Quốc Vương

Chương 2252: Đế Quốc Alpha (2)

"Bệ hạ, vương quốc đã được thành lập hơn ba trăm ba mươi năm, đã trải qua vô số thăng trầm."

"Từ đầu đến cuối, chúng ta đều đang bảo vệ tuyến đầu giao tranh giữa Nhân tộc và Dị tộc, góp phần to lớn vào sự phát triển của Nhân tộc."

"Nhờ những nỗ lực chung của mọi người, vương quốc mới có được huy hoàng như ngày nay."

"So với các đế quốc trước đây, vương quốc đều không hề thua kém, chúng ta có cơ sở để thăng cấp lên Đế quốc Alpha!"

Câu trả lời của Công tước Beckett không thể khiến Caesar IV hài lòng.

Mặc dù lão ta ủng hộ thành lập Đế quốc, nhưng lại dành cả bài phát biểu để nói về những đóng góp của Vương quốc cho Nhân tộc, mà hoàn toàn không đề cập đến công lao của người làm Quốc vương như y.

Rõ ràng là chính phủ phe bảo thủ cũng muốn có thành tích trong việc thành lập Đế quốc, nhưng lại không muốn nâng người làm Quốc vương như y lên quá cao.

Cùng là thành lập Đế quốc, cùng là lên ngôi Hoàng đế, nhưng hai mô hình khác nhau đại diện cho bản chất hoàn toàn khác nhau.

"Tình hình quốc tế lúc này rất có lợi cho chúng ta."

"Dù cho cảm thấy bất mãn trong lòng, nhưng chỉ cần chúng ta gây áp lực ngoại giao nhất định thì họ vẫn chỉ có thể lựa chọn ủng hộ."

"Bệ hạ, Tể tướng nói không sai."

"Công quốc Mosey và ba quốc gia Trung đại lục đã bị tổn thất nặng nề trong chiến tranh đại lục, hiện giờ không thể nào nhảy ra đối nghịch với Vương quốc."

Nếu như Đế quốc này được thành lập bởi một vị Quốc vương oai hùng anh minh tài đức, thì trọng tâm sẽ trở thành Caesar IV, những người còn lại đều là vai phụ.

"Các quốc gia Nam đại lục đúng là có khả năng nhảy ra phản đối, nhưng họ lại cách vương quốc quá xa."

Đế quốc do mọi người cùng nhau nỗ lực xây dựng, công lao đương nhiên là của tất cả mọi người, chính phủ do tể tướng cầm đầu sẻ chia đi một phần lớn.

"Bảy nước Thảo nguyên sắp được phục lập lại càng không có lựa chọn."

Việc này có liên quan đến danh tiếng sau này, đương nhiên là phải tranh một hồi.

Trong sử sách chắc chắn sẽ sử dụng nhiều bút mực để miêu tả.

"Hiệp ước đình chiến vừa được ký kết, mối đe dọa từ Dị tộc cũng đã giảm xuống mức thấp nhất."

"Tình cảnh khó xử khi thành lập Đế quốc Frank chắc chắn sẽ không xảy ra với vương quốc!"

"Vương quốc những năm gần đây phát triển rất nhanh, nhờ nỗ lực chung của tất cả mọi người, chúng ta đã có cơ sở để chuẩn bị cho việc thành lập Đế quốc Alpha."

Những lời phát biểu hùng hồn của Bá tước Helvin lập tức nhận được sự tán thưởng cao độ của các quan thần.

"Nếu như ai dám gây ầm ĩ, chỉ cần tạo ra một cuộc phản loạn của quân đầy tớ là có thể làm cho họ tỉnh táo lại."

"Chỉ cần hứa hẹn một số lợi ích, Bộ Ngoại vụ có thể thuyết phục phần lớn các quốc gia Nam đại lục giữ lập trường trung lập."

Dù các quan đại thần chia sẻ nhiều công lao đến đâu cũng không hề ảnh hưởng đến danh tiếng sau này của y.

Ai nấy đều không hề đề cập người làm Quốc vương như y, nếu không phải vì việc lên ngôi Hoàng đế có thể giúp củng cố vương quyền thì y đã muốn bỏ việc rồi.

Có thể làm cho quốc gia phát triển, không bị người phía dưới soán ngôi, đó đã là một vị quân chủ ưu tú rồi.

Không thể "lấy lý phục người" thì hãy "lấy sức phục người".

Đám lão già phe bảo thủ này quá nhạy cảm về mặt chính trị, y hoàn toàn không phải đối thủ.

Đây mới là biểu hiện của Bộ Ngoại giao mà một cường quốc hàng đầu nên có.

Là nhân vật chủ chốt của vương quốc, sau khi được chia lãnh địa mới, Hudson đã trở về lãnh thổ của mình.

Sau khi thống nhất lập trường trên triều đình, chính phủ phe bảo thủ lập tức ra tay thúc đẩy

Con đường đoạt quyền còn xa vời vợi, cách khả thi nhất hiện giờ là đợi đến khi đám lão già này chết hết. ...

Lập trường nhất quán của quần thần khiến Caesar IV cảm thấy rất bất lực.

Quyền lên tiếng trên triều đình không cao, nói theo một cách khác là: sẵn sàng nhượng quyền!

"Các ngươi xem rồi xử lý đi, ta mệt rồi!"

Caesar IV nói với vẻ mệt mỏi.

Đương nhiên, đây chỉ là lời nói nhảm.

Trong thời đại lấy thành bại luận anh hùng, không ai quan tâm đến việc Caesar IV là một vị quân chủ yếu thế hay quân chủ cường thế.

Trong lịch sử vương quốc, y càng là quân chủ kiệt xuất chưa từng có.

Chỉ cần có thể lên ngôi một cách hợp pháp, nửa đời sau không làm xằng làm bậy, trong lịch sử nhân tộc, Caesar IV đã được xem như Thiên Cổ Nhất Đế.

Ngoài danh nghĩa là thống soái tam quân, hắn đã đẩy hết mọi công việc quân chính cho người khác.

Thời đại đã thay đổi rồi!

Sự xuất hiện của hiệp ước đình chiến buộc Hudson phải điều chỉnh chiến lược.

Thời bình đối với một thống soái lập công hiển hách chính là một thảm họa chính trị.

Hắn càng được tung hô cao bao nhiêu, bây giờ lại càng bị nghi kỵ nhiều bấy nhiêu.

Để tránh hiềm nghi, bất kể là lời mời của chính phủ vương quốc hay Caesar IV, hắn đều phớt lờ tất cả.

Bao gồm cả hội nghị cung đình của vương quốc, Hudson cũng vắng mặt.

Mặc kệ bên ngoài náo loạn thế nào, hắn đã quyết định ẩn náu trong tổ ấm của mình, lấy bất biến ứng vạn biến.

Hiệu quả rất rõ ràng, trong trường hợp Hudson không lộ mặt, quân đội vẫn luôn gió êm sóng lặng.

Có lẽ là vì kiêng kỵ Hudson, cũng có lẽ là do bận giải quyết các vấn đề sau chiến tranh, tóm lại là không có chuyện gì xảy ra.

Đương nhiên, lý do duy trì sự ổn định cũng không chỉ có vậy.

Cùng với sự kết thúc của chiến tranh đại lục, phe quý tộc quân công đã trở thành phe thực quyền lớn nhất của Vương quốc Alpha.

Họ không chỉ nắm giữ quyền lực quân đội, mà ở địa phương cũng như mặt trời ban trưa.

Đặc biệt là ba mươi sáu tỉnh mới được thành lập của vương quốc, toàn bộ đều do phe quý tộc quân công nắm giữ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận