Quốc Vương

Chương 843 - Đánh Cờ Sau Cuộc Chiến (2)

Mọi chuyện đều được liên quân sắp xếp hết rồi. Đế quốc Thú Nhân chỉ có thể cắn răng chấp nhận, có thêm một đám thú nhân trở thành khu giảm xóc chiến lược cũng tốt hơn là trực tiếp giáp ranh với nhân tộc.

Theo lý mà nói, chỉ cần sau này không phát sinh biến cố gì lớn, Đế quốc Thú Nhân liền có thể tiếp tục tồn tại. Dù gì thì nhân tộc cũng chẳng hề có hứng thú với mảnh đất cằn cỗi mà bọn chúng đang chiếm cứ.

Sau khi điều ước được ký xong, trong nội bộ liên minh liền trở nên vô cùng náo nhiệt. Tất cả các bên lại bắt đầu tranh cãi xoay quanh việc phân chia chiến lợi phẩm.

Trước đó bọn họ chướng mắt đại thảo nguyên thú nhân bao nhiêu thì bây giờ lại tranh đoạt kịch liệt bấy nhiêu. Không còn nghi ngờ gì nữa, quý tộc chính là một lũ khẩu thị tâm phi.

Nhưng mà những chuyện này đều không hề liên quan gì đến Vương quốc Alpha. May mà trước đó đã kẻ đường biên giới ra bên ngoài hơn trăm dặm, nếu không lần này thật sự là trắng tay.

Tất cả mọi người đang bận chia của, còn kẻ làm đại tổng quản hậu cần là Hudson thì lại đang vội vàng đuổi người.

Chiến tranh đã kết thúc, vật tư chiến lược sẽ không còn được vận chuyển đến nữa. Liên quân ở lại tiền tuyến mỗi một ngày cũng đều là đang ăn vật tư tồn kho.

Không liên quan đến lợi ích nhà mình, Hudson cũng chẳng còn hơi sức đâu mà quan tâm đến cuộc tranh cãi của đám người này.

Hudson thống lĩnh đại quân về nước, cũng xem như chấm dứt chuỗi ngày nắm giữ ấn soái. Không cần bất cứ ai tới ám chỉ, hắn đã chủ động đệ đơn từ chức.

Việc liên quan tới phân chia lợi ích luôn rất phức tạp, các phương tranh cãi không hồi kết, ngày nào cũng lộn xộn như ngày nào. Việc có liên quan đến lợi ích của bản thân, ai nói gì cũng vô dụng. . . .

Lãnh thổ rộng rãi như vậy, một khi phát triển sẽ là một phần cơ nghiệp đế vương.

Không phải là ông ta xem trọng năng lực của hắn, chủ yếu là vì nếu không có một tên chủ soái ở phía trước đỡ đạn thì Quốc vương sẽ phải hứng chịu rất nhiều đầu mâu trong cuộc phân phối lợi ích sau đó.

Tất cả mọi người đều đang vội vàng tranh đoạt lợi ích, nên chẳng ai thèm giữ hắn lại, ngay cả việc Vương quốc Alpha rút quân cũng không gây ra bất kỳ cơn gợn sóng nào.

Holliser là gia tộc đứng thứ hai ở tỉnh Đông Nam đệ nhị gia tộc, toàn bộ gia nghiệp đều ở phương nam. Dựa theo kế hoạch lúc trước, cũng chỉ là khuếch trương sang tỉnh Phong Vân mà thôi, không ngờ là chỉ trong chớp mắt lại lựa chọn dời lên phương bắc.

Trong cuộc họp của bộ chỉ huy liên quan, Hudson chính thức đệ đơn từ chức. Trước đó, hắn đã hoàn thành việc chu cấp lô vật tư chiến lược cuối cùng rồi.

"Ngài Tử tước, các ngài thật sự chuẩn bị dời tới phương bắc sao?"

Còn về vấn đề sau này sẽ giải quyết như thế nào, Hudson cũng không rõ lắm. Chủ yếu là vì diện tích của đại thảo nguyên thú nhân quá bao la rộng lớn, tổng diện tích của nó gấp 3 lần Vương quốc Alpha.

Từ trên sổ sách đến xem, toàn bộ vật tư hậu cần của liên quân đều đã được phân phát sạch sẽ, cũng là lúc hắn nên tuyên bố kết thúc nhiệm kỳ đại tổng quản của mình.

Nhưng mà có rất nhiều chuyện đều không được như mong muốn, hắn càng muốn từ chức, Caesar III lại càng không cho hắn từ chức.

Nhưng đó chỉ là trên lý thuyết. Những tỉnh thành vô chủ mới được thu hồi ở Bắc Cương đều là các khu vực không có người ở.

Chiếc bánh gato lớn như vậy, đương nhiên là sẽ có rất nhiều thế lực nhân tộc tham gia chia phần, muốn ăn một mình hiển nhiên là không thể nào. Cách cục của đại thảo nguyên trong tương lai chắc chắn sẽ rất náo nhiệt.

Độ khó để lấy được đúng là rất thấp, nhưng muốn phát triển được những địa khu này thì sẽ phải đầu tư rất nhiều nhân lực, vật lực và tài lực.

Hudson hỏi với vẻ mặt khó tin.

Theo lý mà nói, phía bắc là nơi có cơ hội lớn nhất hiện giờ. Trong tình huống các quý tộc Bắc Cương đều bị trọng thương, ngay cả thực lực để ngăn trở gia tộc Holliser phát triển phương bắc cũng không có.

"Giữa trung đẳng quý tộc và đại quý tộc có một khoảng cách cực lớn, một khi bỏ lỡ cơ hội này, lần tiếp theo không biết còn phải chờ tới khi nào."

"Hudson, khi đưa ra quyết định này, gia tộc ta cũng cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ."

Hudson là thống soái đại quân, nên cũng có được không ít sự tiện lợi. Ít nhất là hắn sẽ có được quyền ưu tiên trong việc lựa chọn đất phong.

Holliser là quý tộc uy tín lâu năm trong Vương quốc, nội tình của bọn họ không phải là thứ mà một nhà giàu mới nổi như Gia tộc Koslow có thể so sánh được.

"Toàn bộ quý tộc tỉnh Đông Nam đều bị trọng thương trong cuộc chiến tranh này. Nếu dựa theo kế hoạch đã định là thò tay vào tỉnh Phong Vân thì gia tộc Holliser sẽ không có bất kỳ phần thắng nào."

Dù gì thì Gia tộc Koslow cũng không có thực lực này. Mặc dù Hudson đã vơ vét được một vố trong chiến tranh, nhưng vẫn không chịu nổi khoản chi phí phát triển kếch xù này.

"Gia tộc Holliser đã không đợi được nữa, ta lại càng không đợi được nữa. Ngoài việc lựa chọn nơi có sức cạnh tranh tương đối yếu là Bắc Cương ra, gia tộc Holliser đã không có sự lựa chọn nào tốt hơn!"

Trong khi nói chuyện, Tử tước Aurane nhìn Hudson bằng ánh mắt hâm mộ. Gia tộc Koslow đã trở thành một gã nhà giàu mới nổi lớn nhất trong cuộc chiến tranh này, có đủ thực lực để kịch tay đôi với gia tộc Dalton gia, cho nên không cần phải chuyển chỗ.

Trùng hợp là trước đó cũng có rất nhiều quý tộc tỉnh Đông Nam bỏ mạng, nhường chỗ cho sự phát triển của gia tộc Koslow.

Một khi đã quyết định di dời trọng tâm chiến lược lên phía bắc, có lẽ sẽ nhanh chóng giải quyết được lỗ hổng về mặt nhân lực. Nhưng còn phương diện tài lực và vật lực, Hudson không chắc là họ có thể chịu đựng được.

Với thực lực quân sự hiện giờ của Gia tộc Koslow, hoàn toàn có thể dựa vào việc liên tục thu nạp các đất phong rải rác, cùng chia sẻ tỉnh Đông Nam với gia tộc Dalton.
Bạn cần đăng nhập để bình luận