Quốc Vương

Chương 2212: Tấn Công

"Nguyên soái, vừa nhận được tin tức từ công chúa Madeleine truyền đến, họ đã phát hiện ra vị trí của Hoàng đình Người Ưng trên thảo nguyên."

"Vì muốn một mẻ hốt gọn hết quân địch, công chúa Madeleine hy vọng ngài phái viện binh đến tăng viện!"

Bá tước Gulen nói với vẻ mặt hơi kích động.

Chiến tranh nhằm vào Thú nhân đánh tới giờ mới chỉ tiêu diệt được những con tôm con tép, bây giờ cuối cùng cũng gặp được cá lớn.

Hoàng đình Người Ưng bị diệt, những đại tộc Thú Nhân khác bị diệt cũng chỉ là vấn đề thời gian.

Mất đi sự chỉ huy của Hoàng đình Người Ưng, những Người Ưng đang phân tán ở khắp nơi cũng sẽ tan rã, tương đương với lực lượng trên không quan trọng nhất của Đế quốc Thú Nhân sẽ sụp đổ hoàn toàn.

"Việc hủy diệt Hoàng đình Người Ưng có ý nghĩa trọng đại về mặt chiến lược, tuyệt đối không thể có sai sót."

"Bá tước Gulen, ngươi đích thân đi mời mấy vị Tôn giả trong quân, để họ cùng kỵ binh Griffin Dragon cùng đi chi viện."

Số lượng cường giả Thánh Vực của Vương quốc có hạn, quân địch cùng nhau bay lên trời chạy trốn, căn bản không thể chặn đường được.

Hoàng đình Người Ưng.

Chỉ cần phái Tham mưu trưởng đi là đủ, tự thân xuất mã ngược lại khiến tràng diện thêm phần xấu hổ.

Bỏ lỡ cơ hội tiêu diệt hệ thống chỉ huy lực lượng trên không của kẻ thù lần này, không biết phải đợi đến bao giờ mới có lần tiếp theo. ...

Nhưng Hudson thì lại khác.

Không chỉ xây dựng nhiều võng gác nhìn ra xa, mà bên trong doanh trại cũng có nhiều trạm gác, trên bầu trời còn có Người Ưng tuần tra thường xuyên.

Hudson bình tĩnh hạ lệnh.

Công chúa Madeleine và những người ẩn náu, trong khi chờ quân tiếp viện, cũng bí mật quan sát doanh trại này.

Chủ soái cũng là cường giả Thánh Vực, thậm chí còn là Thánh Vực có thực lực mạnh hơn, quy tắc ban đầu đương nhiên là sẽ không thích hợp nữa.

Cường giả Thánh Vực có thân phận đặc thù, nếu là thống soái bình thường trong quân đội thì chắc chắn phải đích thân đi mời.

Lỡ như Ưng Nhân Hoàng chạy mất, chúng sẽ nhanh chóng có thể thành lập tầng lớp chỉ huy mới.

"Ô ô..."

Làm ra một trận chiến lớn như vậy, chủ yếu vẫn là do Hoàng đình Người Ưng đặc biệt, quân địch đều biết bay.

Một tiếng báo động đặc biệt của Người Ưng đột ngột vang lên, doanh trại vốn yên tĩnh bỗng trở nên ồn ào náo nhiệt.

Sự phòng thủ của kẻ địch còn nghiêm ngặt hơn những gì mà họ đã tưởng tượng.

Một khi có quân địch tới gần, chúng liền có thể báo động cho doanh trại từ khoảng cách vài chục dặm.

Fulvio, người đã sớm không nhẫn nại được nữa, hưng phấn đề nghị.

Nếu như lực lượng phòng thủ ở đây không tốt, vậy thì tộc Người Ưng xem như vô dụng rồi, căn bản không xứng trở thành Hoàng tộc Thú nhân.

Kẻ thù ngày xưa, đã trở thành cát bụi.

Nhìn thấy cảnh này, công chúa Madeleine và những người khác đều không hề cảm thấy ngạc nhiên.

Công chúa Madeleine vừa dứt lời, mọi người đã cùng nhau ra tay, trực tiếp xông vào doanh trại Người Ưng.

Vô số binh lính cầm vũ khí, mặc áo giáp da bước ra khỏi lều và nhanh chóng tập trung trong doanh trại.

Chỉ thấy kỵ binh Griffin Dragon bọc đánh từ bốn phương tám hướng, trên tay ai nấy cũng cầm ma pháp nỏ, trực tiếp nhắm vào bọn chúng. ...

Trong lúc hoảng loạn, nhiều binh sĩ Người Ưng đã chọn bay lên không trung, nhưng thứ chào đón bọn chúng lại là một trận mưa tên.

Vô số chiêu ma pháp tràn đến, binh sĩ Người Ưng vừa mới tập trung lại đã lập tức rơi vào hỗn loạn.

Là nơi đóng quân của Hoàng đình phe địch, có tinh binh trấn giữ cũng là chuyện đương nhiên.

Nợ của tổ tiên, con cháu phải trả.

Không tìm được kẻ thù, lấy đầu của Ưng Nhân Hoàng về cũng có thể bái tế cha và anh trai.

"Được, chúng ta cùng nhau động thủ!"

"Viện binh tới rồi, chúng ta trực tiếp động thủ thôi!"

Sau khi thủy triều nguyên tố bắt đầu, lão ta phải trốn sang hải ngoại để tạm tránh, đi một lần liền ba trăm năm.

Sau khi trở thành cường giả Thánh Vực, lão ta từng âm thầm lẻn vào Đế quốc Thú Nhân để báo thù, nhưng tiếc là cuối cùng vẫn thất bại.

Mặc dù đã trôi qua hàng trăm năm, những lão ta vẫn không thể nào quên được cảnh cha và anh trai mình chết thảm dưới tay Người Ưng.

"Hỏng rồi, chúng ta đã bị phát hiện."

"Truyền lệnh xuống, mọi người chia ra phá vây!"

Nhận thức được mức độ nghiêm trọng của vấn đề, Ưng Hoàng liền ra lệnh một cách dứt khoát.

Nhưng tiếc là đã quá muộn, cường giả Thánh Vực trong tộc muốn mang theo ông ta rời đi, nhưng vừa ló đầu ra đã bị cường giả phe địch nhắm vào.

Tin cầu viện đã được phát đi, nhưng có thể gọi được bao nhiêu viện binh lại là một ẩn số.

Nếu như chỉ có các bộ lạc Người Ưng lân cận thôi thì chính là đang tặng chiến công cho kẻ địch. Những chủng tộc Thú nhân khác hiện còn nghe lời của Hoàng đình Người Ưng hay không thì không ai biết.

Bố trí tưởng chừng như đã hoàn hảo này, đến lúc tai nạn ập đến, lại tràn đầy sơ hở.

Nhân lúc hai bên đang hỗn chiến, Ưng Nhân Hoàng lập tức chớp lấy thời cơ thay y phục của thị vệ, sau đó tham gia vào đội ngũ phá vây.

Nhưng khi vừa bay lên không trung chạy trốn liền bị Robert phát hiện. Lão ta khinh thường nhất hạng người vứt bỏ quân chủ để một mình chạy trốn.

Gặp được kẻ địch không vừa mắt trên chiến trường, cách thường dùng nhất là trực tiếp giết chết.

Không biết nguy hiểm ập đến, Ưng Hoàng đang dùng tốc độ nhanh nhất để bỏ chạy, kết quả lại bị trúng một chiêu ma pháp bỏ mạng, ngay cả cơ hội giãy giụa cũng không có.

Nhìn thấy cảnh này, vô số binh sĩ Người Ưng liền nổi giận. Ai nấy đều bỏ qua đối thủ trước mắt và lao về phía Robert, chuẩn bị báo thù cho Hoàng giả của tộc mình.

Nhưng cũng chỉ phí công mà thôi, chiến tranh không thay đổi theo ý chí cá nhân. Chênh lệch sức mạnh tuyệt đối đã quyết định kết cục của trận chiến này ngay từ đầu.

Dám để hở lưng trên chiến trường thì chẳng khác nào bia sống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận