cho hắn có cơ hội cự tuyệt."

Bá tước Helvin đề nghị.

Vị này không chỉ có đủ trọng lượng, mà còn rất nặng. Đặt ở trên thân có thể đè chết người.

"Dù sao, với tu vi cảnh giới của hắn, quyền lực thế tục đã trở thành gánh nặng, thứ mà hắn theo đuổi chính là trường sinh!"

Chỉ cần Lục đại thần đồng ý, họ hoàn toàn có thể khiến cho mệnh lệnh của Đại công tước Madeleine không thể nào ra khỏi hoàng cung.

Trên danh nghĩa phụ trách tang lễ quốc tế, nhưng thực tế là đã giao hết mọi việc cho Bộ Ngoại giao, đồng thời còn giao cho người làm Bộ trưởng Ngoại giao như ông ta toàn quyền xử lý.

Đại công tước Madeleine rõ ràng là không đủ trọng lượng, dù là em gái của Hoàng đế, còn là một cường giả Thánh Vực, nhưng ở trên chính đàn thì nàng cũng chỉ là tay mơ.

Kết luận này không phải là ngẫu nhiên.

Bất đắc dĩ, chỉ có thể lấy Hudson ra làm chuyện để nói.

Dù thân phận có cao quý đến đâu, nếu người bên dưới không chịu nể mặt thì cũng chẳng là gì.

"Nếu có một cơ hội rời đi một cách thể diện, rất có thể hắn sẽ rút lui khỏi triều đình."

"Bá tước các hạ, vị trí phụ thần của Nguyên soái Hudson là do Bệ hạ dùng di chiếu bổ nhiệm, vì nghĩa vụ quân thần, hắn nhất định phải thực hiện chức trách."

"Tể tướng, Hudson không mấy hứng thú với quyền lực trên triều đình, lần trước hắn đã từng từ chối bệ hạ một lần rồi."

"Vô luận hắn có tham niệm quyền lực hay không, chỉ cần hắn còn ngồi trên triều đình liền sẽ hình thành một phe phái mới lấy hắn làm trung tâm."

Vừa mới bắt đầu công việc tang lễ của hoàng đế, Hudson đã đóng vai trò như vung tay chưởng quỹ.

Công việc tang lễ có ý nghĩa chính trị vô cùng to lớn, mọi người đều tranh nhau thể hiện, mà cũng có thể tùy ý như vậy, điều này đủ để chứng minh rất nhiều vấn đề.

Về vấn đề Hudson, ông ta vẫn rất dụng tâm.

"Nếu như có thể để hắn rời khỏi triều đình thì chúng ta cần gì phải phiền như vậy!"

Chỉ cần kích động những người này hành động, liền có thể kéo theo tộc trưởng Hudson xuống nước.

"Dù sao, sau lưng Nguyên soái Hudson còn có một gia tộc Koslow. Bản thân hắn đã công thành danh toại rồi, nhưng tộc nhân của hắn vẫn còn muốn tiến bộ."

"Nhưng không có nghĩa là những người khác không làm được!"

"Nhóm lợi ích này sẽ thúc đẩy hắn tiến hành đấu tranh chính trị với chúng ta, đây không phải là chuyện mà ý chí của cá nhân có thể chi phối được."

Bá tước Helvin cười ha hả nói.

"Ngươi đoán Nguyên soái Hudson có thể thuận nước đẩy thuyền, trực tiếp từ bỏ vị trí phụ thần này không?"

"Nếu tân đế, hoặc nói là Hoàng hậu của chúng ta cũng muốn hắn rời đi thì sao!"

"Thêm vài năm nữa, khi các con trai của hắn trưởng thành, lúc đó sẽ có thêm nhiều người muốn tiến bộ hơn nữa."

Trong thời đại độc chiếm thiên hạ, ai cũng không thể tồn tại đơn độc.

"Công tước các hạ, biện pháp là do người nghĩ ra."

"Dựa vào lực lượng của chúng ta, muốn đuổi Nguyên soái Hudson ra khỏi triều đình thì chắc chắn là không có hy vọng."

Công tước Richard khinh thường nói.

Cơ số lớn như vậy, chắc chắn sẽ không thiếu người muốn tiến bộ.

Nhiều người cũng đồng nghĩa với nhiều biến số.

Gia tộc Koslow thứ khác không nhiều, chỉ có tộc nhân là rất nhiều.

Chuyên môn của Bộ trưởng Ngoại giao không phải là cho không, không thể giải quyết vấn đề bằng cách đối đầu trực diện, vậy liền chơi chiến thuật quanh co.

"Chuyện này không có khả năng!"

"Trừ khi Hoàng hậu bị điên mới đuổi Nguyên soái Hudson đi vào lúc này."

Bộ trưởng Quân vụ Công tước Richard lập tức bác bỏ.

Hoàng thất và Hudson trở mặt, ông ta không cảm thấy kỳ lạ.

Chỉ cần quý tộc phát triển đến một mức độ nhất định, chắc chắn sẽ xảy ra mâu thuẫn lợi ích với hoàng thất, dù mối quan hệ tốt đẹp đến đâu cũng sẽ rạn nứt.

Tuy nhiên, mối quan hệ này rạn nứt cũng là chuyện sau khi Caesar V lên ngôi.

Trước đó, Hoàng hậu vẫn cần sự ủng hộ của một quyền thần như Hudson để củng cố ngai vàng cho con trai mình.

Hơn nữa, mối quan hệ giữa Vương thất Mosey và Hudson vẫn luôn rất thân thiết, sau khi Hoàng hậu gả đến đây vẫn luôn tiếp tục mối quan hệ này.

"Công tước các hạ, biện pháp đều do con người nghĩ ra, ta chỉ là cung cấp một hướng đi khả thi."

"Đúng là muốn thực hiện thì rất khó, nhưng chỉ cần để Hoàng hậu cảm thấy sự tồn tại của Nguyên soái Hudson đã đe dọa đến đế vị của con trai nàng, vậy thì mọi chuyện đều có khả năng!"

Nghe được lời giải thích của Bá tước Helvin, mọi người lập tức hiểu ra ngay.

"Nâng giết", thủ đoạn này rất cũ kỹ, nhưng hiệu quả.

Bản thân Hudson đã có uy vọng cao rồi, nếu như bọn họ sẵn sàng phối hợp, trên triều đình chẳng mấy chốc sẽ nhanh chóng xuất hiện một phụ chính đại thần được mọi người hướng tới.

Cho dù là ai lên nắm quyền, khi nhìn thấy cảnh này, trong lòng đều sẽ không yên tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận