Quốc Vương

Chương 1271: Đánh Lén

Dù sao mọi người cũng đã chuẩn bị tinh thần vừa đánh vừa lui ngay từ đầu rồi, mỗi một tuyến phòng thủ đều có sứ mạng của nó. Chỉ cần kéo đủ thời gian rồi trực tiếp lùi về phía sau là được.

Từ khi Hudson bắt đầu nhận chức thống soái thì quân đội Vương quốc đã không phải sử dụng đến chiến lược ăn thua đủ nữa, mà chỉ cần chấp hành chiến lược lấy không gian đổi thời gian.

Nguyên nhân mà tuyến phòng thủ đầu tiên thất thủ gây ra sóng to gió lớn là vì nó bị thất thủ quá nhanh, theo như kế hoạch của Vương quốc thì bọn họ có thể cầm cự được tầm ba tháng.

Cuộc phong ba này có thể nhanh chóng lắng lại là bởi vì Vương quốc chuẩn bị đủ nhiều phòng tuyến. Dù bị mất một vài tuyến phòng thủ cũng sẽ không ảnh hưởng đến đại cục.

Mỗi một tuyến phòng thủ đều được xây dựng trên những địa hình chiếm lợi thế, không chỉ dễ thủ khó công, mà còn chặn ngang đường tiến công của quân địch.

Nếu như bỏ qua phòng tuyến thì sẽ có rủi ro bị cắt đứt đường lui. Những kẻ thống lĩnh mấy chục vạn, thậm chí là hơn trăm vạn đại quân tác chiến đều không dám để đường lui của mình lại cho quân địch.

Dựa theo tình huống bình thường, Tử Kinh quan nằm cách tiền tuyến chừng 300-400 dặm, chiến hỏa sẽ không lan tới đó nhanh như vậy.

Nhưng thực tế thì lại khác, mặc dù không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng chuyện quân địch giết vào trong thành đã là sự thật không thể chối cãi.

Nếu như có thể mà nói, Theoden thật sự rất muốn nắm lấy cổ áo của Hầu tước James rồi hỏi ông ta tại sao lại cho kẻ địch xâm nhập vào tận trong này.

Sỉ nhục chỉ có thể dùng máu tươi để rửa sạch. Đã tới nước này rồi, hoặc là tiêu diệt quân địch, cố hết sức cứu lấy vật tư chiến lược; hoặc là bị da ngựa bọc thây.

Bá tước Theoden bước ra khỏi bộ chỉ huy với vẻ mặt xám như tro tàn, toang rồi, toang thật rồi! Vô số chiến lược vật tư mà Vương quốc tích trữ trong Tử Kinh quan đều đã hóa thành tro.

Cơn giận vô tận hóa thành một chữ "giết", Bá tước Theoden biết rằng đã không thể cứu vãn được sự thật này nữa, nên bèn giơ thanh kiếm kỵ sĩ lên, mang theo thân vệ tham gia vào cuộc chém giết dưới ánh trăng.

Để cho công sự phòng ngự vốn nên là của phe mình biến thành công sự phòng ngự của phe địch chính là sai lầm rất lớn.

Đám cao thủ thú nhân từ trên trời giáng xuống nội thành cướp bóc đang gặp phải sự chống trả quyết liệt của quân phòng thủ. Mặc dù cuối cùng vẫn không thể ngăn được, nhưng lại tranh thủ được thời gian để quân thủ thành tập trung lại.

Sau khi tỉnh táo lại, Bá tước Theoden bèn vội vàng hạ lệnh: "Lập tức triệu tập quân đội trong thành tổ chức phản công, chúng ta nhất định phải giữ được Tử Kinh quan!"

Gần gũi đồng thời điểm đó, cảng Betrian nằm cách mấy trăm dặm cũng đang bị kỵ binh thú nhân tập kích.

Tiếc là mọi chuyện đã muộn rồi, lửa cháy hừng hực chiếu sáng toàn thành, thỉnh thoảng còn có mùi thịt khét dâng lên.

Xảy ra chuyện gì không quan trọng, quan trọng là không thể để mất quan ải này được. Nếu không, không chỉ lương đạo của đại quân xảy ra vấn đề, mà ngay cả đường lùi cũng bị quân địch cắt đứt.

"Giết!"

Công tước Daniel đích thân chỉ huy cuộc tập kích bất ngờ này đang lạnh lùng nhìn chăm chú chiến trường. Hiển nhiên là trong nội tâm của gã ta cũng không bình tĩnh như vậy.

Cho dù gã ta có thể bảo vệ được quan ải này thì cũng phải gánh chịu tội gây thiệt hại hơn vạn tấn vật tư chiến lược của Vương quốc.

Thực ra thì cuộc vượt biên bôn tập lần này là do gã ta học được từ Hudson. Chẳng qua khi vận dụng lại linh hoạt hơn Hudson một chút.

Chẳng qua cảng Betrian là nơi kinh doanh trọng điểm của gia tộc Felix, màn thể hiện của tư quân gia tộc Felix tốt hơn một chút so với quân phòng thủ của Tử Kinh quan, có thể phát hiện ra quân địch trước khi bọn chúng giết vào trong thành.

Từng giây từng phút trên chiến trường đều rất quý giá, sức chiến đấu của quân thủ thành có tổ chức và quân thủ thành không có tổ chức là hai cái khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Ngay cả khi đánh bại Vương quốc Alpha thì thực lực của bọn chúng cũng sẽ bị tổn thất nghiêm trọng, sẽ không còn đủ sức để ngăn cản bảy nước thảo nguyên tái thiết lập.

Cắt đứt con đường vận chuyển vật tư chiến lược, phá huỷ nơi tích trữ vật tư chiến lược, quân địch rõ ràng là muốn vây chết quân phòng thủ tiền tuyến đây mà.

Nhưng vì thời gian quá gấp, Daniel cũng không để tâm được nhiều như vậy. Vì cuộc tập kích lần này, Daniel không chỉ điều động toàn bộ kỵ binh chủ lực, mà toàn bộ cao thủ của Đế quốc Thú Nhân cũng đều đã tham chiến.

Những bến cảng chất lượng ở phía bắc là có hạn, nơi phát triển được lại càng ít. Cảng Betrian chính là bến cảng cỡ lớn duy nhất ở Bắc Cương mà Vương quốc Alpha phát triển được.

Thực ra, hành động này cũng là vì bất đắc dĩ. Nếu dựa theo đấu pháp đường đường chính chính, Đế quốc Thú Nhân chưa chắc có thể chiếm được bao nhiêu lợi thế.

Lợi dụng hậu phương của quân địch phòng bị không nghiêm, nhờ bóng đêm yểm trợ, để kỵ binh vượt qua biên giới, lao thẳng đến yếu địa chiến lược của quân địch rồi phát động một cuộc tập kích bất ngờ.

Thực lực của Liên minh Nhân tộc thì bọn chúng đã đích thân lĩnh giáo rồi. Daniel biết rất rõ là Đế quốc Thú Nhân hiện giờ không phải là đối thủ của nhân tộc.

"Mang số quyển trục Ma pháp mà chúng ta giao dịch được với Tộc Tinh Linh ra sử dụng đi!"

Sau khi đưa ra quyết định này, Daniel cũng cảm thấy đau lòng. Dùng quyển trục ma pháp làm vật dụng công thành quả thực là cách làm của bại gia tử.

Có thể nói rằng: sau khi nơi này thất thủ, độ khó của vận chuyển vật tư chiến lược lên phía bắc của Vương quốc Alpha sẽ tăng lên gấp bội.

Có thể nói đây là một ván cược, nếu như để cho quân phòng thủ tiền tuyến của Vương quốc Alpha phát hiện ra thì đội bộ binh ở lại sẽ gặp nguy hiểm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận