Quốc Vương

Chương 724 - Viện Quân Đến

Nhưng mà thực tế luôn tràn đầy bất ngờ. Hudson mang theo đội ngũ tới địa điểm đã được ước định từ trước, nhưng liên quân quý tộc tỉnh Đông Nam lại không còn ở nơi này.

Sau khi xem qua những dấu chân bên hồ một cách tượng trưng, Hudson khoát khoát tay nói: "Được rồi, một đường bôn ba đến đây, các ngươi cũng cực khổ rồi, đi xuống nghỉ ngơi trước đi!"

"Truyền lệnh xuống, toàn quân xây dựng cơ sở tạm thời ngay tại chỗ, đợi sau khi xác minh tình huống rồi mới tiếp tục hành động."

Một mệnh lệnh trung quy trung củ, không có bất kỳ cái gì ý mới. Muốn cứu viện thì cũng phải tìm được mục tiêu trước đã.

Theo lý mà nói, đại quân hành động chắc chắn sẽ tạo ra thanh thế to lớn, chỉ cần đi theo dấu chân để lại thì khả năng cao là sẽ có thể đuổi kịp.

Nhưng đó chỉ là lý thuyết, Sau khi hành quân đường dài đến đây, binh lính cũng đã rất mệt mỏi rồi. Muốn bảo toàn được sức chiến đấu thì nhất định phải để binh sĩ nghỉ ngơi.

Liên quân quý tộc tỉnh Đông Nam là tự mình đi lạc, mà không phải do Hudson thấy chết không cứu. Cho dù tin tức này có truyền ra ngoài, mọi người cũng chỉ nói bọn họ đáng đời.

Đây là cái giá phải trả cho việc phán đoán sai lầm, hậu quả gây ra đương nhiên là sẽ do bọn họ tự mình gánh chịu.

Hành động chậm một chút, báo cáo cũng chậm hơn một chút, hôm nay không sai biệt lắm liền nên kết thúc, cứu viện là chuyện của ngày mai.

Binh lực trong tay càng ngày càng nhiều, tốc độ hành động cũng càng ngày càng chậm chạp. Nếu như gặp nhau với quân chủ lực thú nhân trong tình huống như vậy thì chắc chắn sẽ không có kết quả tốt.

Muốn làm cho những thế lực khổng lồ như Gia tộc Dalton suy sụp thì biện pháp tốt nhất chính là dùng nước ấm nấu ếch xanh, mà không phải trực tiếp xuất thủ gây thù chuốc oán.

Hành động cứu viện tiến hành đến hiện tại, Hudson đã thu nạp được hơn ba vạn binh sĩ của quân viễn chinh phương bắc, dù có nhìn thế nào cũng không thể tính là thất bại.

Đối với những chuyện này Hudson lựa chọn làm bộ như không nghe thấy. Náo đi, tốt nhất là huyên náo đến tình trạng người người đều biết.

Phòng thủ mà không chiến không phải vì e ngại, mà vì Ngũ Đại Hoàng tộc muốn bảo toàn thực lực, không nguyện ý, hoặc là nói không dám tiêu hao quá nhiều binh lực trên người hắn.

Phí công đi một chuyến, Hudson không nói gì thêm, nhưng các quan quân quý tộc bên dưới thì lại không chịu được.

Chẳng qua chuyện làm cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn chính là —— đại quân thú nhân không chỉ không tìm tới cửa, ngược lại còn đang cố tình trốn tránh hắn.

Lấy lòng tiểu nhân đo bụng dạ quân là chuyện phải trả giá bằng thanh danh.

Nhưng âm thành phàn nàn nối liền không dứt. Các quý tộc thượng tầng biết rõ loại tình huống này xảy ra là vì hai vị chủ soái đang đánh cờ chính trị, nhưng các quý tộc trung hạ tầng lại không thể hiểu được nhiều như vậy.

Nếu là lại phát hiện ra quân đội ở phụ cận cần cứu viện, có lẽ thời gian này sẽ còn dài hơn.

Cho dù có đánh thắng được vài trận chiến thì cũng không có bất cứ ý nghĩa gì với hắn. Ngược lại, càng cứu viện được nhiều quý tộc đột phá vòng vây thì lại càng có ý nghĩa.

Các sĩ quan bên dưới càng oán giận thì càng tốt, chỉ khi trong lòng có oán khí, mọi người mới có thể tiêu cực biếng nhác trong quá trình tìm kiếm liên quân quý tộc tỉnh Đông Nam.

Nhiều "ân cứu mạng " như vậy, những chuyện sau này sẽ trở nên đơn giản hơn nhiều.

Trong chuyện này đương nhiên là nhân tố bị uy danh của hắn chấn nhiếp, nhưng càng nhiều vẫn là vì tình hình trong nội bộ của Đế quốc Thú Nhân còn muốn phức tạp hơn dự đoán của hắn.

Địch nhân không đến, Hudson cũng cảm thấy vui mừng. Nhiệm vụ ra ngoài lần này là "cứu viện", mà không phải quyết chiến với thú nhân.

Nghe xong lời nói của sĩ quân Lang Nhân tộc, Công tước Daniel ngạo khí phất tay ra hiệu nói: "Được rồi, ta biết chuyện này rồi!"

Công tước Daniel hỏi bằng giọng điệu lạnh như băng. Hàn khí mà y phát ra như thể muốn đông kết không khí lại vậy.

Nhưng mà hiện giờ trong tay của mọi người đều đã có không ít binh lực có tính cơ động, hoàn toàn có đủ thực lực giao chiến với địch nhân một trận, vậy mà tộc Behemoth vẫn lựa chọn tránh chiến, điều này đã để lộ không ít vấn đề.

Trong quân doanh Ngân Nguyệt Lang tộc.

"Ngài Công tước, tham khảo chiến tích dĩ vãng của vị Bá tước Hudson này, muốn tiêu diệt được bọn hắn, sợ là phải hy sinh một quân đoàn Behemoth đầy đủ biên chế."

Công tác cứu viện lần này cũng chính là thời cơ để Hudson thành lập quan hệ nhân mạch trong thời gian ngắn, cũng là cơ hội tốt nhất để hắn dung nhập vào trong vòng tròn đại quý tộc của Vương thất. ...

Ngữ khí hời hợt này không thể thay đổi được nỗi bất an trong nội tâm gã. Thế cục của Đế quốc Thú Nhân ngày càng bất lợi, Công tước Daniel cũng đã phát hiện ra khí tức nguy hiểm.

Đặc biệt là biểu hiện của các đồng minh càng làm cho gã cảm nhận được nỗi bất an.

"Nhưng mà nếu như do ngài đến chỉ huy cuộc chiến thì thiệt hại này sẽ giảm xuống rất nhiều."

"Ngươi nói là kỵ binh Behemoth ở gần địch nhân nhất đang cố né tránh kẻ địch sao?"

Công tước Daniel nhìn thoáng qua đám sĩ quan Lang tộc rồi lạnh lùng hỏi: "Các ngươi cảm thấy muốn đánh bại hoặc là toàn diệt đội viện quân nhân tộc này thì Đế quốc cần trả một cái giá lớn cỡ nào?"

Vừa dứt lời, trong bầy sói lập tức gây ra sóng to gió lớn. Một người chuyên quyền độc đoán như Công tước Daniel vậy mà lại đang hỏi thăm ý kiến của bọn hắn.

Nhưng mà, bọn hắn tình nguyện không cần loại vinh hạnh đặc biệt này. Ngay cả Chiến thần trong lòng mình đều không chắc chắn, trong lòng mọi người lại càng hoảng loạn hơn.

"Đúng vậy, ngài Công tước. kỵ binh Behemoth đã chạm mặt địch nhân mấy lần rồi, nhưng đến cuối cùng đều thay đổi phương hướng."

Trước đó vì đoán sai số lượng viện binh dưới của Hudson, binh lực trong tay mọi người lại có hạn, cho nên tránh né địch nhân cũng không có gì kỳ lạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận