Quốc Vương

Chương 231 - Đại Sư Bánh Vẽ

Trời đất bao la, cày bừa vụ xuân lớn nhất.

Trong thời đại kinh tế nông nghiệp, mọi hoạt động chính trị kinh tế đều phải nhường đường cho việc sản xuất lương thực.

Theo vụ xuân đến, thế cục vốn đang bạo động bất an ở hai quận lập tức bình tĩnh lại.

Hudson cũng không còn thời gian để tiếp tục làm mưa làm gió nữa. Thực ra thì ngay từ đầu đến giờ hắn cũng chỉ đang xây dựng một cái sân khấu, còn phần biểu diễn đều là tùy vào mọi người tự động phát huy.

Người tham dự càng ít thì vấn đề bị bại lộ đương nhiên cũng sẽ càng nhỏ. Nếu như không phải người hữu tâm, có lẽ sẽ không phát hiện ra Hudson có tham dự vào.

Ngoại trừ việc đẩy ra sản phẩm phân hóa học có thương hiệu "đầm lầy" ra thì Hudson cũng không làm trò gì nữa. Chủ yếu là hắn còn chưa quen với các kỹ thuật làm nông nên không dám chỉ huy tầm bậy.

Ăn được một đợt tiền lãi của phân hóa học, Hudson chuẩn bị tiếp tục ăn nữa. Phải biết là sản lượng lúa mì đen vụ xuân nhập kho bình quân đạt đến 203 pound 1 mẫu.

Ở thời đại mà bình quân sản lượng mỗi mẫu chỉ tầm 140-150 pound thì đây quả thực là một màu bội thu.

Chỉ có hai binh đoàn bộ binh, xưng vương xưng bá trong quận thì còn được. Nếu như đặt ở trong vòng xoáy phong bạo liền sẽ bị thịt nát xương tan chỉ trong khoảnh khắc.

Có thể lấy được hiệu quả như thế nào thì còn phải xem Thần Hi chi chủ phù hộ. Hudson cũng không chờ mong gì lớn, mỗi mẫu chỉ cần tăng thêm 3-5 pound là được rồi.

Đến lúc đó, đám người phương bắc kia sẽ có thể thoát khỏi việc bị lương thực gò bó, thế cân bằng trong vương quốc sẽ bị phá vỡ, chuyện này ắt sẽ nhấc lên một cuộc đấu tranh chính trị mới.

Muốn bồi dưỡng được loại hạt giống tốt rất khó, hoàn toàn nằm ngoài phạm vi nhận thức của Hudson, cho nên hắn chỉ có thể dùng biện pháp ngu nhất để tiến hành sàng lọc.

Im lặng phát tài là được, Hudson cũng sẽ không làm mấy chuyện xuất đầu kia.

Hiện giờ, số lượng nhân khẩu và diện tích trồng trọt ở Sơn Địa lĩnh đang bị mất cân bằng nghiêm trọng, tương lai trong vòng mấy năm nhất định phải mua bổ sung rất nhiều lương thực từ bên ngoài.

Nếu như không vì tri thức của đám nông nô có hạn, chỉ biết lãnh địa bội thu lương thực, không biết sản lượng cụ thể, số liệu này mà truyền ra ngoài thì có thể oanh động toàn bộ vương quốc Alpha.

Số đất hoang mới vừa khai khẩn đều được dùng để trồng đậu phộng, đậu nành, cây đay... Các loại cây hạt dầu.

Nếu như sản lượng lương thực của tất cả mọi người đều cao như hắn thì đây lại không phải là chuyện tốt đối với đám quý tộc tỉnh Đông Nam.

Sản lượng lương thực vụ xuân vốn đã hơi thấp, vậy mà lại còn phá kỷ lục, nếu như không nhờ có thần linh chúc phúc thì ai sẽ tin chuyện này là thật?

Lương thực được trồng trong vùng bình nguyên chính lúa mì đen, khoai tây và một số ít lúa mì. Sự khác biệt ở năm nay chính là việc chọn lựa ra những hạt giống to tròn.

Không phải là không thể cao hơn, chủ yếu là không đáng. Hudson vốn còn muốn dựa vào phân bón để từ bỏ việc thôi cày nuôi đất, chỉ là sau khi cân nhắc thiệt hơn thì hắn chỉ đành từ bỏ.

Trật tự của vương quốc vốn đã rối loạn, không có hệ thống quy tắc bảo hộ, Sơn Địa lĩnh vẫn còn non nớt này sẽ không thể chịu được gió táp mưa sa.

Sản lượng lương thực cao một chút thì còn có thể nghĩ biện pháp giấu diếm. Cho dù mọi người có cảm giác thì cũng sẽ không có người để ý.

Dù là số đất mới khai hoang đã được bón phân hóa học hiệu "đầm lầy", nhưng Hudson vẫn chẳng mong gì vào sản lượng của nó, có thể thu bao nhiêu thì tính bao nhiêu.

Kế hoạch năm nay là: Tỷ lệ tự cấp lương thực tăng lên một phần ba.

Cho dù Nam tước Kayo đã tới Lạc Diệp lĩnh trong thời gian cày bừa vụ xuân thì cũng chẳng tạo ra cơn sóng nào, phảng phất như mọi chuyện đều là thuận lý thành chương.

Nhưng việc phá vỡ quy định nghỉ cày thì khác. Chuyện này sẽ ngay lập tức hấp dẫn vô số ánh mắt, một khi bị người khác phát hiện ra phương pháp không nghỉ cày mà vẫn có thể bảo trì sản lượng, Hudson thật sự không dám tưởng tượng đến cục diện lúc đó.

Khu mỏ đều là bận rộn quanh năm suốt tháng, bình thường thì một tháng công nhân cũng chỉ được nghỉ phép 2-3 ngày, trên cơ bản đều là làm 10 ngày nghỉ 1 ngày, mà còn phải thay phiên nhau nghỉ.

Cho dù hàng năm có bán ra rất nhiều lương thực cho phương bắc, nhưng số lương thực còn lại sau khi trừ đi nhu cầu của bản thân thì mọi người vẫn còn thừa không ít.

Việc gieo hạt rất thuận lợi, trọng tâm của mọi người đều được đặt trong đất đai của nhà mình, không có người nào rảnh rỗi để đi kiếm chuyện.

Dù sao tỉnh Đông Nam cũng là địa phương nổi danh về sản lượng lương thực cao. Ngoài kẻ khác người như Hudson ra, những lãnh địa khác chỉ cần trồng trọt bình thường liền sẽ không xảy ra tình trạng thiếu lương thực.

Bận rộn giằng co hơn mười ngày, sau khi xử lý xong mọi chuyện trong lãnh địa, ánh mắt của mọi người mới tụ tập trung về phía Nam tước Kayo.

Trong lúc nhất thời, khách mời tụ tập, mỗi ngày đều có quý tộc không ngừng bái phỏng.

Nhưng những chuyện này lại chẳng liên quan gì đến Hudson, lãnh địa nhà người ta đã làm xong việc, nhưng Sơn Địa lĩnh chỉ vừa mới bắt đầu làm việc.

Đã sớm quen với việc bội thu lương thực, cho nên sẽ chẳng có ai rảnh rỗi mà đi quan tâm tại sao nhà hàng xóm lại thu được thêm 3-5 pound.

Cho dù là vào khoảng thời gian cày bừa vụ xuân bận rộn nhất cũng không hề ảnh hưởng đến sản lượng của khu mỏ. Hudson lão gia có sức lao động phong phú nên không hề có ý định để cho công nhân xuống đất cày ruộng.

Biến hóa lớn nhất vẫn là khai hoang, năm ngoái giằng co mấy tháng trời mới chỉ khai hoang được có 3, 3 vạn mẫu đất, chuyện này hiển nhiên là không thể nào thỏa mãn được khẩu vị của Hudson lão gia.

Mục tiêu năm này còn lớn hơn năm ngoái. Ngay ngày đầu năm thì Hudson đã hô vang khẩu hiệu "khai hoang mười vạn mẫu".
Bạn cần đăng nhập để bình luận