Quốc Vương

Chương 2241: Liều Mạng

Những đối thủ khác ít nhiều gì cũng phải cắn thuốc xong thì mới hồi phục năng lượng. Còn người-rồng- gấu đang giao chiến với mấy lão ta thì ngay cả ma lực cũng chẳng cần bổ sung, mà trực tiếp duy trì cường độ tấn công cao.

Thánh Vực cấp 3 bị Thánh Vực cấp 2 mài chết, loại chuyện "vang danh thiên cổ" này mà xảy ra thì họ sẽ trở thành trò cười muôn đời.

Trong lúc ba lão già Tinh Linh đang chìm trong lo nghĩ, chiến trường bỗng chốc trở nên kịch liệt hơn bao giờ hết.

Nhiều Thánh Vực dị tộc không thể chống đỡ được nữa, sau khi nhận ra đại sự không ổn, trước khi chết đã chọn cách đồng quy vu tận với kẻ địch.

Trong lúc nhất thời, các loại đòn công kích mang tính tự sát xuất hiện tầng tầng lớp lớp.

Tiếng nổ tự bạo ầm ầm vang lên khắp chiến trường. Vừa đồng quy vu tận với địch, đồng thời còn ngộ thương đến những người đang giao chiến ở xung quanh.

"Tránh mau!"

Khi nhận ra điều không ổn, người-rồng-gấu liền nhanh chóng rời khỏi vị trí cũ.

Bị mắng là đúng rồi, kẻ thù mắng càng hăng thì càng chứng tỏ chiến thuật của hắn là đúng.

Belersden cười đùa tí tửng đáp trả.

"Hèn hạ, các ngươi vậy mà còn giữ lại sức lực!"

"Tiếc rằng ba lão già các ngươi lại không biết điều, nhất định phải dây dưa với bọn ta, vậy thì đừng trách bọn ta không khách khí!"

So với việc di chuyển để kéo dài thời gian trước đây, cường độ tấn công lúc này rõ ràng đã được nâng cao lên một bậc.

So với những lão già Tinh Linh trước mắt này, họ hoàn toàn là bậc hậu bối.

Ba cường giả Thánh Vực cấp 3 đang chiến đấu với bọn hắn cũng không dám ở lại chỗ cũ, mà lập tức chọn cách né tránh.

Bị kẻ địch áp đảo lâu như vậy, nó đã sớm tức sôi ruột, bây giờ có cơ hội đương nhiên là phải phát tiết ra ngoài.

Bọn hắn liên tục tung ra những đòn tấn công mạnh mẽ, hoàn toàn không quan tâm đến việc bản thân bị tiêu hao.

Sau khi thầm mắng một tiếng "tên điên" và tránh được một đợt công kích, Hudson lại tiếp tục chiến đấu với ba lão già Tinh Linh.

"Lão già đừng có nói bậy, trước đó là do bọn ta kính lão đắc thọ thôi."

"Về nhà dưỡng già sớm mới là chính đạo, hãy giao lại chiến tranh cho đám Tinh Linh trẻ tuổi đi!"

Nghe được lời giận mắng của lão già Tinh Linh, Hudson chỉ nở nụ cười khẩy.

"Trừng mắt nhìn ta làm gì? Chẳng lẽ không có người kế vị, chỉ có thể... ... ..."

Dù sao nếu xét về tuổi tác, người-rồng-gấu cộng lại cũng chỉ tầm 300-400 tuổi mà thôi.

"Tiểu hùng nói không sai, mấy lão già các người đều là Tinh Linh tuổi cao, nửa người đã sắp xuống mồ rồi, còn ra đây đắc ý khoe khoang cái gì."

Không chần chờ chút nào, Hudson lập tức thi triển cấm chú, cơ thể liên tục lui lại hơn hai mươi dặm.

Sau khi gầm lên một tiếng, khí thế của lão già Tinh Linh bên trái bỗng nhiên tăng vọt, không tiếp tục chiến đấu tầm xa nữa mà trực tiếp lao vào Hudson.

Nhận ra tình hình không ổn, trong lúc tung ra đòn tấn công, hắn vội vàng thi triển thêm vài chiêu ma pháp phòng thủ cho bản thân.

Cùng với đó, cơn thịnh nộ của ba lão già Tinh Linh cũng đã lên đến cực điểm.

Sau khi phun ra một ngụm máu, Hudson từ dưới đất bò dậy, trán đã lấm tấm mồ hôi lạnh.

Lời nói của Maxim đã đẩy cuộc đấu khẩu này lên đến đỉnh điểm.

Thoát được một kiếp, nhìn rồng gấu máu me khắp người, Hudson vội vàng lấy ra dược tề chữa thương đã được chuẩn bị sẵn.

May mắn thay, vào thời điểm quan trọng, la bàn trong cơ thể đã phát huy tác dụng, nuốt chửng thần hồn của ba lão già Tinh Linh.

Đòn tấn công vừa rồi, tự bạo chỉ là giả, đòn sát thủ thực sự chính là đòn tấn công tinh thần.

"Các ngươi đang muốn chết sao!"

Gần như cùng lúc đó, Maxim và Belersden cũng lần lượt dựng lên vòng bảo hộ ma pháp.

"Ầm ầm... ... ...

Cùng với tiếng nổ vang lên, cơ thể Hudson đột ngột cứng đờ, sau đó bay ngược ra ngoài.

Một kẻ chơi ma pháp lại đột nhiên lao lên cận chiến với cao thủ vật lộn, không phải là đầu bị nước vào thì chính là đang muốn kéo người chết cùng.

"Hỏng rồi!"

Sau tiếng nổ lớn, bụi mù bay lên che khuất tầm nhìn, Hudson đang chuẩn bị thi triển ma pháp để dọn dẹp thì hai bóng người bỗng xuất hiện trước mặt hắn.

"Ầm ầm..."

"Hai người các ngươi thật là lắm mồm, lần này chơi lần rồi!"

"May mà sát chiêu của ba lão già ngu xuẩn kia công kích thần hồn, nếu như đổi thành thủ đoạn khác, không chừng ba người chúng ta đã phải nằm lại ở chỗ này rồi."

Nói xong, Hudson vẫn còn cảm thấy sợ hãi trong lòng.

Lần đầu tiên cận kề cái chết như vậy, cảm giác này thật quá kinh khủng.

"Hudson, làm người không nên quá vô sỉ."

"Những kẻ có thể đột phá Thánh Vực cấp 3 đều là hạng người có tâm trí kiên định, làm sao có thể bị kích động bởi dăm ba câu nói được."

"Người ta chọn cách liều mạng già chẳng phải là do ngươi quá có thể gây chuyện hay sao!"

Belersden khinh thường nói.

Đang trong độ tuổi nổi loạn, nên nó chủ yếu là ăn ngay nói thật, hoàn toàn không nể mặt người làm chủ nhân như hắn.

Thẳng thắn mà nói, nếu như không thực sự gặp mặt thì Hudson cũng không biết là mình đã gieo rắc thù hận sâu sắc đến vậy trong tộc Tinh Linh.

Những cường giả như Thánh Vực cấp 3 bình thường sẽ không bao giờ lộ diện.

Vì diệt trừ hắn, vậy mà lại chọn đấu pháp đồng quy vu tận.

Rõ ràng là tộc Tinh Linh đã hạ quyết tâm là phải chơi chết hắn không tiếc bất cứ giá nào.

"Đừng có nói bậy!"

"Bình thường ta chỉ đánh nhau với Thú nhân mà thôi, Tinh Linh và Thú nhân là tử địch, bọn họ cảm kích ta còn không kịp, lấy đâu ra thâm cừu đại hận."

"Ba lão già chết tiệt này có lẽ đã hết tuổi thọ rồi, trước khi chết muốn kéo người chôn cùng mà thôi."

Là một người sĩ diện, trong lòng có thể nghĩ, nhưng miệng thì tuyệt đối không thể thừa nhận.

Không dừng lại quá lâu, Hudson nhanh chóng mang theo rồng và gấu đổi sang chỗ khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận