Quốc Vương

Chương 2303: Ngoại Truyện 5

Với tình trạng sức khỏe của George I, ông ta sẽ không thể chịu được sự kích thích này.

Rõ ràng là tới để ôn chuyện, nếu bỗng chốc biến thành đưa tang thì sẽ rất lúng túng.

Tận dụng việc hai bên chưa tiếp xúc chính thức, hắn bèn dứt khoát mượn oai của Liên minh Nhân tộc, tiếp quản vấn đề này trước rồi tính.

Vương quốc Mosey kiêng dè Tộc Tinh Linh, nhưng Nhân tộc lại không sợ bọn chúng. Tính chất khác nhau, nên sẽ có thêm vốn liếng để đàm phán.

"Hudson, ta cũng không muốn nói vòng vo với ngươi."

"Lần này ta đến là để thông báo cho người Mosey biết, từ nay sẽ đóng cửa giao thương, cấm tất cả Nhân tộc bước vào địa bàn của tộc Tinh Linh."

"Nếu như có người tự tiện xông vào, bọn ta chỉ tìm chính phủ Mosey để đòi lời giải thích!"

Delise tức giận trả lời.

"Nếu như thực sự có người không biết sống chết, các ngươi cứ trực tiếp giết chết là được, dù sao trước đây vẫn đều xử lý như vậy!"

Chỉ là hắn không hiếu kỳ về chuyện này cho lắm.

Là một trong những người đã ký hiệp ước, Hudson không thể nào phủ nhận hiệp ước.

Giác quan thứ sáu mách bảo hắn ta rằng Tộc Tinh Linh chắc chắn đang âm mưu chuyện gì đó, không tiện để người ngoài biết.

Trong vấn đề này, Liên minh Nhân tộc cũng không nói được gì.

Hiện nay, chỉ có những kẻ liều lĩnh như bọn bắt nô lệ mới dám xâm nhập lãnh thổ của tộc Tinh Linh.

Trong thế giới mạnh được yếu thua, cường quốc có thể bá đạo với nước yếu như vậy đấy.

Ngay cả khi muốn thăm dò thì cũng không ngu ngốc đến mức phái thám tử Nhân tộc trà trộn vào đó.

Theo quy định của hiệp định đình chiến, Tộc Tinh Linh có quyền quản lý tuyệt đối lãnh thổ của mình, đây thuộc về vấn đề nội chính của người ta, Nhân tộc không có quyền can thiệp.

Có lẽ là có chút bắt nạt người khác, nhưng đây là tối hậu thư mà Tộc Tinh Linh đưa ra, Vương quốc Mosey chắc chắn không thể từ chối.

Hudson nói với vẻ thờ ơ.

Dưới sự đả kích của Công quốc Mosey và ba quốc gia Trung đại lục, những tổ chức phi pháp như bọn bắt nô lệ sắp sửa bị xóa sổ khỏi đại lục.

"Vương quốc Mosey sẽ đưa ra thông báo công khai là sẽ cấm bất kỳ kẻ nào bước vào lãnh thổ của các ngươi, quân đội cũng sẽ cố gắng ngăn chặn, nhưng không thể cam đoan là sẽ có thể ngăn chặn hoàn toàn."

Dù các quý tộc lão gia ở hậu phương có ra giá cao đến đâu thì cũng không thể kìm hãm được nỗi sợ hãi của các quốc gia ở tiền tuyến!

Loại chuyện tự chuốc họa vào thân như vậy, một khi bị phát hiện thì rất khó biện minh.

Trên thực tế, những năm gần đây trên đại lục Aslante rất hiếm khi xuất hiện nô lệ Tinh Linh.

Chỉ nhóm bắt nô lệ thôi thì không đáng để Tộc Tinh Linh quan tâm.

"Người bình thường xâm nhập thì dễ giải quyết, nhưng lỡ như có người tò mò quá muốn đích thân đến xem thì sao?"

Hudson tức giận hỏi ngược lại.

Vì một một số tổ chức bắt nô lệ không đáng để lên bàn cân này mà chạy tới trêu chọc Tộc Tinh Linh là không đáng.

Có thể toàn thân trở ra hay không hoàn toàn phụ thuộc vào vận may của hắn.

Ngay cả khi không phát động chiến tranh, Tộc Tinh Linh chỉ cần để các cao thủ của mình ra ngoài hoạt động một phen là đã có thể khiến cho bọn hắn bị thương gân động cốt rồi.

"Lời đã được chuyển rồi, chúng ta đi!"

"Hừ!"

Loại hành vi tìm đường chết này rõ ràng là không phù hợp với tác phong cẩn thận của Hudson.

"Nguyên soái Hudson, chỉ những lời hứa này thôi thì chưa đủ."

Những người khác tiến vào địa bàn của Tộc Tinh Linh, chỉ cần không phải quá phách lối, thì đều có khả năng sống sót trở về.

Nhưng với một kẻ có giá trị thù hận max điểm như Hudson, không chừng hắn vừa mới lộ diện trên địa bàn của Tộc Tinh Linh thôi là người ta đã lập tức phái vô số cường giả đến vây giết rồi.

Hổ dữ không địch nổi bầy sói.

Delise hỏi với vẻ mặt nghi ngờ.

"Tiểu thư Delise, cô cảm thấy ta là người ngu sao?"

Một kẻ có chiến tích nghịch thiên, được mệnh danh là "đồ tể Thánh Vực" như Hudson chắc chắn là đối tượng được quan tâm hàng đầu.

Nguyên nhân mà bọn chúng cố tình tới đây là để cảnh cáo cường giả Nhân tộc.

Thấy đám Tinh Linh hùng hổ rời đi, trên mặt Hudson hoàn toàn không có gợn sóng gì, nhưng người Mosey ở bên dưới lại náo nhiệt hẳn lên.

Tộc Tinh Linh không thích chiến tranh, thậm chí còn hiếm khi xảy ra va chạm biên giới, được xem là láng giềng khá yên tâm.

Nhưng người láng giềng này lại có thực lực quá mạnh, dù không làm gì cũng mang lại cho họ áp lực nặng nề.

Mỗi lần Tộc Tinh Linh cử đại diện tới, họ đều phải tiếp đón cẩn thận, chỉ sợ rước họa vào thân.

Việc tiếp đón cẩn thận này cũng không hề uổng phí, vài chục năm hòa bình ở biên giới đã chứng minh cho tính đúng đắn của chiến lược này.

Nhận được lợi ích thực tế, chút mặt mũi này cũng chẳng tính là gì.

Đây là lần đầu tiên mọi người được chứng kiến cảnh tượng dùng dăm ba câu nói để đuổi tộc Tinh Linh ra về.

Nhưng khi xét đến thân phận của Hudson, sau một hồi choáng váng ngắn ngủi, mọi người đã nhanh chóng bình tĩnh lại.

Là một nhân vật gần như huyền thoại, Hudson có quá nhiều câu chuyện truyền kỳ, thêm một chuyện nữa cũng là điều hợp lý.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, nghi thức kết thúc, buổi lễ diễn ra bình thường, vô số người Mosey đều thở phào nhẹ nhõm.

May mà Hudson đã đuổi Tộc Tinh Linh rời đi, nếu để cho những vị khách không mời này gây chuyện, thì Vương quốc Mosey mới thành lập này sẽ trở thành trò cười cho cả thế giới.

Cảm nhận được ánh mắt biết ơn của mọi người, Hudson cũng không hề nán lại, mà trực tiếp đi vào hậu hoa viên ở sau vương cung, ngồi trên bàn đá chờ George I đến.

Đây là nơi hai người thường đến nhất, hầu như mỗi lần đến đây, hai người đều sẽ ngồi ở đây một lúc.

Sau khi nói tóm tắt về ý đồ của các Tinh Linh, George I tỏ ra vô cùng bình tĩnh. Rõ ràng đây không phải là lần đầu tiên gặp phải những hành động tương tự, nên giờ đã có chút chai sạn rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận